Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1117: Dĩ giả loạn chân

Lục Dương nổi tiếng bên ngoài, uy danh truyền xa, Chung Ý lại không ngốc, mình đi đánh cùng Lục Dương, thua khẳng định là chính hắn.
Mọi người bên dưới nghe được nguyện vọng của Chung Ý, đồng loạt ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lục Dương, thậm chí những người muốn bái Lục Dương làm đại ca cũng không ngoại lệ.
Dù sao đây là nguyện vọng của hạng nhất, là cần thực hiện.
Mà loại chuyện như bái đại ca này, đánh xong cũng có thể bái.
- Lão Mạnh, làm sao bây giờ?
Lục Dương ứa ra mồ hôi lạnh, cảm thấy mình bị trói trên ghế giống như là một đầu heo, cần đối mặt chính là đàn sói bụng đói kêu vang.
Mạnh Cảnh Chu hiện tại sớm có đoán trước đối với tình trạng này, ra hiệu cho Lục Dương không cần phải lo lắng:
- Yên tâm, ta đã tìm quan phủ lập hồ sơ, chúng ta hoạt động đều là quá trình hợp pháp, không thuộc về tụ chúng ẩu đả, coi như phát sinh chiến đấu quần thể cũng không sao đâu.
- Vậy ta thì sao?
- Ngươi thuộc về hao tổn bình thường.
- Lão Mạnh, con mẹ ngươi!
Lục Dương dùng sức chấn vỡ cái ghế cùng dây thừng, nhanh chân liền chạy, nếu không chạy liền không có cơ hội chạy.
Mạnh Cảnh Chu thấy cảnh này cười lạnh một tiếng, hắn còn nhớ rõ nhất chuyện Mạnh hóa vạn Mạnh trước đó không lâu, ai bảo ngươi giúp đỡ cha ta đánh ta.
Nếu không hố trở về, lương tâm hắn khó có thể bình an.
- Các huynh đệ, xông lên đi, chúng ta cùng một chỗ đánh bại Lục Dương!
Không biết dưới đáy ai hô một tiếng to, lập tức đám công tử ca chen chúc mà tới, các loại chiêu thức như không cần tiền lao tới Lục Dương.
Lục Dương hoài nghi người hô một cuống họng này đều là Mạnh Cảnh Chu cháu trai này an bài.
Giai đoạn thứ nhất của giải tranh bá thi đấu Lục Dương lầm thứ nhất kết thúc, giai đoạn thứ hai chính thức bắt đầu, toàn bộ tu sĩ bị đào thải ở giai đoạn thứ nhất phục sinh, tham gia tranh tài giai đoạn thứ hai!
- Súc địa!
Lục Dương như bơi lội, lặn xuống nước một đầu tiến vào trong đất, tránh thoát những công kích này, rừng rậm La Thiên cổ mộc che trời, bộ rễ rắc rối khó gỡ, Lục Dương cứ trốn ở bên trong những rễ cây này, rất khó tìm thấy.
- Hắn ở đâu!
- Dùng thần thức tìm!
- Không được, thần thức hắn quá mạnh, che lại mình, tìm không thấy!
Lục Dương giống như là một đầu cá mập dưới biển sâu, ở trong biển ngẩng đầu nhìn chằm chằm những du khách vô tri này, các du khách hoàn toàn không biết cá mập nguy hiểm đã lặng yên giáng lâm.
- Họa địa lao!
Lục Dương ở dưới đất vẽ một vòng tròn, công tử ca đứng bên ngoài bỗng nhiên rơi vào lồng giam dưới mặt đất.
Tên công tử ca này vừa định hô cứu mạng, liền nghe Lục Dương âm trầm uy hiếp nói:
- Đừng kêu, lại gọi ta sẽ đánh La Hán quyền.
Nhờ phúc của Bất Ngữ đạo nhân, La Hán quyền của Lục Dương cũng thanh danh truyền xa.
Tên kia công tử ca vội vàng ngậm miệng gật đầu, cho thấy lập trường.
Lục Dương hài lòng du tẩu, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Hai tên, ba tên, bốn tên... Càng ngày càng nhiều người bị Lục Dương hố tiến vào địa lao, Lạc Vô Song trước nhất phát hiện mánh khóe.
- Không đúng, làm sao thiếu đi mấy người!
- Nghe nói Lục Dương thu được truyền thừa của con giun Thượng Cổ, không chỉ có thể chui xuống dưới đất, còn có thể chế tạo lồng giam dưới mặt đất!
Chung Ý nghiêm túc nói, trải rộng ra thần thức, khẩn trương lại cảnh giác nhìn chằm chằm dưới lòng bàn chân, một giọt mồ hôi lạnh chảy xuôi từ trên gương mặt.
Nếu như bị Lục Dương kéo vào dưới mặt đất coi như mất mặt.
Lục Dương thấy mọi người ý thức được kế hoạch của mình bại lộ, tạm thời không còn hành động.
- Không quản được nhiều như vậy, đã hắn giấu ở dưới mặt đất tìm không thấy, vậy cứ dứt khoát đều lật mặt đất lên!
Có công tử ca giận dữ, một quyền đập xuống đất, mặt đất nứt ra mấy vết rách.
Những người khác thấy thế nhao nhao bắt chước, hoặc dùng sức mạnh hoặc dùng pháp thuật Thổ hệ Mộc hệ, rừng rậm La Thiên giống như là sống dậy, mỗi một tấc thổ nhưỡng đều đang lăn lộn.
Lục Dương biến thành tiểu nhân lớn cỡ một tấc, trốn cùng một chỗ với bùn đất bị lật ra, dù vậy, vẫn bị mọi người mắt sắc phát hiện.
- Ở nơi đó!
Tôn Truyền Tiên chỉ vào tiểu nhân Lục Dương quát to.
- Băng Long quyết!
- Nhất thụ già thiên!
- Cát bay đá chạy!
Lục Dương gặp không cách nào tránh đi, đành phải biến trở về lớn nhỏ lúc đầu, đồng thời thôi động Tam Vị Chân Hỏa cùng Kim Điểu Chân Viêm, hai loại chân hỏa hợp hai làm một, hóa thành vách tường hỏa diễm lấp kín bản thân.
Băng Long cùng chân hỏa va chạm, phát ra xì xì xì hơi nước bốc lên, chặn tầm mắt mọi người.
Lục Dương nhân cơ hội này nhanh chóng xuất kích, có thể đánh mấy tên là mấy tên.
- La Hán quyền!
Tôn Truyền Tiên cách Lục Dương gần nhất, trước hết nhất hưởng thụ được đãi ngộ của La Hán quyền.
- Không được!
Tôn Truyền Tiên bản năng đưa tay ngăn cản, chợt nhớ tới hiệu quả kinh khủng của Lục thị La Hán quyền, muốn đổi từ cản thành tránh né, lại đã muộn, trúng Lục Dương một quyền, bay rớt ra ngoài.
Cùng một chỗ bay ngược với thân thể, còn có tóc.
- Mau tránh ra, không được đụng đến hắn.
Người bên ngoài kêu to, không dám chính diện chiến đấu, nhao nhao tránh ra, Lục Dương như là sói lạc bầy dê, những nơi đi qua, bầy cừu tránh lui.
Thời khắc mấu chốt Chung Ý đứng ra chủ trì đại cục:
- Mọi người đừng sợ, ta học xong chiêu thức cấm kỵ của Phật Môn " Trường Sinh công ", cam đoan tóc của mọi người đều có thể mọc ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận