Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1154: Vương triều Đậu Nành dần dần lớn mạnh

Theo bọn người Thạch Lỗi được Lục Dương cảm hóa mà tự động đến đầu thú, một loạt bản án cũ năm xưa bị lật ra, đều là do Ngũ hoàng tử vì lung lạc lòng người gây nên. Hình bộ thì là công việc lu bù, thậm chí còn muốn bận hơn cả lúc Tứ hoàng tử tạo phản. Chuyện Tứ hoàng tử tạo phản không nhỏ, nhưng cũng chỉ là một vụ án đặc biệt, nhiều lắm là khi bắt người thì hơi phiền toái một chút. Nhưng Ngũ hoàng tử lần này khác biệt, lần này số lượng vụ án rất nhiều, phạm vi tác động đến rất rộng, liên lụy đến rất nhiều quan viên trên triều đình. Hình bộ trong đêm thẩm vấn bọn người Thạch Lỗi, tin tức tốt là bọn người Thạch Lỗi tỏ thái độ rất hợp tác, hỏi gì đáp nấy, mà lại bởi vì bọn người Thạch Lỗi là tay sai của Ngũ hoàng tử, nắm giữ lượng lớn chứng cứ trợ giúp Hình bộ giảm bớt rất nhiều công phu.
Đại hoàng tử Khương Quần có chút hối hận ngụy trang thành phụ hoàng ngồi lên hoàng vị, vĩnh viễn không phê duyệt hết tấu chương, một ngày bận rộn tối tăm mặt mũi, không có thời gian nghỉ ngơi, nghĩ lại phụ hoàng nơi đó, quả thật không sức lực nào có thể chịu đựng được.
- May mắn hữu tướng cùng tả tướng không có bế quan, có thể thay ta chia sẻ một chút áp lực.
Rất nhiều tấu chương không quá quan trọng đều do hữu tướng cùng tả tướng xử lý, để Đại hoàng tử hơi chút thở dốc. Mặc dù hắn xử lý những tấu chương này không khó, nhưng rất nhàm chán mà hắn hiện tại lại dùng thân phận phụ hoàng, rất nhiều chuyện cũng không làm được.
- Vẫn là cải trang vi hành tốt, cũng không biết phụ hoàng hiện tại tiến triển đến một bước nào rồi.
Khương Quần lật ra một phần tấu chương, là châu mục Dự Châu gửi tới, nói là phát hiện hành tung tàn đảng Đại Ngu ở Dự Châu, nghi ngờ có Độ Kiếp kỳ của Đại Ngu, hắn đã liên hệ quân đội trú đóng ở Dự Châu, mời quân đội cùng nhau tìm kiếm tàn đảng Đại Ngu, nhưng cân nhắc đến thực lực tàn đảng Đại Ngu không rõ, thỉnh cầu triều đình điều động viện thủ.
- Đã như vậy, vậy để Lạc Thủy Vệ đi một chuyến đến Dự Châu đi.
Đang lúc Khương Quần chuẩn bị xử lý một phần tấu chương, chỉ thấy Lý công công đến báo.
- Khởi bẩm Thánh thượng, Hình bộ Thượng thư Từ Hâm cầu kiến.
- Để hắn vào đi.
Từ Hâm nện bước chân thư thả, đi vào đại điện, lễ bái Khương Quần:
- Từ Hâm tham kiến bệ hạ.
- Từ ái khanh bình thân.
- Từ ái khanh cần làm chuyện gì?
Từ Hâm lấy ra một quyển sách nhỏ, để Lý công công trình cho Khương Quần. Khương Quần cầm qua sách nhỏ, hơi có không hiểu:
- Đây là?
- Bệ hạ, đây là tội ác Ngũ hoàng tử phạm vào.
- Ai? Khương Quần còn tưởng rằng mình nghe lầm.
- Tội ác của Ngũ hoàng tử Khương Thang.
Khương Quần bị dọa đến tranh thủ thời gian dùng thần thức mở ra, khóe mắt giật một cái, trên sách nhỏ thình lình bày ra đủ loại tội ác của lão Ngũ, rất nhiều mật án đều nhiều năm qua của triều đình đều được giải thích thông.
- Thời gian cấp bách, thần lại lo lắng đánh cỏ động rắn, chỉ có bộ phận tội ác tra được chứng minh.
Cho dù là bộ phận tội ác, cũng đã đủ lớn, nếu tất cả đều chứng thực, kết cục của Ngũ hoàng tử không thể tốt hơn khi so với Tứ hoàng tử bao nhiêu.
Khác biệt duy nhất chính là tội Ngũ hoàng tử phạm vào không cần tru cửu tộc, Khương Quần không cần lại đặc xá mình một lần.
- Không phải, chuyện lão tứ vừa yên tĩnh, sao lại đến phen lão Ngũ nhảy nhót rồi?
- Ta lúc này mới làm Hoàng đế lâm thời ba ngày, hai huynh đệ liền rơi ở trên tay của ta.
- Phụ hoàng ngươi khi làm Hoàng đế làm sao một người cũng không có xử lý, sau khi ngươi đi thì chuyện liền tới?
Trong lịch sử không thiếu việc hoàng tử giám quốc, nhưng cho tới bây giờ không có chuyện hoàng tử thừa dịp giám quốc xử lý các hoàng tử khác.
Xử lý một người thì cũng thôi đi, còn xử lý hai người, hậu nhân trông thấy đoạn lịch sử này sẽ nghĩ như thế nào?.
- Những vật này là làm sao điều tra ra được?
Khương Quần biết Từ Hâm làm việc chu đáo chặt chẽ đáng tin, sẽ không tạo ra vật liệu lừa gạt mình.
Mà cho tạo ra, cũng không dám biên như thế.
Hắn chỉ hiếu kỳ.
- Là bọn người môn khách Thạch Lỗi của Ngũ hoàng tử bàn giao.
- Thạch Lỗi trung thực như thế?
Khương Quần nhíu mày.
- Theo bọn người Thạch Lỗi bàn giao, bọn hắn bị Lục Dương thuyết phục, đến Hình bộ tự thú.
Khương Quần nhịn không được nâng trán, chuyện lão tứ là Lục Dương báo cáo, chuyện lão Ngũ còn thoát không được quan hệ với Lục Dương, Lục Dương ngươi nhất định phải thu phục hết cá huynh đệ của ta, thuận tiện để ta thượng vị mới vừa lòng sao? - Lục Dương một người khuyên bọn hắn tự thú?
- Cái này thì không biết, bất quá bọn người Thạch Lỗi, khi Lục Dương thuyết phục bọn hắn, ở đó còn có một vị tu sĩ tên là Hạ Thiên.
Khương Quần trầm mặc.
Hạ Thiên không phải mẹ nó tên giả do phụ hoàng dùng sao?
Ta biết chuyện này không có đơn giản như vậy, quả nhiên là ý của phụ hoàng ý.
Rừng rậm La Thiên, Bất Hủ tiên tử đang họp, cùng Ngao Linh, Khương Liên Y, Kim Thải Vi, Hạ Đế bốn người vây thành một vòng.
- Mọi người khó được tập hợp cùng một chỗ, hôm nay họp chỉ có một mục đích, đó chính là ta chuẩn bị thành lập vương triều hoàn toàn mới, tên của vương triều đều nghĩ kỹ, gọi là vương triều Đậu Nành. Lời vừa nói ra, sống lưng bốn người Ngao Linh có chút thẳng tắp, đều bị lời Bất Hủ tiên tử nói kinh động.
Có chút là chấn kinh vì muốn thành lập vương triều mới, có chút là chấn kinh vì cái tên của vương triều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận