Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 89: Không khuyến nghị tu sĩ Ma Đạo đến quán nướng ăn cơm

Lúc này, Lục Dương vẫn không biết rằng Lan Đình đã chốt hạ thành công một vụ làm ăn lớn. Hắn đang sử dụng Ẩn Thân Phù và thuật che giấu để theo sau nha dịch, tìm kiếm Nghịch Thọ Nguyên Phù.
Ba người họ chia ra ba ngã, cố hết khả năng để tìm thấy nhiều vị trí của Nghịch Thọ Nguyên Phù hơn.
Có thể thấy rằng quan phủ hết sức xem trọng Nghịch Thọ Nguyên Phù, hầu như là xuất động toàn bộ lực lượng, để lật tung cả quận Diên Giang.
Việc quan phủ làm trước tiên là thống kê những nơi dân chúng dễ cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ, sau đó khoanh vùng, chia khu vực để tìm kiếm.
Tổng Bổ Đầu Phòng Thanh Vân còn tạo ra hai phân thân, một chân thân cùng với hai phân thân mở rộng thần thức, dẫn đầu một đội ngũ lớn đi tìm kiếm phù lục.
Tu vi của Phòng Thanh Vân quá cao, nhóm người Lục Dương không dám theo sau Phòng Thanh Vân.
Không lâu sau đó, bèn có nha dịch tìm thấy một tấm Nghịch Thọ Nguyên Phù, Lục Dương, người đang ẩn mình trong bóng tối, âm thầm ghi nhớ vị trí.
Đợi đến lúc chập tối, nhóm người Lục Dương tụ họp, lấy ra bản đồ của quận Diên Giang, đánh dấu vị trí của Nghịch Thọ Nguyên Phù lên đó.
"Một tấm ở Đại Thạch Kiều, một tấm ở cửa hàng son phấn trên phố lớn Tiền Môn, một tấm ở hiệu cầm đồ... Đến thời điểm hiện tại, đây chính là vị trí của sáu tấm Nghịch Thọ Nguyên Phù đã được tìm thấy".
"Chỉ với nhiêu đó thông tin, cũng không thể khẳng định liệu chúng có được bố trí dựa trên Nghịch Thọ Nguyên Trận hay không. Đợi đến ngày mai rồi tính tiếp vậy."
Lúc ba người họ trở về quán nướng, bèn nhìn thấy Lan Đình đang đeo một chiếc mặt nạ đậu hũ, tập trung cải tiến trận pháp nướng thịt tự động.
Các xiên nướng lơ lửng trên bàn, hứng chịu sự thiêu đốt từ nhiệt độ cao.
Hai con ma trành quỳ trên mặt đất, nước mắt, nước mũi giàn giụa mà cảm tạ đại ân đại đức của Lan Đình, cứu rỗi chúng thoát khỏi đống xiên nướng vô tận này.
Trong lòng Lục Dương đầy nghi hoặc, bọn họ ra ngoài còn chưa mất một buổi chiều, đây là đã xảy ra chuyện gì rồi?
"Chiếc mặt nạ này của cô nương là có được từ đâu vậy?"
Lan Đình nói với giọng điệu có chút ý khoe khoang: "À, là do cô chủ tiệm đậu hũ mà các hạ đã cứu tối qua mang đến. Cô ấy còn nói muốn cùng chúng ta tổ chức sự kiện trong kỳ lễ Thái Xuân."
"Đây là bản kế hoạch hoạt động có được sau buổi thảo luận cùng cô ấy."
"Hôm qua, khi tiểu nữ tử đang làm việc, bèn nhận thấy chỉ có hai con ma trành đang nướng thịt, hiệu suất quá chậm, có một số khách hàng đợi đến mất kiên nhẫn, vì vậy tiểu nữ tử đã thiết kế mẫu trận pháp nướng thịt tự động này, gia tăng hiệu suất một cách đáng kể."
"Trận pháp nướng thịt tự động này là một loại trận pháp chưa từng có trước đây, thuộc phạm trù sáng tạo, đợi khi tiểu nữ tử trở về Tiên Cung, còn có thể dùng nó để đi đổi điểm cống hiến."
"Trận pháp này cũng đơn giản, nói không chừng sau này còn có khả năng mở rộng ra quy mô lớn."
Nguyệt Quế Tiên Cung giống như Vấn Đạo Tông, đều có nhiệm vụ dài hạn tương tự nhau.
Xem ra không thể ngăn cản được sự phát triển thần tốc của quán nướng rồi.
Mạnh Cảnh Chu cười mỉm mà cầm lấy chiếc mặt nạ đậu hủ: "Không ngờ chiếc mặt nạ đậu hũ này trông cũng khá đẹp, nào, mỗi người một chiếc. Lục Dương, huynh nhìn xem, chiếc mặt nạ đậu hũ này hợp với huynh đến nhường nào, đúng thật là trông giống nhau như đúc."
Lục Dương nhìn vào chiếc mặt nạ đậu hũ vuông vức, hắn khẽ trừng mắt, không chấp nhặt với bọn thiểu năng, nhận lấy mặt nạ.
Lan Đình tiếp tục nói: "Tiểu nữ tử còn ở trên tầng hai bố trí các trận pháp thuận tiện cho việc tu luyện như Tụ Linh Trận và Cách Âm Trận."
Đây là tin tốt duy nhất mà Lục Dương nghe được từ khi bước vào quán: "Thế này thì tốn kém lắm, bố trí trận pháp hẳn là tốn không ít linh thạch, cô nương tính xem đã dùng hết bao nhiêu linh thạch, nhóm tại hạ sẽ trả lại."
Lan Đình xua tay: "Có tốn cũng chẳng đáng bao nhiêu linh thạch, chỉ là tiền tiêu vặt thôi."
Mạnh Cảnh Chu đột nhiên ngước đầu lên, cảnh giác nhìn Lan Đình, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp đối thủ trong lĩnh vực khoe của.
Sự xuất hiện của Lan Đình đã làm cuộc sống của ba người họ trở nên nhàn hạ hơn nhiều, ban ngày có thể chuyên tâm tìm kiếm phù lục.
Trong mười ngày sau đó, nhóm người Lục Dương đã nắm giữ được vị trí của hơn hai trăm tấm phù lục, vị trí của chúng giống hệt với vị trí của các điểm liên kết trong Nghịch Thọ Nguyên Trận.
Sau khi tìm ra quy luật, họ đi tìm các vị trí của những điểm liên kết khác, quả thật tìm thấy được Nghịch Thọ Nguyên Phù.
"Phải làm gì bây giờ, chúng ta có nên báo cho Vệ bổ đầu không?" Mạnh Cảnh Chu hỏi.
Lục Dương hơi khó xử, nếu nói cho Vệ bổ đầu biết về vị trí của Nghịch Thọ Nguyên Phù, vậy thì cấp trên của Vệ bổ đầu nhất định cũng sẽ biết được có người đang lén lút giúp họ, sau khi Sở đà chủ biết được tin này, nói không chừng sẽ nghi ngờ đến ba người bọn họ.
Nhưng nếu không nói, những tấm Nghịch Thọ Nguyên Phù được dán khắp quận Diên Giang này, chung quy vẫn là ẩn họa.
"Tiểu nhị, cho hai trăm xiên thịt dê và hai trăm xiên thịt bò!" Một giọng nói hùng hồn vang lên, thậm chí cả những con ma trành ở sân sau cũng nghe thấy rõ ràng.
Nếu trong thường ngày, thì lượng thông tin chứa trong giọng nói này có thể dọa đến hồn phách của chúng cũng nhạt cả đi.
Nhưng hiện tại ư, có được trận pháp nướng thịt tự động, khối lượng công việc của chúng đã giảm đi đáng kể, đừng nói gọi hai trăm xiên thịt dê, hai trăm xiên thịt bò, cho dù ngươi có gọi thêm hai trăm xiên thịt lợn đi chăng nữa, thì ta cũng không sợ!
"Thêm hai trăm xiên thịt lợn nữa!" Giọng nói hùng hồn tiếp tục hét lên, trông có vẻ là người có tiền.
Lục Dương nhíu mắt, cảm thấy chủ nhân của giọng nói này hơi quen: "Đó là người tham gia cuộc tuyển chọn tín đồ, Nhất Trượng Hồng, hai người đi theo sau giống như gã, cũng cùng là giai đoạn Trúc Cơ."
Ba người này không vượt qua cuộc tuyển chọn.
"Liệu có bị nhận ra không?" Man Cốt hỏi, ba người họ từng giả làm giám khảo để lừa Nhất Trượng Hồng.
Lục Dương lắc đầu: "Không đâu, đà chủ từng nói, để bảo đảm tính bí mật của phân đà, những người không vượt qua cuộc tuyển chọn đều bị Tổng Bộ xóa đi ký ức, họ không thể nhớ được những việc trong cuộc tuyển chọn tín đồ."
Nhất Trượng Hồng thấy lâu vậy vẫn không có ai tiếp đãi mình, liền gông cổ gào lên: "Người đâu? Điếc à!"
"Đây đây, quan khách, người muốn gọi gì?" Lục Dương một mạch chạy bước ngắn ra ngoài.
Nhất Trượng Hồng tỏ thái độ hống hách: "Thịt heo, bò, dê mỗi thứ hai trăm xiên, còn những thứ khác thì ngươi tự xem mà thêm vào, ông đây nghe nói món của quán ngươi ngon nên mới tới, nếu không ngon, xem ta có phá quán của ngươi không!"
Hiển nhiên gã không nhận ra Lục Dương, nếu như nhận ra Lục Dương, chắc chắn sẽ trực tiếp phá quán.
Lục Dương niềm nở tiếp đón, luôn mồm vâng dạ: "Quan khách cứ yên tâm, xiên nướng của bọn tại hạ tuyệt đối ngon đến khiến quan khách muốn ăn cả đời."
Nhất Trượng Hồng lạnh lùng hừ một tiếng, không đếm xỉa đến Lục Dương.
Hai tên đồng bọn của Nhất Trượng Hồng cũng híp mắt lại, không thèm nói chuyện với Lục Dương.
Lục Dương truyền âm cho Mạnh Cảnh Chu: "Thông báo cho Vệ bổ đầu, nói rằng ở đây có ba tên tán tu Ma Đạo trong giai đoạn Trúc Cơ, bảo y dẫn người đến bắt."
Bọn tán tu Ma Đạo này giết người như ngoé, dựa theo Hình Pháp thì không biết phải xử tử bao nhiêu lần, Lục Dương chắc chắn không thể nhân từ nương tay được.
Cho ngươi nếm thử thủ đoạn của Ma Đạo là Tố cáo!
Mạnh Cảnh Chu thoáng ngẩn người, truyền âm nói: "Chúng ta không có bằng chứng mà phải không, từ đâu mà chúng ta có thể nhận ra rằng họ là tán tu Ma Đạo có giai đoạn Trúc Cơ? Vệ bổ đầu sẽ tin sao?"
Lục Dương cười lạnh: "Có gì mà không thể tin, chỉ cần nói rằng chúng ta để ý thấy trên người họ có vật nghi là phù lục khiến cho người ta ngủ."
Mạnh Cảnh Chu hiểu ý của Lục Dương, trên tay họ có một số tấm Nghịch Thọ Nguyên Phù, vừa hay dùng để vu oan giá họa.
"Được, đệ đi lát rồi về." Mạnh Cảnh Chu chạy bước ngắn ra ngoài.
Vệ bổ đầu nghe tin không ngờ lại có ba tên tu sĩ Ma Đạo với tu vi Trúc Cơ xuất hiện, còn nghi là mang theo Nghịch Thọ Nguyên Phù, điều này không phải chuyện nhỏ, ngay lập tức báo cáo lên Phòng Thanh Vân.
Phòng Thanh Vân nghe xong không chút do dự, ngay lập tức dẫn theo một đội ngũ lớn để vây quét ba tên bọn chúng.
Mặc kệ chúng có sở hữu Nghịch Thọ Nguyên Phù hay không, chỉ với ba tên tu sĩ Ma Đạo có giai đoạn Trúc Cơ, thì đã xứng với đội hình này.
Phòng Thanh Vân đến quán nướng, phóng ra uy áp của giai đoạn Kim Đan, làm cho bọn người Nhất Trượng Hồng không thể nhúc nhích, sau đó mạnh mẽ vung tay, uy nghiêm ra lệnh: "Bắt giữ bọn chúng, xét người!"
Bọn người Nhất Trượng Hồng còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, đã bị vô số bổ đầu bắt giữ, ghì xuống đất.
Tình huống này là sao, ở quận Diên Giang của mấy người ăn thịt nướng cũng phạm pháp sao?
Sau đó, Vệ bổ đầu tìm thấy lượng lớn Nghịch Thọ Nguyên Phù trên người của Nhất Trượng Hồng, chẳng phải vài tấm mà Lục Dương dùng để vu oan giá họa có thể đánh đồng được.
"Nghịch Thọ Nguyên Trận đúng thật là do bọn ngươi dán!" Phòng Thanh Vân nhìn chằm chằm vào Nhất Trượng Hồng, tất cả là tại nó, mà mình thậm chí không được nghỉ ngơi trong mấy ngày nay.
Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu đều im lặng.
Không phải, bọn ngươi có cần phối hợp như thế không?
Bọn người Nhất Trượng Hồng còn bức bối hơn, trong việc này, chúng đã làm đến không một kẻ hở, không để lại dấu vết nào, tại sao bổ khoái lại đến bắt bọn chúng?
Nơi nào xảy ra vấn đề rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận