Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 125: Cửu Tử của Vấn Đạo Tông sum vầy bên nhau

Trong ấn tượng của Đại Trưởng Lão, mỗi khi Bất Ngữ Đạo Nhân nhiệt tình như thế này, ắt hẳn là có âm mưu quỷ kế, ông ấy liền trở nên cảnh giác.
Đại Trưởng Lão tin rằng Bất Ngữ Đạo Nhân có lý do để hãm hại mình, Từ lúc Bất Ngữ Đạo Nhân vẫn còn là đứa bé sơ sinh, thì đã bị Lão Tam ẫm lên núi, trở thành đệ tử nhỏ tuổi nhất. Từ sư phụ đến sư huynh sư tỷ, người nào người nấy đều chưa từng trông nom trẻ nhỏ, mọi người bèn bắt đầu mầy mò từng tí.
Đại Trưởng Lão thông thạo pháp thuật mộng cảnh, lúc Bất Ngữ Đạo Nhân còn bé, ông ta thường hay quấy phá, làm sao cũng không chịu yên giấc, vì vậy ông ấy đã sử dụng pháp thuật mộng cảnh để giúp Bất Ngữ Đạo Nhân ngủ ngon giấc.
Khi Bất Ngữ Đạo Nhân trưởng thành đến độ tuổi bắt đầu tu luyện, ông ta cứ hay ngủ quên trong lúc tu luyện, Đại Trưởng Lão bèn dùng pháp thuật mộng cảnh để doạ thức Bất Ngữ Đạo Nhân. Có lẽ là bị hù doạ quá mức, thậm chí đến bây giờ, Bất Ngữ Đạo Nhân vẫn còn bị ám ảnh.
Thấy Đại Trưởng Lão đề cao cảnh giác, bảy vị trưởng lão cùng nhau gọi Đại Trưởng Lão: "Đại sư huynh, huynh mau vào đi, chỉ thiếu mỗi mình huynh thôi đấy."
Không thể chỉ có mấy người chúng ta gặp xúi quẩy được, hôm nay dù gì đi chăng nữa thì Cửu Tử của Vấn Đạo Tông cũng phải tề tựu!
Tám người đứng ở cửa động phủ, cười híp mắt mà kêu gọi Đại Trưởng Lão, nhưng họ không dám vượt qua cửa động một bước, trong ánh nhìn của người ngoài, cảnh tượng này trông quỷ dị lạ thường.
Trong ấn tượng của Đại Trưởng Lão. Bảy vị sư đệ, sư muội chưa hề có lúc nào nhiệt tình như thế.
Năm tháng dài đẳng đẳng trong hai ngàn năm, khiến cho kinh nghiệm của ông ấy dồi dào bội phần, ông ấy cấp tốc đưa ra phán đoán rằng Đây là ảo cảnh!
Ông ấy thình lình cắn rách lưỡi.
Đại Trưởng Lão định dùng máu trên đầu lưỡi để phá vỡ gông xiềng của ảo cảnh, nhưng không có bất cứ sự thay đổi nào xảy ra.
Chẳng lẽ không phải ảo cảnh sao?
Ông ấy nhớ Lục Dương đã nói rằng Lão Cửu bị Vân Chi phong ấn trong động phủ, nhưng vấn đề là làm thế nào mà từ Lão Nhị đến Lão Bát cũng bị phong ấn?"
“Các người làm thế nào mà bị phong ấn vậy?”
Bát Trưởng Lão nghiêm túc nói: "Đại sư huynh, chuyện là thế này, bọn đệ nghe nói Lão Cửu bị Vân Chi phong ấn, bèn gấp gáp đến thăm viếng. Lão Cửu nói rằng phong ấn này không thể giam người thông minh, bảy người bọn đệ cảm thấy mình đều là người thông minh, nhất định sẽ không bị phong ấn nhốt lại, bèn xếp hàng vào thử. kết quả thì huynh cũng thấy rồi đó, chính là bộ dạng như bây giờ."
Đại Trưởng Lão nhướng mày: "Thần kỳ như vậy à? Để ta thử xem."
Đại Trưởng Lão bước vào động phủ, mọi người đều hoan hô.
Lời nói của Bát Trưởng Lão cũng không tính là sai, nào có người thông minh nào chủ động bị phong ấn đâu?
Kể từ đó, toàn bộ Cửu Tử của Vấn Đạo Tông đều sa lưới, đáng vui đáng mừng.
Chín người ngồi quanh nồi lẩu, cả động phủ mịt mù sương khói, như thể một tiên cảnh ngập tràn trong mùi lẩu.
Nguyên liệu nhúng lẩu do Tứ Trưởng Lão cung cấp, làm một người thể tu, cần thường xuyên dùng các loại thiên tài địa bảo, linh thịt yêu thú để bổ sung cho sự tiêu hao của cơ thể.
Khi Đại Trưởng Lão nghe mọi người giải thích rõ ngọn nguồn của sự việc, khuôn mặt của ông ấy tối sầm cả lại.
Ra là tám người bọn ngươi bị nhốt ở đây, không nghĩ đến việc cầu cứu, mà chỉ nghĩ mỗi việc làm thế nào để kéo người khác xuống nước?
Ông Ba đứng ra nói: "Bọn đệ sao lại không muốn ra ngoài chứ, nhưng Lão Cửu nói rằng muốn thoát ra ngoài, chỉ có mỗi cách đánh bại Tâm Ma, nhưng, Tâm Ma quá mạnh, dù là ai trong số bọn đệ cũng không tài nào thắng được nó."
"Vì vậy, bọn đệ đã đồng tâm hiệp lực, nghĩ ra một số cách khác."
"Chẳng hạn như Lão Tam, đệ ấy đề xuất dùng một cái thìa đào ra lối thoát."
"Ví dụ như Lão Tứ, y đề xuất lớn tiếng kêu cứu, để gọi Vân Chi sư điệt đến đây."
“Ví dụ như Lão Ngũ, đệ ấy đề xuất luyện chế chiếc thìa thành pháp bảo rồi mới dùng nó để đào ra lối thoát.”
"Ví dụ như Lão Lục, muội ấy..."
Đại Trưởng Lão giơ tay để ngắt lời kể về kế hoạch vượt ngục của Cửu Tử Vấn Đạo Tông: "Tại sao ta lại nghe Lục Dương nói rằng chỉ cần tĩnh toạ trong ba ngày, thì phong ấn sẽ được giải trừ, hắn còn nói rằng chuyện này đã được nói cho Lão Cửu biết từ ba ngày trước rồi, phong ấn đáng lý ra đã được giải trừ rồi."
Đại Trưởng Lão không phải là thằng khờ, ông ấy tự tin bước vào đây không phải do bị lừa, mà là do ông ấy thực sự biết cách để thoát ra ngoài.
Tám ánh mắt lạnh lẽo âm u liếc nhìn về phía Bất Ngữ Đạo Nhân.
Bất Ngữ Đạo Nhân bình tĩnh nói: "Ta đã cống hiến khá nhiều cho Vấn Đạo Tông, trước khi mọi người động thủ, liệu rằng có thể cho ta viết trước một bức di thư?"
Lục Dương đang ngồi tĩnh toạ, bỗng cảm thấy đỉnh Thiên Môn rung lắc một hồi, hắn thấy hơi kinh ngạc, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Còn có người dám động thủ trên đỉnh Thiên Môn?
May thay đỉnh Thiên Môn chỉ rung lắc thoáng qua rồi khôi phục lại sự tĩnh lặng như thường ngày. Lục Dương cũng không nghĩ nhiều, hắn bước vào trận pháp cắt đứt động tĩnh của ngoại giới mà đại sư tỷ để lại, điều chỉnh khí tức, chú tâm vào việc đột phá Trúc Cơ Sơ Kỳ.
Đại sư tỷ cũng không ở bên cạnh để hộ pháp, việc đột phá đến Trúc Cơ Trung Kỳ đối với Lục Dương tự nhiên như nước chảy thành sông, chẳng thể xảy ra bất cứ sự cố gì, không cần phải hộ pháp.
Sau một lúc, Tinh, Khí, Thần của hắn đã đạt đến đỉnh phong, cả tâm hồn đều trở nên thấu suốt, hắn vận chuyển Minh Tâm Kiến Tính Quyết , nuốt trọn linh khí ở xung quanh, lượng linh khí như biển cả ào ạt đổ vào cơ thể của hắn.
Với những người bình thường khi đột phá ba giai đoạn Trúc Cơ Sơ, Trung và Hậu Kỳ, họ sẽ lợi dụng thời cơ đột phá để tẩy cân phạt tuỷ, chấp vá những thương tổn từ việc tu luyện và chiến đấu.
Nhưng với Lục Dương, điều này hoàn toàn không cần thiết!
Hắn đã hoàn thành tẩy cân phạt tuỷ một cách triệt để từ khi còn ở giai đoạn Luyện Khí, không còn tạp chất gì có thể loại bỏ!
Sau khi Trúc Cơ, công pháp của Lục Dương bèn có thể luôn luôn duy trì cơ thể trong trạng thái thuần khiết, bất kể ăn gì, hay hấp thụ gì, đều có thể giữ lại tinh hoa, loại bỏ phần cặn.
Minh Tâm Kiến Tính Quyết, ‘Minh’ ở đây không chỉ là tâm, mà còn có cơ thể!
Sau khi Trúc Cơ, ở vùng đan điền của tu sĩ sẽ hình thành một vòng xoáy linh khí trong trạng thái lỏng.
Vùng đan điền của Lục Dương nóng rực một hồi, hắn nhìn vào trong cơ thể của mình, có thể cảm nhận rõ ràng rằng vòng xoáy linh khí lỏng ở đan điền đang ngày càng lớn mạnh, vòng xoáy nuốt đi linh khí từ ngoại giới, phun ra linh lực tinh khiết và phù hợp với bản thân hơn.
Hắn vận chuyển theo đại chu thiên, linh lực tinh khiết đang ào ạt không dứt mà tuần hoàn trong cơ thể, củng cố từng bộ phận trong cơ thể, không bỏ sót bất cứ nơi nào.
Vòng xoáy càng xoay cành nhanh, linh lực chảy khắp cơ thể bằng tốc độ không tưởng, cuối cùng, hắn cảm nhận được có một chướng ngại bị linh lực cưỡng ép phá vỡ.
Lục Dương mở mắt, ánh mắt của hắn rạng ngời thấu suốt.
Trúc Cơ Trung Kỳ, thành công rồi.
Bên ngoài trận pháp, khôi lỗi thấy Lục Dương thăng cấp thành công lên giai đoạn Trúc Cơ Trung Kỳ, hơn nữa cảnh giới ổn định, không có ẩn hoạ, liền đứng dậy rời đi.
"Còn một việc chưa làm." Lục Dương nhớ lại câu nói trong Cẩm Nang Trúc Cơ .
Cẩm Nang Trúc Cơ là tâm đắc Trúc Cơ do Thất Trưởng Lão để lại, sau đó được các sư huynh sư tỷ bổ sung, đã liệt kê rõ ràng tất cả các vấn đề dễ gặp phải trong giai đoạn Trúc Cơ, không chút thiếu sót.
Lục Dương tập trung linh khí vào tay phải, nhẹ nhàng đập vào bên phải của bụng dưới, hắn đột nhiên nôn ra một miếng thịt, mảng thịt dính máu, có vẻ như là một bộ phận của cơ thể Lục Dương.
Lục Dương đánh ra một luồng kiếm khí, đánh miếng thịt thành bột vụn.
"Đây là gì?" Bất Hủ Tiên Tử nhìn Lục Dương thăng cấp trong thế giới tinh thần, lo sợ rằng nói chuyện có thể phân tán sự chú ý của hắn, cắt ngang quá trình thăng cấp, nên đã giữ im lặng trong suốt quá trình, bây giờ thành công thăng cấp đến giai đoạn Trúc Cơ Trung Kỳ, cuối cùng cũng có thể nói chuyện rồi.
Nín nhịn chết cô rồi.
Lục Dương giải thích một cách nghiêm túc: "Không biết Tiên tử có từng nghe qua câu nói này hay chưa, sau bữa ăn không nên vận động quá mạnh. Vận động quá mạnh có thể dẫn đến đau bụng dữ dội, trong trường hợp nghiêm trọng hơn, thậm chí có thể đau đến mức lăn lộn trên mặt đất, trán đổ đầy những hạt mồ hôi to bằng hạt đậu nành, ảnh hưởng rất nhiều đến việc tu luyện."
"Sau một thời gian nghiên cứu, các sư huynh sư tỷ trong Vấn Đạo Tông đã phát hiện ra rằng, chỉ cần trong lúc thăng cấp đến Trúc Cơ Trung Kỳ, cắt bỏ một phần nhỏ thịt vô dụng, thì có thể tránh được việc này xảy ra, sau bữa cơm, muốn vận động như thế nào cũng được."
"Vậy nên chuyện ngươi làm vừa nãy là..."
"Cắt ruột thừa."
Bất Hủ Tiên Tử câm nín.
Cô có chút không theo kịp tư duy của các tu sĩ ngày nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận