Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 908: Băng linh căn, tuyệt thế thiên tài ! (2)

Ba!
Cửu Tiết Tiên quất ra, đầu roi đánh vào bên trên không khí, lôi quang văng khắp nơi.
Cửu Tiết Tiên lấy nhu thắng cương, tựa như Giao Long trong nước, biến hóa vô tận, khó mà suy nghĩ, roi thoáng đụng vào Thanh Phong kiếm, liền khiến cho mũi kiếm chếch đi, cho dù một kiếm này có uy lực lớn bao nhiêu, đánh không trúng đều là vô dụng.
Cổ tay Lục Dương rung lên, trường kiếm hóa thành bốn chuôi, không phân rõ một thanh nào mới thật sự là Thanh Phong kiếm.
Kiếm quang tụ tập kiếm khí, từ Cửu Thiên rủ xuống, triền đấu cùng một chỗ với Giao Long trong nước, đánh khó hoà giải.
Lại có Tam Vị Chân Hỏa cùng Kim Điểu Chân Viêm song song bay ra, nhiệt độ bỗng nhiên tăng lên, không khí cháy bỏng vặn vẹo, Tạ An miệng phun tử lôi, lôi hỏa chạm vào nhau, phát ra tiếng oanh minh giống như long trời lở đất.
Lục Dương Họa Địa Lao vây Tạ An ở dưới mặt đất, Tạ An cười ha ha một tiếng, dưới chân sinh ra vô số Thủy Long, xông phá lồng giam, Lục Dương lấy Phân Thủy Thuật hóa giải, Thủy Long còn chưa đụng phải Lục Dương, liền hóa thành khí thể tiêu tán hết.
Lục Dương chui xuống dưới đất, Song Sinh Tịnh Đế Liên nở rộ, sinh ra song sinh tử, hai người hai kiếm, đồng thời công kích Tạ An, Tạ An xê dịch bước chân, xen kẽ bên trong khe hở hai kiếm, đồng thời mi tâm bay ra một Nguyên Anh, cầm trong tay Cửu Tiết Tiên, cùng hai Lục Dương đánh nhau ở cùng một chỗ.
Hai người đấu pháp, đánh khó hoà giải, bất phân thắng bại.
- Hảo tiểu tử, thật đúng là có thể đánh với ta có đến có về..
Tạ An nhếch miệng lên một ý cười âm lãnh, bất quá ngươi cho rằng ta chỉ biết chút thứ ấy.
Hôm nay sẽ để ngươi kiến thức một chút có Nguyên Anh kỳ kiến thức Độ Kiếp kỳ đáng sợ đến cỡ nào.
Tạ An chân đạp Thái Thượng Vô Cực Bộ, lấy bộ pháp phác họa ra đại trận, linh khí trong đại trận xao động, bùn đất sụp ra, cỏ cây điên cuồng tăng trưởng, bộ trận pháp này có thể khống chế hết thảy cỏ cây trong phạm vi, có yêu cầu rất cao về độ tinh tế của trận pháp, là trận pháp mà Anh kỳ bất kể như thế nào đều không thi triển ra được.
Cỏ cây điên cuồng, lôi cuốn khối bùn nặng nề, trên cùng còn có Nguyên Anh nắm giữ Cửu Tiết Tiên, phong ‌kín hết thảy đường lui!
- Phá!
Lục Dương khẽ quát một tiếng, Thanh Phong Minh Nguyệt kiếm đồng thời chém ra, mảnh gỗ ‌vụn nổ tung, chém ra một chỗ lỗ hổng, còn chưa chờ lao ra, liền bị cây cối căng vọt ngăn chặn.
Lục Dương phóng lên tận trời, muốn rời đi, phía trên lại có ‌ Nguyên Anh của Tạ An phong tỏa, căn bản không trốn thoát được!
Lục Dương hâm mộ nhìn Nguyên Anh Tạ An cầm trong tay Cửu Tiết Tiên chiến đấu, Vô Địch anh của mình sao lại chỉ đánh mình... Đợi đã, giống như Vô Địch anh không chỉ có thể đánh mình nha.
- Tiền bối, đắc tội!
Lục Dương thi triển công pháp, cắt ra liên hệ với Vô Địch anh, đưa Vô Địch anh đến đan điền của Tạ An.
Tạ An cười ha ha:
- Nếu ngươi có thủ đoạn, dùng hết ra để cho ta xem, nhìn ngươi có mấy phần phong thái của Vân Chi... Mẹ nó đây là cái gì?
Tạ An còn chưa cười xong, Vô Địch anh liền chui vào đan điền của Tạ An, gặp người liền đánh.
Hắn sống hơn ngàn tuổi, chưa thấy qua Nguyên Anh nhà ai chiến đấu như thế này.
Tạ An vội vàng triệu hồi Nguyên anh, ở trong đan điền triển khai chiến đấu cùng Vô Địch anh.
Thế nhưng Vô Địch anh ra chiêu, chiêu chiêu tinh diệu tuyệt luân, tinh xảo đến cực điểm, mỗi một lần công kích đều có thể đánh tới Tạ An đau nhức, mà lấy kiến thức Độ Kiếp kỳ đều ứng đối không được loại công kích này, đau hắn ngã trên mặt đất, mồ hôi lớn như hạt đậu nành nhấp nhô ở trên cái trán.
Bỗng nhiên, trong cơ thể Tạ An bộc phát ra lực lượng vô tận, bài xuất Vô Địch anh bên ngoài cơ thể.
Lục Dương một lần nữa nối liền liên hệ cùng Vô Địch anh, cười nói:
- Tiền bối, ngươi đây cũng không phải là chiến lực Nguyên Anh kỳ.
Mới rồi Tạ An vì không muốn tiếp tục bị Vô Địch anh đánh đập, vô ý thức xuất ra một phần lực lượng.
- Được rồi được rồi, tính ngươi thắng, không sao liền cút nhanh lên!
Tạ An bực ‌bội khoát khoát tay, thừa nhận mình thua.
Lục Dương ôm quyền thu kiếm, quay đầu hô:
- Lão Mạnh, chuẩn bị ‌đi.
- Chờ một chút, tiểu nha đầu này căn cốt đặc biệt tốt.
Trong giọng ‌nói của Mạnh Cảnh Chu mang theo mừng rỡ.
Mạnh Cảnh Chu cầm Căn Cốt thạch lớn chừng bàn tay, là phẩm chất loại tốt nhất, không cần tiếp xúc, chỉ cần đặt ở bên cạnh phàm nhân đã‌ có thể kiểm tra ra căn cốt.
Hắn gặp Lục Dương cùng Tạ An đánh khó hoà giải, cảm thấy thừa dịp này không bằng đo đo linh căn cho Xảo nhi.
Căn Cốt thạch ở bên người Xảo nhi, trong viên đá ‌trong suốt xuất hiện một băng tinh không có một tia tạp chất.
Biến dị đơn linh căn ‌ là Băng linh căn.
- Nha đầu này là Băng linh căn!
- Cái gì, còn có loại chuyện tốt này?
Lục Dương nghe nói cũng sướng đến phát rồ, đây là thu hoạch ngoài ý muốn.
- A, vừa rồi quên nói, nha đầu kia cũng là Độ Kiếp kỳ, ngươi cũng từng gặp qua trên khánh điển, là Thái Thượng trưởng lão của Mị tông.
Bất Hủ tiên tử nhắc nhở.
Lục Dương bối rối.
Xảo nhi cô nương cuối cùng tỉnh táo lại từ bên trong sự thật Tạ ca ca là Vô Cực tôn giả, tản ra khí tức cực hàn, làm cho người không rét mà run.
- Vô Cực, nghĩ không ra là ngươi!
Nàng hô Tạ ca ca non nửa năm, vốn nghĩ âm thầm cho Tạ An tài nguyên, hưởng thụ khoái cảm bồi dưỡng, cuối cùng lại cho thấy thân phận, hai người kết làm phu thê, không nghĩ tới Tạ An là lão hỗn đản Vô Cực tôn giả này.
Tạ An cảm nhận được cỗ này lực lượng quen thuộc, biến sắc, đồng dạng giận dữ:
- Thiên Kiều, là lão yêu bà ngươi!
Hắn còn muốn muốn dẫn Xảo nhi cùng một chỗ tu luyện, trải qua rất nhiều nguy hiểm, bắt được trái tim của Xảo nhi, trong lúc nguy cấp bị ép bại lộ thân phận, chiến thắng địch nhân, cùng Xảo nhi song túc song phi, không nghĩ tới Xảo nhi là lão yêu bà Thiên Kiều Tôn giả này.
Lục Dương cảm thấy Càn Khôn Tử Vân cung thật sự là Phúc Nguyên không cạn, thế mà có thể thu hai đại Độ Kiếp kỳ làm đệ tử, cho dù Vấn Đạo tông cũng không có bản lĩnh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận