Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 565: Lần đầu đến kinh thành (1)

Mặc dù hắn là đồ đệ nhỏ của Bất Ngữ Đạo nhân, tiểu sư đệ của Vân Chi, nhị đương gia của Bất Hủ nhất mạch, Giáo tổ của Bất Hủ giáo, Thiếu giáo chủ của Thiên đình, ký chủ của Bất Hủ Tiên Tử, Kim Đan kỳ mạnh nhất, người sáng tạo ra kỷ lục khiêu chiến vượt cấp... Là một loạt những thân phận mà ở bên ngoài đều có thể ngang ngược.
Nhưng để hắn cùng Hạ Đế và năm vị môn chủ của Tiên môn ngồi họp, bàn bạc chuyện đại sự của Chính đạo, thì ít nhiều vẫn cảm thấy hơi chột dạ.
- Ta sẽ đi cùng ngươi.
Cuối cùng Đại sư tỷ cũng nói một tin tốt.
Lục Dương hơi thở phào nhẹ, ta chỉ là một Kim Đan kỳ nhỏ bé, có đức hạnh gì mà ngồi cùng với môn chủ của bốn Tiên môn khác, có Đại sư tỷ ở bên cạnh trấn giữ thì áp lực sẽ giảm đi rất nhiều.
- Đi thôi.
Đi họp cũng không cần chuẩn bị gì cả, chỉ cần người đến là được, Đại sư tỷ bước ra khỏi động phủ, ngẩng đầu nhìn trời, ngón tay cái và ngón trỏ kẹp lại, một đám mây mất đi một mảng màu sắc, một đám mây lành xuất hiện dưới chân nàng.
- Đại tông chủ, mời.
Lục Dương bị đoạt xá, Bất Hủ Tiên Tử không chút khách khí dùng cơ thể của Lục Dương lên mây.
Bất Hủ Tiên Tử đứng trên mây, khoanh tay trước ngực, nhìn về phía trước, vẻ mặt hờ hững.
- Vân nha đầu, xuất phát.
Vút.
Tường vân đột ngột tăng tốc, Bất Hủ Tiên Tử không kịp phản ứng, nhất thời không đứng vững, lăn từ đầu mây xuống đuôi mây, nắm chặt đám mây, nửa thân trên đều lộ ra. ở bên ngoài Nàng mất đi hơn nửa ngày mới một lần nữa bò lại tường vân, phi thường chật vật.
- Vân nha đầu, ngươi cố ý!
Nàng bĩu môi nhìn chằm chằm vào Vân Chi.
Vân Chi lạnh lùng:
- Không, là ngoài ý muốn.
- Là cố ý!.
- Là ngoài ý muốn.
- Cố ý.
- Ngoài ý muốn.
- Hả?
Lục Dương ló đầu ra, cắt ngang cuộc chiến cổ kim tu sĩ sắp nổ ra:
- Đúng rồi Đại sư tỷ, Hạ Đế có nói lần họp này sẽ làm gì không.
- Là nói muốn tổ chức một cuộc thi đấu cho các tu sĩ trẻ tuổi, sàng chọn lại những người tán công trùng tu.
- Cái gì?
Quốc sư ngẩng đầu, nhìn đám mây lành bay qua đỉnh đầu, đôi mắt nheo lại.
- Quốc sư đại nhân, ngài làm sao vậy?
Người dưới quyền hỏi, muốn thay Quốc sư làm việc.
- Vừa rồi cưỡi đám mây lành đó chính là Lục Dương.
Người dưới quyền kinh hãi:
- Cái gì? ! Vậy thì chúng ta có cần ra tay không?
Họ đến gần Vấn Đạo Tông, muốn nghiên cứu một chút về bố cục xung quanh, xem dùng cách nào để trà trộn vào Vấn Đạo Tông, trước tiên hãy dò xét địa hình và lập kế hoạch.
Không ngờ vừa đến gần Vấn Đạo Tông, đã nhìn thấy mục tiêu lần này.
Quốc sư lắc đầu, có kế hoạch của riêng mình:
- Hiện tại không cần, bây giờ giết Lục Dương thì quá rẻ tiền, phải đợi đại lễ khai mạc thịnh điển, để hắn chết trước mặt bao người.
Hắn không chỉ muốn giết Lục Dương, mà còn muốn tiêu diệt Vấn Đạo Tông.
Hoàng cung Đại Hạ Hạ Đế và bốn vị môn chủ tiên môn ngồi không yên, ngồi không được, đứng cũng không xong, đây là lần đầu tiên gặp tình huống như thế này trong suốt nhiều lần họp.
Lục Dương ngồi ở vị trí tông chủ Vấn Đạo Tông, Vân Chi đứng sau Lục Dương, dáng vẻ như một người dưới quyền.
Vân Chi đứng, ai dám ngồi?
Bất Hủ tiên tử dám.
Dù sao thì người được mời đến họp cũng là tông chủ tạm quyền của Vấn Đạo Tông, Bất Hủ tiên tử mới là tông chủ tạm quyền.
Nàng là người đứng đầu ngũ tiên thượng cổ, ngồi ở đây thì sao?
Đừng nói là ngồi ở đây, dù có ngồi trên ngai vàng cũng là chuyện bình thường.
Chỉ có Lục Dương ở trong không gian tinh thần là không có lòng dạ rộng lớn như Bất Hủ tiên tử.
Là thành trì lớn nhất, phồn hoa nhất ở Trung Ương đại lục, là nơi quyền lực tập trung, từ trước đến nay vẫn luôn khiến vô số tu sĩ khao khát.
Lục Dương cũng không ngoại lệ, hắn rất mong đợi kinh thành, rất muốn đến kinh thành đi một vòng, xem phong cảnh tu hành khác biệt.
Chỉ là hắn không ngờ lại đến nhanh như vậy.
Ban đầu hắn tính là sẽ lặng lẽ tiến vào kinh thành, vô tình hành động khiến hắn bị động rơi vào một âm mưu, giải quyết xong âm mưu, phát hiện mình đang ở trong vòng xoáy tranh đấu chính trị, tranh quyền đoạt thế, tranh đoạt đế vị gì đó, mình thì khéo léo ứng phó, dùng trí tuệ, trong vòng xoáy bảo toàn của mình, cuối cùng hành động của mình kinh động đến Hạ Đế.
Mình vào triều diện thánh, kẻ địch nói không ngừng nghỉ, nói mình thế này thế nọ, có ý mưu phản, vu khống mình, Hạ Đế phất tay, nhìn kẻ địch một cách sâu xa, nói mình là đệ tử của Bất Ngữ đạo nhân, tuyệt đối không thể nào mưu phản, kẻ địch kinh hãi, quần thần kinh hãi, tu sĩ kinh thành kinh hãi.
Mình thuận lý thành chương mà vang danh thiên hạ.
Đây là quy trình bình thường.
Không ngờ mình lại trực tiếp bỏ qua quá trình, đến hoàng cung gặp Hạ Đế.
- Vân đạo hữu, ngươi ngồi đi.
Hạ Đế cười trừ.
Vân Chi lắc đầu từ chối:
- Bây giờ ta chỉ là một đệ tử bình thường của Vấn Đạo Tông, làm sao có tư cách ngồi, vị Lục tông chủ này mới là tông chủ tạm quyền của Vấn Đạo Tông chúng ta.
Hạ Đế trầm mặc.
Hay cho một đệ tử bình thường của Vấn Đạo Tông.
- Vị Lục tông chủ này chính là Lục Dương được nhắc đến trong cuộc họp nửa tháng trước đúng không?
Hạ Đế cố ý hỏi, nửa tháng trước vừa nhắc đến Thiên Đình giáo là do một người tên Lục Dương thành lập, là một thanh niên tài tuấn xuất chúng.
Hắn không ngờ rằng nửa tháng trôi qua, thanh niên tài tuấn đã hòa nhập đến mức ngang hàng với mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận