Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 845: Sát thủ (2)

Hắn hành tẩu giang hồ nhiều năm, toàn dựa vào việc gây chuyện thị phi, hắn nhìn thoáng qua đã nhận ra đây là một phiền phức, chỉ sợ đằng sau còn liên quan đến biết bao nhiêu chuyện.
- Ha ha, lão Lục ta nghe thấy bên này có động tĩnh, biết là bên này của ngươi cũng có chuyện!
Sau lưng Lục Dương truyền đến tiếng cười sảng khoái của Mạnh Cảnh Chu.
Mạnh Cảnh Chu bước vào phòng, nụ cười cứng đờ.
Tình hình trong phòng rõ ràng dễ hiểu, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết đã xảy ra chuyện gì.
Sao lại là tên khốn này anh hùng cứu mỹ nhân?
- Cô nương, ngươi gặp phải chuyện gì mà bị người truy sát?
Lục Dương vừa định ngăn cản, thì nghe thấy nữ tử tự giới thiệu:
- Ta tên Phục Linh, từ Tuyên Thành bên cạnh đến, gia tộc ta kinh doanh vải vóc, ta đến đây là muốn mở rộng sản nghiệp gia tộc.
- Từ nhỏ ta đã bộc lộ đầu óc kinh doanh phi thường, phụ thân nhiều lần có ý định giao toàn bộ sản nghiệp gia tộc cho ta quản lý, đều bị mẹ kế ta ngăn cản.
- Mẹ kế cho rằng sản nghiệp gia tộc nên do con trai bà ta thừa kế, nên luôn tìm cách gây khó dễ cho ta, may mà những khó khăn đó đều bị ta hóa giải.
- Tên sát thủ lần này hẳn là do mẹ kế ta phái đến, may nhờ công tử ra tay tương trợ, Phục Linh mới thoát khỏi kiếp nạn này.
Lục Dương nhẹ nhàng lắc đầu:
- Tên sát thủ này hẳn không phải do mẹ kế ngươi phái đến.
Phục Linh rất kinh ngạc, trong mắt lóe lên vẻ không hiểu.
- Công tử nói vậy là có ý gì?
- Đã đến đây mở rộng sản nghiệp gia tộc, vậy thì mẹ kế ngươi cũng phải đợi đến khi con đường thương mại của thành phố này mở ra rồi mới giết ngươi, giết ngươi sớm như vậy chẳng khác nào tự vứt bỏ sản nghiệp ở đây.
Phục Linh nghiêm túc suy nghĩ, đúng là có khả năng như vậy.
- Chẳng lẽ là vì ta đến chợ đen sao?
- Sao lại nói thế?
- Công tử hẳn không biết, không xa nơi này có một chợ đen, đêm nay ta đến chợ đen dạo một vòng, thấy một cây linh chi hai mươi năm tuổi hình dáng không tệ, liền mua về, có phải ta đã nhặt được của hời, mua không phải linh chi mà là thứ khác không?
- Ngươi lấy ra cho ta xem?
Có ơn cứu mạng, Phục Linh tin rằng Lục Dương sẽ không hại mình, lấy ra cây linh chi mua được từ chợ đen.
Cây linh chi to bằng lòng bàn tay, màu đỏ sẫm, trên mũ nấm còn có từng vòng vân.
- Cô nương, ngươi đoán đúng một nửa, thứ này là linh chi, nhưng không phải linh chi bình thường, mà là Thiên Kiếp linh chi đã ba trăm năm tuổi, từng bị sét đánh, do đã từng trải qua đại kiếp, nên hình dáng khác xa so với linh chi ba trăm năm tuổi.
- Xem ra cô nương may mắn lắm.
Lục Dương làm bạn với đám Tiểu Dược Vương, đã học được không ít kiến thức về thực vật từ Tiểu Dược Vương.
- Chỉ có điều đây vẫn không phải là nguyên nhân ngươi bị ám sát.
- Vậy thì vì sao?
Trong mắt Phục Linh lóe lên vẻ không hiểu.
- Kẻ sát nhân này giấu thuốc độc trong răng cửa, rõ ràng là một sát thủ chuyên nghiệp, không phải là kẻ giết người vì tiền, hắn đột nhập qua cửa sổ là để lấy mạng ngươi.
Phù Linh suy nghĩ một chút, rồi lại nói:
- Ta có một thanh mai trúc mã, hắn ta luôn để ý đến ta, mà thanh mai trúc mã của ta rất xuất sắc, có một nữ đệ tử tông môn thích thanh mai trúc mã của ta, nhưng bị thanh mai trúc mã của ta từ chối, lý do là nữ đệ tử tuy tốt, nhưng nếu không gặp ta trước, có lẽ hắn ta sẽ thích nàng. ”.
- Có khả năng là nữ đệ tử tông môn này đã phái sát thủ ám sát ta.
Lục Dương trầm tư, điều này có khả năng, nhất thời không tìm ra nghi điểm.
- Nữ đệ tử mà ngươi nói là của tông môn nào?
Sát thủ giãy giụa trên mặt đất, miệng bị Lục Dương nhét giẻ, không nói nên lời.
Hắn nghe Phù Linh và Lục Dương phân tích hồi lâu, cuối cùng cũng nhổ giẻ ra.
- Này, có thể nghe ta nói một câu không?
Ba người cùng cúi đầu nhìn sát thủ.
Sát thủ bị ba người nhìn đến phát ngượng, nhưng vẫn nói:
- Phù Linh cô nương phải không, xin lỗi nhé, hình như ta nhận nhầm người rồi, mục tiêu của ta ở phòng đối diện, nàng tên là Khổng Tước.
Phù Linh cùng Lục Dương đều cạn lời.
Nghe sát thủ nói vậy, Mạnh Cảnh Chu như giải được câu đố, lộ vẻ bừng tỉnh: - Thì ra là vậy.
Lục Dương kinh ngạc: - Ngươi hiểu ra điều gì?
- Ta ở trong phòng mình đã gặp một tên trộm, hắn ta giấu rất kỹ, nhưng vẫn bị ta phát hiện, ta bắt hắn lại, hắn khai rằng hắn định trộm một đóa linh chi.
Lúc này Thích Thiền cũng đi tới:
- Ừ, bần tăng còn định vào phòng tìm hai vị sư huynh, hai vị sư huynh sao lại ở đây?
- Có chuyện gì?
- Là thế này, ta ở hành lang gặp một nữ tử ở đây, tên là Khổng Tước, nàng ta nói nàng ta bị một sát thủ theo dõi, thấy bần tăng có tu vi nên muốn nhờ bần tăng bảo vệ nàng ta, bần tăng muốn hỏi hai vị sư huynh xem thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận