Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1298: Hai độ tham quan Tội Nhân điện

Lục Dương cảm thấy ai trong chúng ta ngồi tù có gì khác nhau à, tiên tử ngươi thay ta ngồi tù, vậy ta không phải cũng ở bên trong không gian tinh thần, nói như giam ngươi trong Tội Nhân điện thì ta không ở đó vậy.
Tính cách ai làm nấy chịu này của Bất Hủ tiên tử quả thật khó được.
Mặc dù không có tác dụng gì.
Bất quá xác thực rất khó được.
- Ta cũng sẽ bị nhốt à?
Bạch Dạ thay thế Truy Nguyệt chân nhân.
- Chờ đến ban đêm, thụ tổ ngài đi ra là được.
Lạc Hồng Hà nói, Bạch Dạ chuyện gì cũng không có làm, sao có thể ngồi tù.
- A, vậy được rồi.
Bạch Dạ rụt trở về, giao quyền khống chế thân thể cho Truy Nguyệt chân nhân.
- Thụ tổ chớ đi, còn có một chuyện còn cần được thụ tổ đồng ý.
Lạc Hồng Hà gọi thụ tổ lại.
- Chuyện gì?
- Trước đây không biết thụ tổ ngài có linh trí, Tiên cung một mực chặt cây, buôn bán cây nguyệt quế, chưa trưng ý kiến của thụ tổ ngài, then trong lòng, những cây nguyệt quế này là đồ của ngài, buôn bán cây nguyệt quế lấy được linh thạch nên thuộc sở hữu của ngài, còn mời thụ tổ thông báo cho ta ngài khi nào sinh ra linh trí, thuận tiện để Tiên cung tính toán trả linh thạch.
Bạch Dạ có chút khó có thể hiểu được ý của Lạc Hồng Hà, bất quá đại khái nghe ra được là muốn cho mình linh thạch.
- Ta lấy linh thạch cũng không có tác dụng gì, chính các ngươi giữ đi, đốn cây bán cây cái gì, các ngươi cứ làm như thường ngày. 9FQ.
- Thụ tổ nhân nghĩa.
Lạc Hồng Hà bái một cái. Khi tổ tiên của sản nghiệp cây nguyệt quế sinh ra linh trí, trở thành 'Người'. Một khắc này, quyền sở hữu tất cả cây nguyệt quế trên Đại Tuyết Sơn đã chuyển từ Tiên cung đến Bạch Dạ bên này, chỉ bất quá thời điểm đó Tiên cung cũng không biết Bạch Dạ tồn tại, chặt cây, buôn bán cây nguyệt quế không có cố ý chủ quan phạm tội, không cấu thành phạm tội.
Hiện tại Tiên cung biết được Bạch Dạ tồn tại, nếu không có Bạch Dạ đồng ý, là không thể chặt cây, buôn bán cây nguyệt quế.
Tội Nhân điện.
- Cung chủ, sao ngươi lại tới đây?
Mặc Nhiễm trưởng lão người mặc váy hoa sen đen rất kinh ngạc hỏi. Càng để nàng kinh ngạc chính là Lạc Hồng Hà còn mang theo hai tiểu hài đến.
- Ngươi có hài tử rồi?
Bởi vì phụ trách trông giữ Tội Nhân điện, Mặc Nhiễm trưởng lão cực ít có cơ hội rời đi nơi này, còn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, nàng trong nháy mắt tưởng tượng ra cảnh Lạc Hồng Hà và Bất Ngữ đạo nhân ngầm sinh tình cảm, nhưng Bất Ngữ đạo nhân quá đông kẻ thù, không dám công khai tình cảm, chỉ có thể âm thầm gặp mặt, thậm chí sinh hai đứa bé, theo Bất Ngữ đạo nhân tấn thăng đến Độ Kiếp kỳ, không sợ cừu nhân, Lạc Hồng Hà rốt cục dám công bố tình cảm, mang theo hài tử đi giới thiệu cho bốn phía...
Khóe mắt Lạc Hồng Hà nhảy một cái, cảm giác ánh mắt Mặc Nhiễm sư muội nhìn mình không thích hợp.
Mặc Nhiễm sư muội xưa nay sức tưởng tượng phong phú, không biết trong đầu lại đang nghĩ thứ gì.
- Gần đây Tiên cung xảy ra một chút ngoài ý muốn, đệ tử của Tiên cung đều nhỏ đi, Lục Dương cũng không ngoại lệ, tiểu gia hỏa này là Lục Dương.
- Thần kỳ như vậy?
- Lục Dương lại đến đi vào Tội Nhân điện?
- Hắn là chuẩn bị dừng chân ở đây năm ngày.
Mặc Nhiễm trưởng lão sững sờ, rõ ràng ý của Lạc Hồng Hà.
- Ngươi thật đúng là bắt chước sư phụ ngươi đến Tội Nhân điện chúng ta một lần.
Lục Dương trầm mặc.
Mặc Nhiễm trưởng lão ngươi khẳng định hiểu lầm ta.
- Vậy vị này là?
- Thân phận của vị này thì không tiện lộ ra, ngươi chỉ cần biết nàng xúc phạm tội trộm cướp, bởi vì nguyên nhân đặc thù, ban ngày nhốt ở Tội Nhân điện, ban đêm có thể tự do hoạt động là được.
Truy Nguyệt chân nhân bận tâm hình tượng, không muốn để cho người ngoài biết được mình biến thành tiểu nữ hài, hi vọng Lạc Hồng Hà giữ bí mật.
- Liên quan cá nhân?
Mặc Nhiễm trưởng lão trông coi Tội Nhân điện một ngàn năm, lần đầu tiên gặp phạm nhân tự do như thế.
Lạc Hồng Hà trầm mặc.
Chứ muốn ta nói thế nào, từ một loại ý nghĩa nào đó, xác thực xem như liên quan cá nhân.
Bình thường mà nói, là Mặc Nhiễm trưởng lão phụ trách nhốt người, bất quá Lạc Hồng Hà đã đích thân đến, Mặc Nhiễm trưởng lão lười nhác động thủ, chuyện quan trọng như vậy vẫn để cung chủ tự mình làm đi. Vừa tiến vào bên trong Tội Nhân điện, chỉ nghe thấy giọng nói tràn ngập oán hận của Khúc Linh:
- Đồ nhi ngoan của ta, nghĩ không ra ngươi còn dám tới nơi này.
- Dám giam giữ sư phụ, là chuyện đại nghịch bất đạo cỡ nào.
- Ngậm miệng.
Truy Nguyệt chân nhân không vui quát lớn.
- Ta phạm sai lầm đều phải tiến vào, ngươi thì tính là cái gì.
Nếu đổi lại bình thường có người dám nói chuyện với Khúc Linh như thế, nàng sớm nổi giận, nhưng không biết vì cái gì, Khúc Linh bị tiểu bất điểm này răn dạy, có loại cảm giác e ngại theo bản năng, không dám phát tác.
- Ngươi là ai?
Khúc Linh kinh nghi bất định đánh giá Truy Nguyệt chân nhân, không rõ vì cái gì mình lại sợ tiểu nữ hài này.
- Ngươi không xứng biết.
- Ngươi!
Lạc Hồng Hà bĩu môi nhìn Khúc Linh:
- Xem ở phân lượng ngươi là sư phụ ta, ta khuyên ngươi một câu, tôn kính với vị này một chút, bằng không thì ngày sau ngươi sẽ hối hận.
Khúc Linh hừ lạnh một tiếng, không còn nói cái gì.
- Ngươi là.. Lục Dương đạo hữu?
Tuyết Thập Lâu dụi dụi con mắt, còn tưởng rằng gần đây huyết mạch thức tỉnh dẫn đến con mắt không dùng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận