Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 249: Song Sinh Tịnh Đế Liên

Lục Dương khuyên bảo hết lời, mới dùng lý do 'Phàm nhân không có tư cách hưởng thụ tay nghề nấu nướng của tiên tử' để xua đi ý định trổ tài một phen của Bất Hủ Tiên Tử.
"Lục Dương, ngươi nghĩ như vậy là không đúng. Trước mặt mỹ vị, người người bình đẳng. Nhưng lần này thì thôi vậy."
"Tiên tử thấu triệt đại nghĩa." Lục Dương không tiếc lời khen ngợi.
Hắn cảm thấy hành động này của mình công đức vô lượng, cứu vớt sinh mạng của vô số người.
Chỉ có điều giới tu tiên không có thuyết công đức thành tiên, nếu không thì Lục Dương nghĩ mình bất luận thế nào cũng có thể thành tiên nhờ vào việc này.
Bảy người họ tới thương hội Lạc Địa Kim Tiền, từ ngọc bài thân phận lấy ra các loại thi thể yêu thú, toàn là chiến lợi phẩm, khiến mọi người kinh hô không ngớt.
"Đây, đây toàn là yêu thú giai đoạn Kim Đan sao?!" Vẫn là người phục dịch đã tiếp đãi Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu lần trước, y liếc mắt đã nhận ra những yêu thú này đều là giai đoạn Kim Đan, hơn nữa thi thể còn nguyên vẹn, gần như không hề hư tổn.
Điều này chủ yếu là nhờ vào việc Lục Dương dùng kiếm, chú trọng nhất kích tất sát, Mạnh Cảnh Chu dùng quyền, dùng ám kình trong nắm đấm đánh nát não yêu thú.
Người phục dịch nghĩ tới thân phận của Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu thì cũng vỡ lẻ.
Một người là đệ tử Vấn Đạo Tông, khỏi phải nhiều lời, chiến lực siêu quần, đồng nghĩa với việc vô địch trong cùng cảnh giới.
Trên thực tế, đệ tử Ngũ Đại Tiên Môn đều đồng nghĩa với việc vô địch trong cùng cảnh giới, không thể vượt cấp chiến đấu, ra ngoài cũng không có mặt mũi nói bản thân là Ngũ Đại Tiên Môn.
Chẳng qua, điều người phục dịch không biết đó là, Lục Dương trong Ngũ Đại Tiên Môn cũng thuộc hàng đặc biệt lợi hại, trong trận chiến với Ngũ Hành Tông đã đánh bại đệ tử cảnh giới Trúc Cơ mạnh nhất của Ngũ Hành Tông.
Một người là trực hệ của Mạnh Gia, nhà họ Mạnh ở Đế Đô nổi danh là giỏi gây chuyện, kẻ thù có thể xếp hàng dài từ Mạnh Gia tới hoàng cung, con cháu dòng chính của Mạnh Gia mà không có chút bản lĩnh phòng thân, thì đã bị đánh chết từ sớm rồi.
Người phục dịch còn nghe nói bên phía tổng bộ đang xem xét thành lập một loại 'Bảo hiểm tai nạn nhân thân Mạnh Gia'.
"Hai vị, nội đan cũng không cần sao?" Người phục dịch bới ra nội đan, đây là thứ đáng giá nhất trên người yêu thú giai đoạn Kim Đan, có thể luyện chế đan dược nâng cao tỷ lệ kết đan, rất được tu sĩ Trúc Cơ Hậu Kỳ ưa chuộng.
Một số tu sĩ nữa bước Kim Đan, cách việc đạt tới giai đoạn Kim Đan thực sự, chỉ thiếu viên đan dược luyện từ nội đan này.
"Không có tác dụng gì, bán hết đi." Mạnh Cảnh Chu chẳng hề bận tâm mà xua tay.
Người phục dịch nhanh chóng định giá xong những thi thể yêu thú này, khoảng ba thi thể yêu thú Kim Đan Trung Kỳ nguyên vẹn có thể mua một tấm phù truyền tống định hướng, đây còn là kết quả của việc dùng thân phận Mạnh Gia để nhận chiết khấu.
"Lấy thêm năm tấm phù truyền tống định hướng nữa." Mạnh Cảnh Chu nếm được quả ngọt, lại mua thêm năm tấm.
Hiện tại trong tay hắn ta có chín tấm truyền tống phù, có thể đối phó chín con yêu thú giai đoạn Nguyên Anh, trang bị này đủ để tung hoành trong rừng rậm rồi.
"Cho ngươi bốn tấm." Mạnh Cảnh Chu chia cho Lục Dương bốn tấm.
"Có phù truyền tống cấp bậc cao hơn không?" Mạnh Cảnh Chu hỏi.
"Cấp bậc cao hơn?"
"Tức là đối mặt với sự tấn công của yêu thú giai đoạn Hóa Thần cũng không làm gián đoạn quá trình truyền tống."
"Xin chờ một chút, để tại hạ kiểm tra lại." Do giá phù truyền tống định hướng rất đắt, rất ít người mua nên người phục dịch cũng không nắm rõ lắm.
"Xin lỗi, chỗ của bọn tại hạ chỉ tồn trữ phù truyền tống định hướng cấp Nguyên Anh, phù cấp Hóa Thần chỉ có ở tổng bộ, có cần bọn tại hạ chuyển sang đây không?"
"bảo tổng bộ của các người gửi ba tấm sang đây đi." Mạnh Cảnh Chu trước giờ vẫn luôn chú trọng an toàn.
"Được thôi."
"Gần đây có tin tức gì về thiên tài địa bảo xuất hiện trong rừng rậm không?" Lục Dương dò hỏi. Thương hội có dịch vụ này, tuyên bố chỉ cần đưa đủ linh thạch thì có thể tìm ra bất cứ thông tin gì.
Đây đương nhiên là quảng cáo sai sự thật, chí ít thì thương hội sẽ không biết được tuổi tác của đại sư tỷ.
Người phục dịch bày ra điệu bộ 'mời', mời hai người họ vào phòng cách âm, kích hoạt trận pháp, tránh bị ngoại giới dò xét.
Liên quan đến tình báo quan trọng thì không thể nói ở nơi công cộng được.
"Có người phát hiện Song Sinh Tịnh Đế Liên." Người phục dịch vào thẳng vấn đề.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu cùng lúc ngẩn người, đêm hôm qua mới nhắc tới loại thiên tài địa bảo này, bây giờ đã xuất hiện tung tích rồi sao?
"Ở đâu vậy?"
Người phục dịch trải ra tấm bản đồ, chỉ vào một cái hồ trong đó: "Phát hiện ở một cái hồ cách Trấn Yêu Quan 110 dặm về phía nam. Vốn dĩ cái hồ đó có một con Ngư Vương Kim Đan Hậu Kỳ, là cá nóc thành tinh, trong cơ thể chứa kịch độc, trong cùng cấp bậc hiếm có ai kham nỗi, hoàn toàn xứng đáng là bá chủ một vùng."
"Hơn nữa nghe đồn nó còn giao hảo với bốn con yêu thú giai đoạn Kim Đan, kết thành liên minh, hại người vô số."
"Mới vào ba ngày trước, có người vô tình đi vào lãnh địa của Ngư Vương, tưởng chắc không còn đường sống, ai ngờ lại không hề bị tấn công, bên bờ hồ còn có thi thể của bốn con yêu thú giai đoạn Kim Đan, chết vì trúng độc, sau đó qua khám nghiệm tử thi đã chứng minh điều này."
"Đồng thời, người đó còn ở trong hồ tìm thấy thi thể Ngư Vương, tan nát thành từng mảnh."
"Bọn tại hạ đoán có lẽ Ngư Vương và bốn con yêu thú kia nảy sinh bất đồng, chia của không đều, nên xảy ra nội chiến. bốn con yêu thú bị ngư vương độc chết, Ngư Vương cũng bị đánh nát bấy, đi đời nhà ma".
"Sau đó mọi người tìm thấy Song Sinh Tịnh Đế Liên trong khu hồ đó. Trước giờ vẫn luôn được Ngư Vương bảo vệ, che giấu rất kỹ."
"Cây Song Sinh Tịnh Đế Liên đó còn năm ngày nữa sẽ nở rộ, đã có không ít người biết được tin tức, chuẩn bị tranh đoạt."
"Song Sinh Tịnh Đế Liên à..." Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu đều lộ ra nụ cười đầy hứng khởi.
Bọn họ đều chưa xác định sẽ kết Kim Đan gì, Lục Dương không muốn kết Kiếm Đan, Mạnh Cảnh Chu không muốn kết Độc Thân Kim Đan, đều cần nhờ vào ngoại vật để tìm kiếm linh cảm.
Quan sát Song Sinh Tịnh Đế Liên có thể đạt được cảm ngộ Kim Đan, chuyện này trong Vấn Đạo Tông từng có tiền lệ.
Có một vị sư huynh khi kết đan, vừa hay Song Sinh Tịnh Đế Liên nở rộ trong phòng, huynh ấy ngắm nhìn hoa sen dưới ánh trăng, nảy sinh cảm ngộ, kết ra Âm Dương Kim Đan có tính công kích cực mạnh.
Vận chuyển Âm Dương Kim Đan, những câu âm dương quái khí bật thốt thành lời, có tác dụng chuốc thù hận bậc nhất.
Người đó Lục Dương cũng quen biết, chính là Nhị sư huynh vẫn đang rèn luyện ở Phật Quốc Kim Sắc.
Còn có Trụ Trì chùa Huyền Không, là tu sĩ duy nhất có cảnh giới Độ Kiếp trong số năm người cầm quyền của Ngũ Đại Tiên Môn, Lúc ông ấy trong giai đoạn Kim Đan cũng quan sát Song Sinh Tịnh Đế Liên.
Trụ trì chùa Huyền Không khắc hình hoa sen trên Kim Đan, như vậy thì sau này khi luận kinh, thuyết pháp sẽ xuất hiện hiệu ứng miệng rộ hoa sen, chân bước đài sen, rất có thể doạ người khác.
Thứ này khác với pháp thuật, pháp thuật suy cho cùng là ngoại lực, còn ông ấy là tự động xuất hiện hiệu ứng, thuần tự nhiên.
Khiến cho vô số đại năng tôn sùng, từ đó có thể thấy công hiệu của Song Sinh Tịnh Đế Liên mạnh mẽ đến nhường nào.
"Hạt sen cũng khá ngon." Bất Hủ Tiên Tử nhắc nhở Lục Dương về công dụng khác của Song Sinh Tịnh Đế Liên.
Khi cô giết Ngư Vương cũng chú ý đến sự tồn tại của Song Sinh Tịnh Đế Liên, chỉ là khi đó vẫn chưa nở hoa, nếu hái đột ngột sẽ khiến hoa sen mất đi linh tính.
Làm một vị tiên trù, hay nói cách khác là vị tiên trù duy nhất trên thế giới, tất nhiên không thể phung phí của trời như vậy.
"Hạt sen có thể nấu súp hạt sen, ngụ ý con cháu đầy đàn, phúc lộc đầy nhà, sau này nếu ngươi muốn có con, thì có thể nấu món này cho vợ của mình."
"... Tiên tử nghĩ xa quá rồi, ta thậm chí còn chưa có vị hôn thê."
"Sớm muộn gì cũng sẽ có thôi, đây là lời chúc phúc của Tiên Nhân!"
Bất Hủ Tiên Tử tràn đầy tự tin, lời chúc của cô chưa bao giờ xảy ra vấn đề.
Lục Dương cảm thấy số mệnh mình đúng là bấp bênh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận