Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 615: Khánh điển hạ màn

Lục tông chủ và Lục thiếu giáo chủ đánh nhau bất phân thắng bại, các thiên kiêu đều hả hê, xua tan hết uất khí trong lòng.
Những tu sĩ tán công trọng tu thì sắc mặt ngưng trọng, trước có kỳ tài thượng cổ Thiên Đình, sau có thiên kiêu đương thế, họ kẹt ở giữa, kết cục của cuộc tranh giành đại thế e rằng không liên quan gì đến họ.
Trên khán đài, Khâu Tấn An thu hồi ánh mắt, hồi tưởng lại diễn biến trận chiến vừa rồi, từ từ thở ra:
- Hậu sinh khả úy Khương Quần tò mò:
- Là nói Lục tông chủ tuổi còn trẻ đã có chiến lực như vậy sao?
- Không, ta muốn nói hắn còn lừa người giỏi hơn cả Bất Ngữ lão tặc.
- Hồi Bất Ngữ lão tặc bằng tuổi hắn, thuật lừa đảo còn rất non nớt, tất nhiên là lúc đó ta cũng khá non nớt, bị lừa hết lần này đến lần khác.
- Lục Dương thì khác, thuật lừa đảo này hoàn mỹ vô khuyết, hắn không lừa vài người, mà là lừa tất cả mọi người trên đời.
Khương Quần bối rối.
Hắn rất mừng vì mình sinh ra muộn, không cùng thời với Bất Ngữ đạo nhân, nếu không thì xui xẻo biết mấy?
- Nhưng Lục Dương này có một chút tốt, hắn chỉ lừa người ngoài, không hại người nhà.
- Ta phải để Bạch Minh đi lại nhiều với Lục Dương, Bạch Minh này thiên phú khá lắm, đầu óc cũng khá thông minh, chỉ là so với Lục Dương, Mạnh Cảnh Chu thì kém xa.
Dương Đỉnh phụ họa:
- Thiên Chí còn không bằng Bạch Minh, hơi cố chấp, cũng phải học hỏi nhiều hơn từ Lục Dương.
Lạc Hồng Hà sẽ không để đồ đệ tốt của mình thân thiết với Lục Dương này, thân thiết hơn nữa thì còn gì chứ?
Giới Sát đại sư cũng không dám để đồ đệ đi lại quá gần với Lục Dương, người xuất gia không nói dối, không thể để đồ đệ học hư theo Lục Dương được.
Bất Hủ tiên tử lại tiếp quản thân thể của Lục Dương, vui vẻ trở lại giữa hàng giám khảo.
- Đều bận rộn cả, tiếp tục thi đấu chứ?
Cuộc thi mới chỉ diễn ra được một nửa, sau đó còn có mấy bảng đấu nữa.
Cuộc thi diễn ra trật tự, bảng Kim Đan hậu kỳ, bảng Nguyên Anh sơ kỳ..... Thỉnh thoảng có tu sĩ kinh thiên động địa xuất hiện, không phải chiến lực kinh người, mà là ý tưởng kinh người.
Lạc Thủy Vệ và Tiên Môn ngầm quan sát những người xuất hiện này, những người nào có thể là tu sĩ cổ đại tán công trọng tu, những người nào có thể là đại năng giả heo ăn hổ, hoặc là yêu nghiệt gì khác, chẳng hạn như Khổng Hạo có thể phong ấn lão Đào Ngột trong cơ thể.
Bất Hủ tiên tử và các môn chủ Tiên Môn cũng đang thảo luận về tu sĩ đáng ngờ.
Theo cuộc thi diễn ra đến hồi kết, danh sách được lập ra, những việc còn lại sẽ giao cho triều đình xử lý, điều tra lý lịch của những người này.
Sau mười ngày tranh tài sôi nổi, cuộc tranh tài kết thúc, khánh điển của Vấn Vấn Đạo tông cũng kết thúc.
- Cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Lục Dương thở phào nhẹ nhõm, lần kỷ niệm này đều do hắn bận rộn, Bất Hủ tiên tử không giúp được gì.
- Nhị đương gia, làm tốt lắm!
Bất Hủ tiên tử không tiếc lời khen ngợi.
Lục Dương không dám nhận công, vội vàng khách sáo nói:
- Đều nhờ tiên tử dùng người không sai, bắt một người dùng đến chết.
- Lục tông chủ, sau này đến đế đô nhất định phải đến phủ của ta, ta sẽ khoản đãi ngươi thật tử tế.
Đại hoàng tử nhìn ra Lục Dương là một nhân tài, sau này khi tiếp nhận đại vị sẽ là một trợ thủ đắc lực.
Chưa kể Lục tông chủ còn có thể thân mật gọi Vân Chi là ‘Vân nha đầu’, mối quan hệ này hắn không dám nghĩ sâu xa.
Khánh điển kết thúc, khâu phân chia chiến lợi phẩm cuối cùng đang diễn ra.
Lạc Hồng Hà được mọi người vây quanh, lấy ra một bảo hạp được bọc rất cẩn thận.
- Động tác nhẹ nhàng thôi, đừng làm hỏng bảo hạp.
- Đây là chí bảo của cung ta, không phải hộp trang điểm của nhà ngươi.
Lạc Hồng Hà khởi động bảo hạp, bảo hạp bắn ra từng tia sáng, thu hết mọi người vào trong hạp.
Trong bảo hạp, các tu sĩ của Đại Ngu vương triều vẫn đang liều mạng đâm vào kết giới, ba vị Độ Kiếp kỳ liên thủ, chiêu thức kinh thiên động địa, nhưng đối mặt một giọt máu của Vân Chi phong ấn bảo hạp, không làm nên chuyện gì.
- Mọi người đừng sợ, quốc sư đại nhân vẫn còn ở ngoài, biết đâu bây giờ bên ngoài đã đánh nhau rồi, quốc sư đại nhân sẽ đến cứu chúng ta!
Hắc Bạch tôn giả động viên mọi người.
Hắn tính thời gian, khánh điển sắp kết thúc, đây chính là thời cơ tốt để quốc sư đại nhân ra tay.
- Các ngươi xem, phong ấn đã được giải.
Hắc Bạch tôn giả chỉ vào luồng sáng không xa, kinh ngạc kêu lên, tu sĩ Đại Ngu trong lòng lại nhen nhóm hy vọng.
Nào ngờ sau khi phong ấn được giải, thứ họ phải đối mặt là tu sĩ Đại Hạ như mưa rào.
- Tông Tỏa Tâm chúng ta đã ra sức bắt giữ, phải được một tu sĩ Đại Ngu!
- Ê ê ê, lão Lý ngươi quên là lúc thi đấu ngươi đã thua hết tu sĩ Đại Ngu cho Phá Hư phái của ta rồi sao?
- Đừng nói bậy, đánh bạc là phạm pháp, ai đánh bạc với ngươi?
- Ngươi còn biết xấu hổ không?
- Nghe ta khuyên một câu, mọi người ngồi xuống từ từ bàn cách chia tu sĩ Đại Ngu.
Là Độ Kiếp Kỳ mới tấn chức, Lộ Bát Thiên chủ động đứng ra tổ chức trật tự.
Liên quan đến lợi ích của mọi người, mọi người tranh luận không ngừng, cãi nhau đến mặt đỏ tía tai, may mà có Lộ Bát Thiên ra mặt, mới chuyển được sự chú ý của mọi người.
Mọi người tập trung thu dọn Lộ Bát Thiên một trận, Nhất Khí tôn giả mới ra mặt tổ chức cục diện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận