Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1189: Tù Phong này, ta thật không làm nổi a (2)

Cũng không phải là đến Độ Kiếp kỳ đỉnh phong mới bắt đầu ngưng tụ đạo quả hình thức ban đầu, chỉ cần đến Độ Kiếp kỳ đã có thể ngưng tụ, sau khi ngưng tụ vẫn có thể tiếp tục tu hành, tăng lên tiến độ tu luyện Độ Kiếp kỳ, hai thứ cũng không chậm trễ.
Chỉ bất quá có rất ít người vừa tới Độ Kiếp kỳ đã ngưng tụ đạo quả hình thức ban đầu trở thành Bán Tiên.
Hài đồng sư công vẫn luôn khát vọng ngưng tụ đạo quả hình thức ban đầu, rất đáng tiếc hắn không có tiến triển trong việc ngưng tụ đạo quả hình thức ban đầu. - Ừm? Tiểu Vân cùng Tiểu Lục tới?
Hài đồng sư công cảm ứng được hai thân ảnh ở cửa vào Tù Phong, rơi xuống đất gián đoạn tu hành, cười ha hả đi nghênh đón.
- Sư công, đã lâu không gặp, ta cùng Đại sư tỷ tới thăm ngài.
Lục Dương gặp gỡ hài đồng sư công liền rất lễ phép chào hỏi, trêu hài đồng sư công cười ha ha, vừa nhìn đã biết chính là trưởng bối yêu thích hài tử.
- Sư công.
Đại sư tỷ nhẹ gật đầu, xem như hành lễ.
- Được rồi, nói cái gì thăm viếng, ta đoán hai người các ngươi đến chỗ của ta, nhất định là đến đưa phạm nhân.
Hài đồng sư công chỉ nhìn như hài tử, tâm tính hoàn toàn khác biệt, trong lòng rõ ràng.
- Nào có, chúng ta không phải cảm thấy sư công ngài gặp một chút khó khăn trên phương diện tu hành, đặc biệt chộp tới một tu sĩ đỉnh cấp từ Đế thành về để có thể lâu dài chỉ điểm ngài tu hành sao. Các phạm nhân trong Tù Phong vừa nghe nói Lục Dương lại bắt trở lại một người, từng người nghển cổ nhìn ra phía ngoài, muốn biết lần này lại chộp tới đại nhân vật nào.
Đại nhân vật có danh tiếng bên trong Tù Phong, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút quan hệ với Lục Dương.
Hài đồng sư công khoát khoát tay:
- Đâu cần tu sĩ đỉnh cấp gì chỉ điểm ta, bên trong Tù Phong có không ít tu sĩ Độ Kiếp kỳ, cho dù Bán Tiên đều có ba người, đủ rồi.
- Nói đi, lần này là bắt người nào.
Hài đồng sư công gió to sóng lớn gì chưa thấy qua, thời đại hỗn loạn như Vấn Đạo tông cửu tử hoành hành thiên hạ như vậy mà hắn đều bình an vượt qua, chín ranh con kia không ai không phải bị hắn trị cho ngoan ngoãn.
Lúc trước bọn người Bất Ngữ đạo nhân đại náo Đế thành huyên náo đủ lớn, cái gì con trai Thượng thư, cháu hữu tướng, hoàng tôn hoàng tử cái gì đều bị mấy người Bất Ngữ đạo nhân hố qua, cuối cùng nháo đến mấy Thượng thư liên danh, hữu tướng tả tướng liên hợp, còn kinh động đến Hạ Đế ngay lúc đó.
Nhưng dù vậy lại như thế nào, cuối cùng còn không phải dựa vào Thang Thánh Nhất hắn ra mặt bình chuyện.
- Xem như một nửa Tiên Nhân đi.
Lục Dương do dự một chút, uyển chuyển nói, sợ hãi tên tuổi quốc sư Đại Ngu quá lớn, hù sư công, vậy coi như quá bất hiếu. - A, Bán Tiên sao.
Hài đồng sư công không có để ở trong lòng, Tù Phong đều giam giữ ba Bán Tiên, còn thiếu thêm một người sao?
Vân Chi thấy năng lực chịu đựng trong lòng hài đồng sư công vẫn còn tốt, cũng yên tâm xé mở một lỗ hổng không gian, lấy ra ba hồn của phạm nhân.
Phạm nhân bị tách rời ba hồn bảy phách, tinh thần uể oải suy sụp, cụp đầu.
- Đây là ai?
Hài đồng sư công khẽ di một tiếng, luôn cảm thấy người này nhìn quen mắt, giống như đã thấy qua chân dung ở trên một quyển sách lịch sử nào đó.
Hắn đi qua ngẩng lên đầu xem, đúng lúc này, phạm nhân bỗng nhiên ngẩng đầu, đối mặt hài đồng sư công.
Hài đồng sư công bị dọa giật mình, đông đông đông vội vàng lui về phía sau mấy bước, miệng lớn thở hổn hển, chưa tỉnh hồn. Hắn không phải bị phạm nhân đột nhiên ngẩng đầu hù sợ, mà là bị bộ dáng của phạm nhân hù dọa.
Hắn run rẩy chỉ vào linh hồn phạm nhân, dây thanh đều đang run rẩy.
- Đại, Đại Ngu quốc sư - Quan Sơn Hải? ! Đây là Tiên Nhân đường đường chính chính.
Tù Phong giam giữ Bán Tiên còn chưa tính, dù sao Bán Tiên chỉ hơn hắn một đạo quả hình thức ban đầu, nhưng Tiên Nhân không giống, đó là cảnh giới vô thượng hoàn toàn siêu thoát Độ Kiếp kỳ, từ xưa đến nay mới bao nhiêu người là Tiên Nhân?
Hắn chỉ là một Độ Kiếp kỳ, sao có thể đi trông giữ Tiên Nhân?
- Quốc sư?!
Tròng mắt Vạn Pháp Đạo Quân đều sắp trợn lồi ra, điều kiện tiên quyết là linh hồn thể có tròng mắt.
Hắn chẳng thể nghĩ tới, quốc sư cử thế vô song cũng cắm vào trong tay Vấn Đạo tông.
- Quan Sơn Hải, ngươi cũng có hôm nay! Mộng Yểm chí tôn gặp gỡ đối thủ ngày xưa biến thành đồng môn, cười trên nỗi đau của người khác, còn kém cao hứng khoa tay múa chân.
Hắc Bạch Tôn giả, Huyền Lôi Tôn giả các Độ Kiếp kỳ của Đại Ngu đều không thể tin thấy cảnh này, Võ Hữu Đạo càng là một bộ dáng vẻ thất hồn lạc phách, lúc đầu hắn còn nghĩ coi như hắn biến thành tù nhân, chỉ cần quốc sư ở bên ngoài, bọn hắn chắc chắn sẽ có một ngày đi ra. Bây giờ hi vọng phá diệt, Đại Ngu toàn quân bị diệt, bị cầm tù trong Tù Phong. Chỉ một thoáng cả tòa Tù Phong hoàn toàn không có trật tự, loạn xị bát nháo, trên dưới đều chấn kinh về thân phận tù phạm mới tới.
- Sư công chớ có sợ hãi, Quan Sơn Hải bây giờ chỉ còn lại ba hồn, thực lực giảm mạnh, mà hắn còn bị ta phong ấn, tuyệt đối sẽ không làm loạn mà đào tẩu.
Hài đồng sư công lắc đầu, dao động như trống lúc lắc, kiên định từ chối.
Loại sóng to gió lớn này... Hắn thật chưa thấy qua a.
Hắn vội vàng lấy ra một tấm Phù Lục Không Gian từ trong ngực, xé mở.
Đây là phù lục Hãn Hải Đạo Quân lưu cho hắn, nói nếu có chuyện gì liền dùng cái này liên hệ hắn, hắn tự sẽ đi qua.
Sau khi xé phù lục, không gian mở ra một cánh cửa, một thân ảnh chậm rãi đi ra, nhìn xung quanh. Hài đồng sư công thấy thế liền nhào tới Tìm kiếm trợ giúp.
- Tổ sư gia, Tù Phong này không cách nào làm nữa, trước kia nhốt Độ Kiếp kỳ cá biệt, nhốt mấy Bán Tiên còn chưa tính, bây giờ đến cả Tiên Nhân đều tới, cái này vượt qua phạm vi năng lực của vãn bối.
- Nếu không thì tổ sư gia ngài trông giữ Tù Phong đi.
Tiên Thiên Đạo Nhân cúi đầu nhìn hài đồng sư công đang ôm bắp đùi mình một chút, lại ngẩng đầu nhìn các phạm nhân quanh Tù Phong.
Cuối cùng chần chừ chỉ mình một chút.
- Ta trông coi Tù Phong?
Lấy tu vi Trúc Cơ trung kỳ của hắn có phải có chút quá miễn cưỡng hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận