Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 690: Che đậy

Phát hiện được có người vượt qua thời gian nhìn trộm bọn hắn, bầu không khí Tiên cảnh lập tức trở nên căng thẳng.
- Không phải Tuế Nguyệt Tiên muốn nhìn thử chúng ta đến cùng có thể đánh cờ đến lúc nào mới sử dụng Tuế Nguyệt Đạo Quả?
Sắc mặt Kỳ Lân Tiên quái dị, mặc dù hắn cũng cảm thấy sau khi chơi cờ mấy tháng, để đi bước tiếp theo quả thực hơi khó khăn.
Ba tiên trầm mặc một lát, đều cảm giác quả thực có khả năng này.
- Tiên tử, bọn hắn nhìn thấy chúng ta?
Lục Dương cũng bị giật mình kêu lên, hắn và ba tiên cách xa nhau ba mươi vạn năm, thứ hắn nhìn thấy vẫn là cái bóng của lịch sử, dưới loại tình huống này mà vẫn phát hiện ra được sự tồn tại của hắn, như vậy cũng quá kinh khủng rồi.
Bất Hủ tiên tử phủi Lục Dương một chút:
- Chớ thiết vàng lên mặt mình, là bọn hắn cảm ứng được sự tồn tại của bản tiên.
Lấy tu vi Lục Dương có thể để ba tiên phát hiện ra được, từ cái bóng lịch sử ngay từ đầu ba tiên đã nhận ra rồi.
Chớ đừng nói chi là Thiên Khôi tiên sinh, người có tu vi cao hơn nhiều Lục Dương Thiên, cũng không thấy ba tiên có phản ứng gì.
- Muốn nói, cũng chỉ có Tuế Nguyệt Tiên có thể từ quá khứ nhìn thấy tương lai chúng ta, ba người Ứng Thiên Tiên bọn hắn chỉ mơ hồ cảm ứng được, bọn hắn thậm chí cảm ứng không ra đến tột cùng là ai đang nhìn bọn hắn.
Dù vậy, Lục Dương cũng cảm thấy Tiên nhân rất khủng bố.
Thì ra Tiên nhân đều không giống như Bất Hủ tiên tử.
Bất Hủ tiên tử hoài nghi Lục Dương có ý nghĩ bất kích với mình, nhưng nàng không có chứng cứ.
Cửu Trọng Tiên suy nghĩ một lát, mới nghĩ ra một khả năng khác.
- Cũng chưa chắc là Tuế Nguyệt Tiên, có thể là Tiên nhân hậu thế cách xa vô tận năm tháng thấy được chúng ta, dù sao dựa theo tốc độ đánh cờ của hai người, ba người chúng ta ở chỗ này đợi một trăm năm, đủ để sinh ra cái bóng lịch sử.
- Ý của ngươi là có tiên thấy được cái bóng lịch sử của chúng ta.
- Quả thực, cũng có khả năng như thế, bây giờ chỉ có bốn Tiên nhân chúng ta, còn Bán Tiên thì một đống lớn, chả ai hăng hái, ngay cả một người cũng không thành tiên được, trong năm tháng dài dằng dặc sau này xuất hiện vài Tiên nhân cũng là chuyện bình thường.
Ba người cười ha ha nói, nếu sau này xuất hiện vài Tiên nhân, nói không chừng có thể chia sẻ khổ sở mà Bất Hủ tiên tử mang đến.
- Này, Cửu Trọng, Ứng Thiên, Kỳ Lân nghe thấy ta nói chuyện không?
Bất Hủ tiên tử hô, khí tức phóng ra bên ngoài, ý đồ truyền khí tức của mình đến.
Ban đầu khi nàng nhìn cái bóng lịch sử, Ứng Thiên Tiên cũng không có phát ra mình, đến khi mình nói muốn trừng trị kẻ phía sau không tự chủ tiết ra ngoài khí tức, Ứng Thiên Tiên mới cảm ứng được tồn tại của mình.
- Cỗ khí tức này...
Ba người Ứng Thiên Tiên trở nên cảnh giác, cỗ này khí tức như ẩn như hiện, giống như sắp đốt hết hương, lúc có lúc không, nhưng bọn hắn vẫn có thể căn cứ theo khi tức mờ ảo này cảm ức được đối phương.
- Khí tức này là… Ba người đồng thời phản ứng.
Bất Hủ tiên tử đánh bọn hắn từ nhỏ đến lớn, sau khi thành tiên cả ngày đều bị bạo tạc, hiện tại bọn hắn trốn ở đây cũng là bởi vì Bất Hủ tiên tử.
Nên khí tức này bọn hắn không thể quen thuộc hơn!
Hoàng Đậu Đậu, chắc chắn là Hoàng Đậu Đậu!
Lập tức lưng bọn hắn đổ mồ hôi lạnh, vừa rồi bọn hắn không nói xấu Hoàng Đậu Đậu đấy chứ.
Hô, hẳn là không có.
- Ba các ngươi có thể nghe thấy ta nói chuyện không?
Bất Hủ tiên tử thử mấy lần, thấy ba người Cửu Trọng Tiên từ đầu đến cuối không có phản ứng, lắc đầu, tiếc nuối từ bỏ.
Xem ra bọn hắn không nghe được mình nói chuyện.
Lục Dương nhíu mày, sau khi mấy người Cửu Trọng Tiên cảm nhận được Bất Hủ tiên tử ở tương lai, đáng ra nên nói ra tên của Bất Hủ tiên tử, nhưng hắn chỉ thấy Cửu Trọng Tiên há mồm, lại hoàn toàn không thấy âm thanh, mà khẩu hình miệng cũng không giống với Bất Hủ tiên tử.
- Che giấu cũng thật tốt.
Trong hoàn cảnh này lại dùng Tuế Nguyệt Tiên thay cho Bất Hủ tiên tử là lỗi hổng to nhất, đồ đần cũng có thể nhìn ra được vấn đề, trực tiếp thô bạo che lại sẽ bớt việc hơn rất nhiều.
- Các ngươi có cảm thấy rất kỳ quái hay không, liên tục phóng thích khí tức, là có chuyện gì muốn truyền cho chúng ta sao?
Ứng Thiên Tiên nhíu mày, vuốt vuốt quân cờ trong tay, hắn đoán Bất Hủ tiên tử trong lúc vô tình thấy được lịch sử cái bóng của bọn hắn, sinh lòng trêu đùa, lúc này mới phóng thích khí tức.
Nếu là như vậy, chỉ phóng thích một lần là đủ rồi, làm gì liên tục phóng thích nhiều lần như vậy.
Là chơi đến nghiện, hay thật sự muốn truyền tin tức, nhưng thời gian cách nhau quá xa, không cách nào truyền lại được.
Nếu là vế sau, vì sao Bất Hủ tiên tử lại truyền tin tức, để Tuế Nguyệt Tiên truyền tin tức chẳng phải sẽ có hiệu quả tốt hơn sao.
Chờ đã, chẳng lẽ hậu thế xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, Tuế Nguyệt Tiên không cách nào truyền lại tin tức.
- Cửu Trọng, ngươi đi kêu Tuế Nguyệt đến đây, để hắn xem đây là tình huống gì, ta hoài nghi hắn có chuyện tìm chúng ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận