Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1075 -

Chương 1075 -

Cậu ba nhà họ Dung bị chị gái mắng nên tỉnh táo lại và nhận ra mình đang làm nhiệm vụ.

Gã ta đi tới thay ca thì mới biết họ có giấy phép đặc biệt và còn phải sắp xếp một chiếc xe vận tải quân đội chở hàng giúp, gã ta vội vàng kéo đội trưởng sang một bên và hỏi nhỏ: “Người anh em, lai lịch của chị gái tôi là gì vậy?”

Đúng là sống lâu mới gặp chuyện này, bộ quân sự hiếm khi có giấy phép đặc biệt.

Đội trưởng buồn cười hỏi: "Cậu trêu tôi à, cậu gọi người ta là chị thân thiết như vậy mà không biết người ta là ai hả?"

Cậu ba nhà họ Dung cũng không xấu hổ, gã ta khiêm tốn nói: “Chị ấy là thần tượng cao nhất, là loại người xứng đáng để tôi xách dép theo sau.”

Chỉ cần gã ta muốn thì gã ta có thể là anh em với cả heo cả chó chứ đừng nói là đồng đội.

Quan hệ riêng của hai người cũng rất tốt nên đối phương cũng không giấu diếm: "Con gái ruột của thủ trưởng, nhớ chăm sóc người ta cho tốt đó."

Má... Má ơi.

Cậu ba nhà họ Dung xém cắn phải lưỡi, ai nói cho gã ta biết chị của gã ta có thân phận ghê gớm như vậy từ lúc nào thế?

Chắc là không xách giày được nữa, phải liếm chân thôi!

Con vua thì lại làm vua, không hổ là chị ruột của gã ta!

Sau khi bàn giao xong, bọn họ có nhiệm vụ tiếp tục dỡ hàng và bàn bạc cách tháo dỡ chiếc Hummer khỏi thuyền đánh cá.

Trong lúc vô tình, ánh mắt của Khương Ninh đụng phải ánh mắt của cậu ba nhà họ Dung.

Được rồi, cô biết rõ gã ta rất khôn ngoan và biết tính toán, đôi mắt chó bằng hợp kim titan của gã ta sắp lóe mù mắt cô luôn rồi.

Sau nhiều nỗ lực, ông vua không ngai của ngày tận thế cuối cùng đã được dỡ xuống.

Cậu ba nhà họ Dung vuốt ve chiếc xe chiến việt dã của tận thế, nước miếng xém rớt lên mui xe.

Ôi, cứ nghĩ đến ba chiếc xe bị mất là lòng gã ta đau đến không thở nổi!

Hai người không thèm để ý đến gã ta mà lái chiếc thuyền đánh cá chở thêm vài người lính đến chỗ tàu ngầm để tiếp tục vận chuyển hàng hóa.

Thuyền đánh cá lại chất đầy hàng hóa, đủ loại nhu yếu phẩm gần như đè bẹp ba chiếc xe vận tải quân đội, thậm chí cả chiếc Hummer cũng bị chất đầy.

Khương Ninh cũng không keo kiệt, cô thoải mái trả năm thùng xăng, tổng cộng khoảng 800 lít, coi như tiền thuê xe và phí vất vả.

Cô ném chìa khóa của ông vua không ngai cho cậu ba nhà họ Dung: "Có muốn chở chúng tôi về nhà không?"

Cậu ba nhà họ Dung nhận được chìa khóa thì sửng sốt, sau đó gã ta mới hưng phấn nói: "Chị, anh rể, tôi hứa sẽ hoàn thành nhiệm vụ và đưa anh chị an toàn đến nhà."

Đường xanh được mở ra, việc đăng ký xăng và súng ống đạn dược diễn ra suôn sẻ.

Chiếc Hummer dẫn đầu, theo sau là ba chiếc xe vận tải quân đội thu hút vô số tiếng trầm trồ thán phục của người đi đường.

Hâm mộ, ghen tị.

Đây là nhà giàu ở đâu tới vậy, giàu đến chảy mỡ!

Nhà thủ trưởng cũng không giàu đến mức này.

Bàn tay cầm vô lăng của cậu ba nhà họ Dung run lên, lái chiếc xe này sướng quá, hàng cao cấp đúng là quá tuyệt vời, chỉ sợ đạn xuyên thép đều không bắn nổi chứ đừng nói đến đạn thường.

Máu dồn lên não.

Đã bao năm rồi gã ta chưa lái một chiếc xe tuyệt vời như vậy.

Gã ta cứ có cảm giác như mình đang nằm mơ về thời điểm trước khi xảy ra thiên tai và gặp lại bản thân đang sống trong nhung lụa vậy.

Khoảng cách chưa đến 20km, lái xe rất nhanh.

Chiếc xe thực sự đã đậu... cạnh nhà của thủ trưởng.

Khương Ninh không ngờ rằng Cố Đình Lâm lại xử lý nhanh như thế, chỉ trong vài ngày đã xây xong nhà rồi.

Bức tường ngoài cao hai mét và ngôi nhà gạch đỏ rộng hơn một trăm mét vuông đang được hoàn thiện.

Không có bê tông cốt thép nên mái nhà chỉ có thể được che bằng các tấm panel.

Đậu Đậu đang chuẩn bị bữa trưa cho công nhân thì nghe thấy tiếng động, cô bé vội vàng bước ra và vô cùng ngạc nhiên nói: “Anh, chị dâu.”

Phòng mới đã xây xong, ba chiếc xe vận tải quân đội dỡ hàng xuống và chuyển vào trong.

Chiếc Hummer thoải mái chạy vào khiến nhiều người cực kỳ hâm mộ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận