Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 684: Đại sư Thích Thiền

Là đệ tử của Huyền Không tự, Thích Thiền ra ngoài làm một buổi lễ có giá trên trời.
Ở Trung Châu đại lục, Huyền Không tự là một trong năm đại tiên môn, là truyền thừa Phật môn mạnh nhất, có thể nói là thủ lĩnh của các ngôi chùa trên thế gian, mang ý nghĩa kép về mặt lãnh đạo thực tế và lãnh đạo tinh thần.
Bởi vậy, bất kỳ một người nào của Huyền Không tự ra ngoài đều được đánh giá rất cao, Thích Thiền tuy tự xưng là tiểu tăng, nhưng bên ngoài, mọi người đều gọi hắn là đại sư.
Huống hồ tu vi Kim Đan hậu kỳ đã đủ khiến thế nhân kính nể y.
Tuy nhiên, vì ba con quỷ quyến rũ từ chối ý tốt của mình, hắn không tiện nói thêm điều gì.
Hắn chắp hai tay lại và bước đến bên một con bò với vẻ từ bi và nói một cách nghiêm túc.
- Bọn tu sĩ chúng ta thường nói mệnh ta do ta định, không do trời định, không tin vào số mệnh, vùng lên chống lại, không thiếu những ví dụ thoát ra khỏi chính đạo, nhưng rốt cuộc chỉ là số ít, và việc họ chống lại số phận thành công, có phải là một mắt xích của số phận hay không, thì không ai biết được.
- Biết đâu được thế nhân đều bị số phận trói buộc mà không hay biết, số phận giống như xiềng xích, không ai có thể chống lại, tiểu tăng cũng không ngoại lệ, ba vị nữ thí chủ cũng không ngoại lệ, ngươi cũng không ngoại lệ.
Thích Thiền một tay đặt trước ngực, một tay vuốt ve gáy con bò.
Con bò được nuôi trong Vấn Đạo tông làm sao có thể là phàm vật, xuất thân của con bò không tầm thường, cỏ và nước mà nó ăn hàng ngày cũng không tầm thường, lông bò mượt mà, sờ vào cảm giác tốt hơn nhiều so với những con bò trong trại chăn nuôi trước đây của Thích Thiền.
- Ngươi sinh ra là để bị giết, là để thỏa mãn dục vọng ăn uống của con người, thân xác ngươi bố thí, lấp đầy lòng tham của con người, tưởng chừng như vĩ đại, thực chất là kết quả của việc ngươi không làm chủ được bản thân.
- Tiểu tăng cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi không muốn bị số phận trói buộc, muốn thoát khỏi số phận bị giết, thì hãy kêu một tiếng, nếu cam tâm cống hiến cho nhân tộc, thì hãy kêu hai tiếng.
Con bò đứng im không nhúc nhích, không kêu một tiếng.
Thích Thiền thở dài:
- Quả nhiên là như vậy, ngươi sinh ra đã đần độn, bẩm sinh trí tuệ không đủ, không thông tiếng người, không hiểu Phật pháp.
Sau đó, Thích Thiền lại lẩm nhẩm tụng kinh văn khó hiểu.
- Xưa kia ở trời xanh thẳm, nơi Bích Lạc, hát không lời, đất Đại Phù Lê.
Con bò vẫn không có phản ứng gì.
Thích Thiền bất lực lắc đầu, cúi xuống nhặt con dao đồ tể đặt trên mặt đất, tay giơ lên, con bò kêu một tiếng rồi chết.
- Thiện tai thiện tai.
Ba con quỷ quyến rũ nhìn thấy cảnh này thì ngây người ra.
- Xin hỏi vị tiểu hữu này, ngươi đang làm gì vậy?
Một giọng nói từ bi vang lên, giọng nói trầm ấm, giàu sức truyền cảm.
Thích Thiền quay đầu lại, không quen biết người đến.
- Thí chủ là...
- Ngươi có thể gọi ta là Bố lão bản, trại chăn nuôi này là của ta.
Bất Hủ tiên nhân từ xa đã nhìn thấy Thích Thiền lẩm bẩm thần thần, đối mặt với con bò cả nửa ngày, cuối cùng còn chém chết nó, vô cùng khó hiểu.
- Thì ra là Bố thí chủ, tiểu tăng là đệ tử của Huyền Không tự, pháp hiệu Thích Thiền, vừa rồi làm như vậy, là để khai sáng tâm linh, để con bò tự lựa chọn.
- Vừa rồi tiểu tăng tụng kinh văn gọi là Kinh độ bò .
Kinh độ bò ? Bất Hủ tiên nhân lẩm bẩm, chưa từng nghe nói đến.
- Đây là kinh văn do tiểu tăng tự viết, còn có Kinh độ lợn , Kinh độ dê , ở trại giết mổ trước đây, trước khi giết mổ, tiểu tăng đều tụng kinh văn, để gia súc tự quyết định số phận của mình, chỉ là đến nay vẫn chưa thành công một lần nào.
- Sau khi giết mổ, tiểu tăng cũng sẽ niệm ‘Vãng Sinh chú’ để giải quyết mối bất bình của gia súc và để chúng ra đi bình yên.
Con bò trước đó là Giáo chủ giết, Thích Thiền chỉ phụ trách chặt xác, đây mới là con đầu tiên hoàn thành toàn bộ quy trình.
Bất Hủ tiên nhân cảm thấy những gì Thích Thiền nói rất có lý, trại chăn nuôi của họ thực chất là trại giết mổ, rất dễ khiến người ta liên tưởng đến cảnh tượng đẫm máu, không có lợi cho việc chải chuốt lại hình ảnh đã cải tạo xong, làm lại cuộc đời của họ, nếu như đều giống như Thích Thiền, trước tiên giải thích rồi mới giết mổ, cuối cùng siêu độ, Vân Chi, Đại Đương Gia, Nhị Đương Gia chắc chắn sẽ có cái nhìn khác về họ.
Trong Vấn Đạo tông, chỉ có Vân Chi và hai người kia biết thân phận của Bất Hủ tiên nhân.
Những người biết thân phận của Giáo chủ thì nhiều hơn một chút, phải kể thêm Đái sư huynh và Đại trưởng lão.
Về phương diện làm việc, Bất Hủ tiên nhân và lão đại của hắn là Bất Hủ Tiên tử cũng tương tự nhau, đều là những người làm việc dứt khoát, nghĩ là làm, làm việc tuyệt không do dự.
Hắn lập tức thông báo cho Giáo chủ và Kim phó giáo chủ đang được nuôi dưỡng trong trại chăn nuôi, Lưu sư phó, Cao sư phó của tiệm nướng, một số trưởng lão cũ của Bất Hủ giáo.
Đêm đó.
Tiệm nướng đóng cửa, Lưu sư phó và những người khác đến trại chăn nuôi.
- Mọi người đều đến đông đủ rồi chứ?
- Đều đến đông đủ rồi.
Người nói là ba con quỷ Tiểu Ngũ.
Ba người họ tuy không phải là thành viên của Bất Hủ giáo, nhưng hiện tại theo chân Giáo chủ, là cánh tay phải của Giáo chủ, lúc họp cũng phải gọi họ đến.
Bất Hủ tiên nhân gật đầu, kể lại hành động ban ngày của Thích Thiền, Giáo chủ và những người khác nghe xong đều chìm vào suy tư.
- Ý của Tiên nhân là...
- Những vị có mặt ở đây đều là người một nhà, ta sẽ không che đậy, nói thẳng ra, chúng ta đều là tù nhân của Vấn Đạo tông, biết đâu một ngày nào đó Vấn Đạo tông sẽ trở mặt không nhận người, giết chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận