Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1045: Độ Kiếp kỳ nghịch phạt Bán Tiên (2)

Lúc trước Bất Ngữ đạo nhân là theo Ngao Cốc Nhi nơi này trộm long châu, còn chẳng biết xấu hổ hô người ta là mụ mụ.
May mắn Lục Dương không có đi theo, nếu không tràng diện sẽ càng xấu hổ.
Mạnh Cảnh Chu nghĩ lại cũng không đúng, ta là người qua đường xem náo nhiệt, Lục Dương xấu hổ có quan hệ gì với ta?
Lão Lục không tới thật đáng tiếc a.
Ngao Cốc Nhi dẫn đầu mọi người lặn xuống, một mực lặn xuống đến đáy biển, Hải thị phần cuối uốn lượn giống như Chân Long... Long Cung.
Bốn phía Long Cung do bụi san hô ngàn năm chen chúc, rong biển sóng biếc nhộn nhạo như màn che nhẹ nhàng phe phẩy, khu kiến trúc cung điện nguy nga hùng vĩ, vàng son lộng lẫy.
Bộ vách tường trong long cung do các bảo thạch sáng chói, trân châu khảm nạm mà thành, tản mát ra hào quang nhu hòa mà chói sáng.
Có rất nhiều lính tôm tướng cua nghiêm mật thủ vệ, cùng với Dạ Xoa nhất tộc đang không ngừng dò xét.
Đã có một bộ phận người đến Long Cung, bọn họ đều là thủ lĩnh thế lực lớn, tu sĩ đỉnh tiêm cực kỳ quan tâm động thái Tu Tiên giới, Hãn Hải đạo quân cũng không phải nhân vật thần bí gì, hắn làm Trung Hưng chi tổ, năm vạn năm trước đã hết sức sôi nổi, lưu truyền tới nay không ít chân dung.
- Mau nhìn, đó là Hãn Hải đạo quân!
- Bán Tiên trong truyền thuyết...
- Đông Hải chúng ta sao lại không có nhân vật bậc này?
- Đại thế chi tranh, Bán Tiên cũng lần lượt xuất thế.
Ngao Cốc Nhi dẫn đầu mọi người xuyên qua Long Cung, đi vào chỗ sâu nhất Long Cung, đẩy ra cửa lớn dày nặng, một đầu Thanh Long già nua không thể nhìn thấy phần cuối cuộn lên trên trụ đá thô to.
Trước mặt Hãn Hải đạo quân, Lão Long Hoàng không dám khinh thường, hắn leo xuống trụ đá, phịch một tiếng hóa thành hình người.
Lão Long Hoàng thật rất già, sau khi hóa thành hình người giống như là một lão nhân nữa chân bước vào quan tài, bước đi run run rẩy rẩy, một bọt nước đều có thể đánh ngã, Ngao Cốc Nhi vội vàng đến nâng.
- Ngao Thương gặp qua Hãn Hải tiền bối.
- Được rồi, thân thể không tiện cũng đừng giày vò.
Hãn Hải đạo quân thấy Lão Long Hoàng dạng này, sợ ngã nhào một cái ngã quỵ bất tỉnh nhân sự.
- Ta tới nơi này là muốn tâm sự chuyện của long châu, ban đầu ta định dùng đạo quả hình thức ban đầu của ta, tìm ra Lục Dương tiểu tử này còn có long châu của các ngươi là chuyện dễ như trở bàn tay.
- Cũng không biết đến tiếp sau xảy ra vấn đề gì, một mực tìm không thấy người, long châu này của các ngươi đến cùng có lai lịch gì?
Lão Long Hoàng lắc đầu:
- Ta cũng không biết, chỉ biết là đó là vật từ thượng cổ, không thể phá vỡ, có công hiệu giải độc, ta thậm chí không biết bên trong long châu còn có một viên hạt châu nhỏ.
- Vật liệu thượng cổ, các ngươi không có ý nghĩ tra một chút lai lịch?
Lão Long Hoàng mặt mày ủ rũ:
- Tiền bối ngươi cũng biết, lịch sử từng có tuyệt tự, chúng ta biết rất ít về chuyện thượng cổ, thời điểm tiên hiền kế thừa Long Cung, trong long cung chất đầy đủ loại thiên tài địa bảo, Linh bảo linh thạch cái gì, rất nhiều cũng không nhận ra, long châu cũng ở bên trong một đống bảo bối, cũng không quá dễ thấy.
- Long Cung chúng ta bỏ ra mấy vạn năm, cuối cùng phân loại ra những bảo bối này.
- Làm tốt phân loại đã rất không dễ dàng, mong muốn tra tìm lai lịch thì càng không thể, tiền bối ngài có thể hiểu được?
Hãn Hải đạo quân dựng râu trừng mắt, hắn có khi nào có nhiều tiền như vậy, nếu Vấn Đạo tông có tiền như vậy, hắn có thể đã không có tên tuổi Trung Hưng Chi tổ?
Không phải bởi vì hắn xuất hiện ngay thời điểm Vấn Đạo tông nghèo nhất, mới được người xưng làm Trung Hưng chi tổ à.
Coi như sau này hắn làm cho Vấn Đạo tông trở nên giàu có hơn, cũng không có đi đến trình độ ngang tàng như Long Cung.
Đương nhiên, Vấn Đạo tông hiện tại khẳng định có tiền hơn so với long tộc, dù sao đều diệt đi hang ổ của mấy Bán Tiên.
- Thôi được, các ngươi đã không có đầu mối gì trong việc này, đợi sau khi thọ yến kết thúc, ta cố gắng nữa tìm lần nữa xem.
Hãn Hải đạo quân ngoài miệng nói đơn giản, trong lòng lại không biết đường mò.
Dây thừng kết nối cũng không có, thế nào tìm ra tiểu tử Lục Dương này đây?
Đã nói là có thể bảo đảm hắn, xuất sư bất lợi a.
- Đúng rồi tiền bối, Long tộc chúng ta có một người quen của ngài, mong muốn gặp ngài.
Lão Long Hoàng nói.
- Người nào?
Trong lòng Hãn Hải đạo quân tự nhủ ta đều đã mấy vạn năm không có tới Long Cung các ngươi, ở đâu ra người quen?
Một vị Long Nữ thân thể dáng vẻ thướt tha mềm mại đi ra từ sau cột đá, giữa lông mày lưu chuyển ánh mắt làm người chấn động cả hồn phách, ba chiếc vảy rồng trên trán nàng càng lộ ra phong tình vạn chủng, lộ ra một cỗ sức hấp dẫn khó mà ngăn cản.
- Tiểu, Tiểu Nhã?
Hãn Hải đạo quân không bình tĩnh, người này chính là Ngao Nhã lưu lại dấu vết không thể xóa nhòa trong lòng hắn.
- Ngươi cũng thành Bán Tiên rồi?
Đều đã đi qua năm vạn năm, Độ Kiếp kỳ có thể sống năm vạn năm.
Trước mặt Ngao Nhã, Hãn Hải đạo quân lộ ra bất an khó chịu, tay đều không biết đặt đâu.
Ngao Nhã liếc mắt nhìn Hãn Hải đạo quân:
- Ta cũng không có bản sự lớn như ngươi, ta bất quá chỉ là một Độ Kiếp kỳ không quan trọng, chỉ bất quá trước khi ta ngủ say, căn dặn hậu nhân, hoặc là Long tộc gặp được mối nguy thức tỉnh ta, hoặc là lúc nào ngươi xuất thế lại thức tỉnh ta!
Ngao Nhã cười nhẹ nhàng giữ chặt tay Hãn Hải đạo quân, không nói lời gì đã đi tới gian phòng bên cạnh:
- Cực kì xảo diệu, ta vừa tỉnh không có mấy ngày, còn không có khôi phục lại thực lực dĩ vãng, vừa hay theo ta song tu đi, thuận tiện nói một chút lúc trước ngươi vì cái gì chạy trốn.
Vẻ mặt Hãn Hải đạo quân bá một thoáng trở nên trắng bệch, vừa đi Đông Hải một chuyến, không có tìm được Lục Dương, làm sao trước mất trinh tiết rồi?
Độ Kiếp kỳ lại lần nữa nghịch phạt Bán Tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận