Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 179: Đại Thần Thông Thượng Cổ - Tát Đậu Thành Binh

Tiên Nhân, là đỉnh điểm của hệ thống tu tiên, thường được liên hệ với các từ như vô địch, tột đỉnh, vô song...
Truyền thừa của Tiên Nhân thậm chí còn được Đại Lục Trung Ương coi là chí bảo, vô số người tìm kiếm truyền thừa của Tiên Nhân, lùng sục dấu vết Tiên Nhân, hy vọng có được một chút manh mối vụt vặt về Tiên Nhân.
Muốn có được truyền thừa Tiên Nhân, khó khăn chồng chất, gặp mạnh thì càng hăng, càng đấu càng bạo, vô địch trong cùng cảnh giới là những điều kiện tối thiểu.
Ngoài ra còn phải vượt qua khảo nghiệm của Tiên Nhân, thỏa mãn những yêu cầu vô lý của Tiên Nhân.
Lục Dương có nhận thức sâu sắc về điều này.
Trên Quãng Trường Diễn Võ, Lục Dương bị các sư huynh sư tỷ luân phiên thách đấu, trong không gian tinh thần, Lục Dương đuổi theo Bất Hủ Tiên Tử, bắt cô chịu trách nhiệm.
"Hoàng Đậu Đậu, cô đứng lại cho ta, người bọn họ tìm là cô, sao người bị đánh lại là ta!"
"Đã nói rồi, đây là khảo nghiệm của Tiên Nhân, ta bảo đảm, miễn là ngươi yên ổn sống sót qua đêm nay, ta sẽ truyền thụ cho ngươi thần thông tối thượng!"
"Theo cô học thần thông tối thượng còn không bằng học với đại sư tỷ, cô đứng lại, hôm nay ta sẽ cho cô biết thế nào là khảo nghiệm của phàm nhân!"
"Ngươi làm thế là bất kính với Tiên Nhân!"
Bất Hủ Tiên Tử vắt cẳng lên chạy, bất luận thế nào cũng không thể để Lục Dương bắt kịp.
Trong hiện thực, các lộ cao thủ vô cùng coi trọng vị thiên kiêu có thể vượt cấp khiêu chiến như Lục Dương, sử dụng chiến thuật luân xa chiến, hết đợt này đến đợt khác đè bẹp Lục Dương.
Lục Dương bình tĩnh giải thích: "Các vị sư huynh sư tỷ, đệ cảm thấy giữa chúng ta có lẽ có hiểu lầm, thực ra trong người đệ có một linh hồn mạnh mẽ khác, trong thời gian làm đại diện Tông Chủ, mọi hành động đều do cô ta chiếm cơ thể của đệ làm."
Các sư huynh sư tỷ cười gằn, không tin lời nói càn của Lục Dương, giờ mới giả bộ làm người đa nhân cách? Muộn rồi!
Các sư huynh sư tỷ tuy rằng đến báo thù, nhưng không ào lên cùng một lúc, họ đều là người có giáo dưỡng, ào lên cùng lúc là hành động của người lỗ mãng, họ là người văn minh, phải xếp hàng.
Dưới khán đài, mọi người tự giác xếp thành hàng dài.
"Này, mấy người phía trước xuống tay nhanh lên, phía sau còn rất nhiều người đang đợi kìa!"
Vấn Đạo Tông với tư cách tông môn mạnh nhất trong Ngũ Đại Tiên Môn, thực lực khó lòng bàn cãi, các vị đệ tử được chiêu mộ đều là thiên tài, nhân kiệt, những người này tu luyện đến giai đoạn Kim Đan và các cảnh giới cao hơn, phong cách chiến đấu, phương thức vận chuyển linh lực, trình tự thi triển pháp thuật đều có kiến giải độc nhất.
Giao chiến với những người này, có lợi cho việc nhanh chóng nâng cao kinh nghiệm chiến đấu, như vậy, bất kể sau này đối phó với bất kỳ phong cách chiến đấu nào của kẻ địch, đều có thể thuần thục ứng phó.
Điểm này, các đệ tử Ngũ Hành Tông có thể chứng thực, giao thủ với đệ tử Vấn Đạo Tông mang lại lợi ích rất lớn cho bản thân.
Ở ngoại giới, không biết bao nhiêu người muốn giao lưu kinh nghiệm với đệ tử Vấn Đạo Tông, thèm muốn trải nghiệm này của Lục Dương.
Lục Dương bày tỏ hoàn toàn không muốn trở thành đối tượng đáng để thèm muốn.
Quá trình chiến đấu ác liệt đến nỗi khiến cho khán giả đứng dưới khán đài như Mạnh Cảnh Chu vỗ tay tán thưởng.
Tuy nhiên, Lục Dương phải thừa nhận một điều, giao chiến với các sư huynh sư tỷ, bất luận là kinh nghiệm chiến đấu, hay cảnh giới của bản thân, đều có sự trợ giúp rất lớn.
Sau khi sử dụng đủ loại tuyệt học đè bẹp Lục Dương, các sư huynh sư tỷ sẽ bóp miệng của hắn, cho hắn uống các loại đan dược quý báu như Kim Sắc Cố Nguyên Đan, Thanh Phong Hồi Xuân Đan..., quả thực như thể chúng chẳng đáng tiền vậy.
Những đan dược này giúp hắn nhanh chóng hồi phục thương thế, củng cố căn cơ, để đối mặt trận chiến kế tiếp trong tư thế sung mãn hơn.
Trong quá trình chiến đấu và uống đan dược lập đi lập lại, cảnh giới của Lục Dương tăng trưởng ổn định, đáng để ăn mừng.
Hắn cảm thấy mình cách việc đột phá Trúc Cơ Trung Kỳ chỉ một ý niệm.
Hơn nữa, nhờ vào quá trình tìm kiếm thiếu sót, tìm tòi phương pháp giải quyết khi đối đầu với các sư huynh, sư tỷ, các pháp thuật của hắn như Tam Vị Chân Hỏa, Súc Địa, Thành Thốn, Chủng Thụ Quyết, càng được vận dụng thành thạo hơn.
Có lẽ đây chính là đại cơ duyên giữa lằn ranh sinh tử, tiềm lực của Lục Dương bị vắt ra thêm bằng thủ pháp tàn nhẩn.
Chẳng hạn Lục Dương có thể làm được việc phun Tam Vị Chân Hỏa, nhưng chỉ thiêu đốt nội tại đối thủ mà không hề làm tổn thương đến mặt ngoài, khả năng kiểm soát lửa tiến bộ hơn một bước.
Hắn có thể tùy ý điều chỉnh độ cay, có cay nhẹ, cay trung bình, cay đặc biệt và cay bốc lửa.
Hắn còn có thể tùy ý điều chỉnh vị mặn, có thanh đạm, mặn bình thường, hơi mặn, và đặc biệt mặn, tuy nhiên vẫn còn cách độ mặn của Bất Hủ Tiên Tử khá xa.
Ví dụ trong lúc chiến đấu Lục Dương phát hiện có thể kết hợp ba pháp thuật Súc Địa, Thành Thốn và Chủng Thụ Quyết, trước Súc Địa, rồi Thành Thốn, sau cùng sử dụng Chủng Thụ Quyết, như vậy thì trên cây sẽ mọc ra ba tên tiểu Lục Dương.
Tuy nhiên hiện tại sức mạnh tinh thần của Lục Dương còn yếu, không thể cùng lúc điều khiển ba cá thể.
"Ơ, quả nhân sâm?" người chiến đấu với Lục Dương vào lúc này là sư tỷ Dịch Cảnh, cô ấy ngạc nhiên mà nhìn tiểu Lục Dương đầu trọc đang lắc lư trên cây Bồ Đề, cảm thấy rất dễ thương.
"Không lẽ đây chính là nguồn gốc của truyền thuyết về quả nhân sâm?" Có vị sư huynh khẽ thốt lên, trước giờ, quả nhân sâm chỉ lưu truyền trong truyền thuyết, chưa từng thật sự xuất hiện.
Một vị sư huynh khác cảm thấy đối phương liên tưởng quá xa: "Pháp thuật có thể học đến như Lục sư đệ đây, Vạn Cổ khó gặp người thứ hai, mặc cho quả nhân sâm có quý hiếm hơn nữa, cũng không hiếm có bằng Lục sư đệ."
Một vị sư huynh khác nói: "Ta cũng cảm thấy quả nhân sâm không phải xuất hiện như thế. Ta từng đọc trong một quyển dã sử, trong đó viết về nguồn gốc của quả nhân sâm, nói rằng vào thời Thượng Cổ nhân sâm hiếm hoi, có một tên lừa đảo nói mình có nhân sâm, khi mọi người hỏi y tìm thấy nhân sâm ở đâu, y nói nhân sâm mọc trên cây, từ đó mới có tên quả nhân sâm."
"... Dã sử của ngươi đúng là đủ đô thật."
"Trong sách có nói tên lừa đảo là ai không?"
"Nói là tên Ứng Thiên Tiên."
Trong không gian tinh thần, Bất Hủ Tiên Tử chạy quá nhanh, bỏ xa Lục Dương cả một vòng, cuối cùng bị Lục Dương bắt được cổ tay.
"Cuối cùng cũng bắt được cô rồi!" Lục Dương mỉm cười một cách ôn hòa, cười như một tên bại hoại tỏ vẻ thư sinh.
Trong hiện thực, Lục Dương hô to 'đợi chút', ngăn lại vị sư huynh giai đoạn Hóa Thần, người vừa chuẩn bị xuất thủ.
Vị sư huynh giai đoạn Hóa Thần không ra tay nữa, y muốn xem thử Lục Dương định làm gì.
Trong số những đối thủ mà Bất Hủ Tiên Tử vượt cấp khiêu chiến, cũng bao gồm cả vị Ô sư huynh với cảnh giới Hóa Thần đây, lần này y đến báo thù, xếp hàng mất cả nửa ngày trời, cuối cùng cũng đến lượt của y.
Lục Dương hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Ô sư huynh, đệ khuyên các huynh đừng ức hiếp người quá đáng, nếu thật sự bị dồn vào đường cùng, thì bất cứ chuyện gì đệ cũng dám làm!"
Ô sư huynh không bị Lục Dương dọa, cười hỏi: "Ức hiếp đệ thì sao, không lẽ đệ còn có tấm phiếu trải nghiệm làm đại diện Tông Chủ thứ tư ư?"
Ô sư huynh không tin Lục Dương còn có tấm phiếu khác, nếu thật sự còn, thì đã dùng từ sớm rồi, há có thể chờ đến bây giờ?
"Phiếu trải nghiệm làm Tông Chủ thì đệ không có, nhưng đệ có một chiêu đại thần thông thời Thượng Cổ, có thể tiêu diệt tất thảy kẻ địch. Chúng ta cùng là đệ tử Vấn Đạo Tông, đệ không muốn đại khai sát giới trong tông môn!"
Ô sư huynh không tin Lục Dương có đại thần thông như vậy, không phí lời với hắn nữa, lao thẳng tới tấn công.
Thấy khuyên bảo không thành, Lục Dương đành phải dùng pháp thuật mới học được.
"Xem thử đại thần thông Thượng Cổ của đệ - Tát Đậu Thành Binh!"
- Giải thích, "Tát Đậu Thành Binh" là bắt nguồn từ điển cổ, mang nghĩa rải những hạt đậu.  đã được yểm phép của thầy pháp xuống đất, sau khi rơi xuống đất , những hạt đậu biến thành binh. Hết giải thích.
Trong không gian tinh thần, Lục Dương cưỡng chế trao quyền kiểm soát cơ thể cho Hoàng Đậu Đậu.
Tát Đậu Thành Binh, chính là để Bất Hủ Tiên Tử thay bản thân xuất chiến!
Chiêu này quả thật không phải dạng vừa, Tiên Nhân nhập thể, vô địch đến nhường nào, chiêu thức như thế này vào thời Thượng Cổ cũng tương đối bùng nổ, là pháp thuật cấm kỵ!
Bất Hủ Tiên Tử nhìn Ô sư huynh xông tới, trong lòng nảy sinh cảm giác tuyệt vọng, giai đoạn Hóa Thần ra tay, mình lấy gì mà đánh đây?
"Lục Dương, ngươi không có lòng kính nể đối với Tiên Nhân!"
Lục Dương cười lạnh, lòng kính nể? Đó là chuyện mà ta sẽ suy xét sau khi sống sót qua đêm nay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận