Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1202: Ngươi xác định là Tâm Ma Kiếp kia? (2)

- Đúng vậy.
Bất Hủ tiên tử nhắm mắt lại, thần sắc hơi có bất thiện:
- Nói như vậy, Càn Thiên Lôi Kiếp kia là ngươi an bài?
Ứng Thiên Tiên thấy thế làm sao không biết Càn Thiên Lôi Kiếp tồn tại trêu Bất Hủ tiên tử không vui, vội vàng giải thích:
- Là ta an bài không sai, nhưng lôi kiếp kia đánh không chết người, thật, Bất Hủ ngươi tin ta.
- Thật?
- Thật thật.
Gặp Bất Hủ tiên tử vẫn là dáng vẻ không quá tin tưởng, Ứng Thiên Tiên thở dài, tiếp tục giải thích:
- Ban đầu ở bên trong cái bóng lịch sử xuất hiện thân ảnh của vị tiểu hữu này, chắc là hắn kêu ra tên của ngươi, để ngươi phục sinh.
- Mà chúng ta cũng không có ở bên cạnh ngươi, cái này không nên, điều này nói rõ Bất Hủ ngươi cũng không có tìm được bất cứ người nào trong chúng ta.
- Nếu như tìm được bất cứ người nào, chúng ta đều sẽ mang theo ngươi đi nhìn cái bóng lịch sử, mà không phải ngươi đi một mình.
- Cho nên ta kết luận thời điểm đó chúng ta đều phát sinh ngoài ý muốn, từ đó không cách nào liên hệ ngươi.
- Ta lúc này mới lưu lại một tia tiên niệm ở trong thiên kiếp, làm chuẩn bị ở sau.
Nói đến đây, Ứng Thiên Tiên chần chừ hỏi:
- Ách, trước tiên ta hỏi một câu, Bất Hủ ngươi chưa thấy qua bản thể của ta chưa?
- Chưa thấy qua.
- Vậy là tốt rồi.
Nếu gặp qua bản thể của hắn, vậy hắn chẳng phải là ngồi xổm không bốn mươi vạn năm bên trong thiên kiếp, nếu truyền đi thì mất mặt biết bao?
- Ngươi lúc đó chắc là đi vào thân vào bên trong không gian tinh thần của vị tiểu hữu này, vậy ngươi chắc sẽ dạy hắn ngưng tụ Vô Địch đan, từ đó tiểu hữu này đến Nguyên Anh kỳ sẽ có được Vô Địch Anh.
- Ta mới an bài Thái Thượng Hạo Thiên Kim Khuyết Thần Lôi, khi thiên kiếp kiểm tra thấy người độ kiếp có được Vô Địch Anh, liền sẽ giáng lâm lôi kiếp này.
- Bất quá phương pháp kiểm trắc này cũng không thỏa đáng, dù sao người độ kiếp có khả năng dựa vào những phương pháp khác vượt qua lôi kiếp, còn Vô Địch đan là hắn tự mình ngưng tụ ra.
Nghe đến đó, Lục Dương cẩn thận nhớ lại một chút, có vẻ như Vô Địch đan của hắn xác thực không có quan hệ gì gì Bất Hủ tiên tử, là hắn trước ngưng tụ ra Vô Địch đan, sau đó Bất Hủ tiên tử mới nói cái này của hắn gọi là Vô Địch đan.
Bất Hủ tiên tử làm, vẻn vẹn chỉ giảm bớt đi phương pháp sử dụng thăm dò Vô Địch đan, trực tiếp nói cho hắn biết như thế nào sử dụng Vô Địch đan.
- Sau đó thì ta liên an bài Càn Thiên Lôi Kiếp mà Nguyên Anh kỳ tuyệt đối không có khả năng vượt qua, nếu Bất Hủ ngươi lộ diện, Càn Thiên Lôi Kiếp sẽ tự động tiêu tán.
Ứng Thiên Tiên cắn răng nghiến lợi nhìn Lục Dương nói:
- Kết quả không nghĩ tới, tiểu tử này không có dựa vào ngươi, vượt qua Càn Thiên Lôi Kiếp.
Hắn chỉ là một tia suy nghĩ do bản thể Ứng Thiên Tiên lưu lại, trải qua bốn mươi vạn năm, lực lượng đã sớm tiêu hao không sai biệt lắm, lực khống chế thiên kiếp cũng có hạn, bằng không đã sớm để Càn Thiên Lôi Kiếp vỗ xuống.
Lực lượng hắn hiện tại còn sót lại chỉ có thể gặp mặt nói chuyện với Bất Hủ tiên tử một lần, phải cẩn thận sử dụng.
- May mắn Nguyên Anh kỳ độ Hóa Thần kỳ sẽ còn kinh lịch Tâm Ma Kiếp, nếu tiểu tử này nhận biết ngươi, Bất Hủ ngươi khẳng định sẽ trở thành tâm ma của hắn.
- Quả nhiên, bên trong tâm ma của hắn quả nhiên xuất hiện ngươi, ta lúc này mới xác định ngươi đang ở trong thân thể tiểu tử này.
Lục Dương nghe được trợn mắt hốc mồm:
- Ngươi xác định đó là tâm ma của ta?
Tâm ma hoặc là để người e ngại, hoặc là để người cam nguyện trầm luân bên trong.
Lục Dương cảm thấy đặt Đại sư tỷ cùng Bất Hủ tiên tử vào hậu cung, hai cái này đều không dính dáng.
- Tự nhiên là tâm ma của ngươi.
Thần sắc Ứng Thiên Tiên bình thản hỏi.
- Nếu ngươi nhớ lại chuyện trong Tâm Ma Kiếp, có phải sẽ cảm thấy e ngại hay không?
Lục Dương vừa nghĩ tới nếu mình nhớ lại có khả năng bị Đại sư tỷ lưu ý, dọa đến sợ run cả người.
Thì ra Tâm Ma Kiếp này của ngươi không phải để ta nhớ lại tình cảnh khiến mình e ngại, mà chế tạo ra hoàn cảnh khiến ta e ngại.
Tâm Ma Kiếp nhà ai là như vậy!
Bất Hủ tiên tử làm sao nghe được đều cảm giác không đúng:
- Tiểu Dương Tử, bên trong Tâm Ma Kiếp của ngươi xuất hiện ta, mà để cho ngươi cảm thấy e ngại, trong Tâm Ma Kiếp ngươi xảy ra chuyện gì đó?
Lục Dương nào dám nói hắn ngồi hưởng phúc phận lớn hơn trời, trái ôm Đại sư tỷ phải ấp Bất Hủ tiên tử, hắn chán sống mới dám nói như vậy.
Hắn nói:
- Bên trong Tâm Ma Kiếp, tiên tử ngươi tính tình đại biến, một mực đánh ta, cảm giác rất lạ lãm.
- Nhưng ta nhìn ngươi một mực đang cười ngây ngô nha?
- Tiên tử ngươi không hiểu, đó là miễn cưỡng vui cười, là vì không cho ngươi ở bên ngoài lo lắng.
Nhìn Tiểu Dương Tử thương cảm như thế, Bất Hủ tiên tử trìu mến vuốt ve đầu Lục Dương:
- Đừng khóc đừng khóc, không có chuyện gì, sao bản tiên lại đánh ngươi.
Nhìn Lục Dương còn đang khóc, khóc đặc biệt thương tâm, khuyên như thế nào đều không tốt, Bất Hủ tiên tử cắn răng một cái, quyết định phế bỏ người thừa kế lúc đầu:
- Muốn thế này được không, về sau để Vân nha đầu là Đậu Đế thứ ba, ngươi làm đời thứ hai.
Dọa đến Lục Dương lúc này không khóc, khóc khóc làm sao để khoảng cách thực hiện đến tâm ma càng ngày càng gần.
Ứng Thiên Tiên trầm mặc.
Không phải, Bất Hủ ngươi làm sao cho ta cảm giác thật lạ lãm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận