Bắt Đầu Thiên Tai Tôi Dựa Vào Tích Trữ Chục Tỷ Vật Tư Nằm Thắng

Chương 1222 -

Chương 1222 -

Khương Ninh đóng cửa lại, đút cho cô ấy viên thuốc hạ sốt khẩn cấp, sau đó xử lý vết thương bị nhiễm trùng. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Người phụ nữ sốt đến mê man, thi thoảng miệng lẩm bẩm gì đó nhưng không nghe rõ nói gì.

Vì người cô ấy bẩn thỉu cho nên đã khiến vết thương bị nhiễm trùng, Khương Ninh lấy một chậu nước và giúp cô ấy rửa mặt sạch sẽ.

Cô ấy cực kì gầy, nhưng không khó để nhận ra gương mặt khá xinh xắn kia, nếu thiên tai không xảy ra thì cô ấy hội tụ đủ tiêu chuẩn của một mỹ nữ.

Khương Ninh nhìn khuôn mặt cô ấy, cô cứ có cảm giác quen thuộc giống như đã từng gặp ở đâu rồi, nhưng dù nghĩ thế nào cũng không ra.

Chắc là khuôn mặt kiểu phổ thông nên mới vậy.

Vì sức khỏe quá yếu nên dù cô có cho cô ấy uống bao nhiêu thuốc thì cơ thể cũng không khá hơn là bao.

Khương Ninh bèn cho cô ấy uống một bát nước đường.

Rửa mặt xong, cô đặt cô ấy nằm nghỉ ngơi trên một chiếc giường sắt khác.

Vài tiếng sau, cô ấy đã dần cử động được.

Khương Ninh đang ngủ, lúc cô mở mắt ra thì nhìn thấy người phụ nữ đó đã tỉnh lại.

Người phụ nữ đoán cô là người cứu mình, liên tục nói cảm ơn.

Khương Ninh nhìn khuôn mặt cô ấy: “Cô tên gì?”

Đối diện với ân nhân cứu mạng, người phụ nữ không nói dối: “Vu Nhân.”

Vu Nhân? Khương Ninh cau mày, sau đó chợt nhận ra: “Cô là người nhà của quân nhân?”

Vu Nhân sửng sốt, gật đầu nói: “Đúng vậy.”

“Ba cô phục vụ ở quân đội nào?”

Vu Nhân không muốn nói chuyện.

Thấy được sự cảnh giác của cô ấy, Khương Ninh bèn nói rõ ràng: “Vu Trường Chinh và cô là gì?”

Vu Nhân ngạc nhiên: “Cô quen ba tôi?”

Khương Ninh cười: “Đâu chỉ quen biết thôi đâu, ông ta còn là lãnh đạo của đội của chúng tôi nữa.”

Nhìn thấy ánh mắt của Vu Nhân, cuối cùng Khương Ninh cũng nhớ ra cô ấy giống ai, đó là bà Vu.

Vu Nhân sửng sốt, sau đó rơi nước mắt.

Ba còn sống, vậy còn mẹ thì sao?

Hiểu được suy nghĩ của cô ấy, Khương Ninh cười nói: “Sư trưởng Vu rất tốt, bà Vu cũng vậy, cách đây không lâu họ còn nhắc đến cô đấy.”

Không ngờ rằng cô ấy thật sự còn sống, có lẽ sẽ khiến hai vợ chồng họ rất vui.

Khương Ninh đưa cho cô ấy hai miếng bánh nướng áp chảo: “Cô ăn lót dạ trước đi, vài hôm nữa sẽ đến thành phố Phượng.”

Vu Nhân vui đến nỗi bật khóc, cầm miếng bánh ăn như hổ đói rồi bị nghẹn, ho khù khụ.

Khương Ninh lại đưa cho cô ấy cốc nước.

Tuy Vu Trường Chinh không công khai nhận máu mủ nhưng cho dù xuất phát từ tình cảm chiến hữu với Cố Đình Lâm, hay niệm tình cứu mạng của cô, hai vợ chồng họ cũng thầm coi cô như con gái của mình.

Hai nhà thường xuyên qua lại, cho nên Khương Ninh cũng hiểu đôi chút về chuyện nhà họ Vu.

Sức khỏe của Vu Nhân không được tốt, còn đang đi du học ở nước ngoài một mình.

Thật ra trong lòng vợ chồng họ cũng hiểu rõ, cơ hội sống sót của con gái mình gần như bằng không, nhưng vẫn không muốn chấp nhận.

Nếu từ bỏ cả hy vọng cuối cùng thì bọn họ không thể kiên trì được tiếp.

Không ngờ rằng thật sự có kỳ tích, Vu Nhân vẫn còn sống.

Khó mà tưởng tượng được cô ấy đã sống sót như thế nào.

Vu Nhân ăn hết hai cái bánh, không dám làm phiền Khương Ninh nữa: “Cảm ơn, tôi đi trước.”

Nói xong, cô ấy đưa tay xuống sàn nhà cọ cọ mấy cái, sau đó bôi lên mặt.

Khương Ninh hiểu rồi, cô ấy sống được là nhờ trí thông minh.

Nếu là người bình thường thì không nói, nhưng cô ấy là con gái của Vu Trường Chinh, Khương Ninh sẽ không để cô ấy ra ngoài, nơi đông người dù là vì chuyện công hay việc tư.

Hoàn cảnh ở đó quá tệ, lỡ như cô ấy lại sốt cao tiếp thì dù có chết vì sốt cũng không ai biết.

“Trước khi tới thành phố Phượng, cô cứ nghỉ lại đây, dưỡng bệnh xong rồi tính tiếp.”

Vừa nói vừa rót ly nước đường đỏ đưa cho cô ấy, Khương Ninh động viên nói: “Dựa vào vai vế và tuổi tác, tôi phải gọi cô là chị, không cần khách sáo quá đâu. Chị cứ ở đây dưỡng sức để còn báo tin mừng cho bác Vu.”

Vu Nhân rưng rưng nước mắt: “Cảm ơn.”

Uống xong nước đường, vì bị bệnh nên cô ấy lại thiếp đi.

Khi Hoắc Dực Thâm tan làm về thì anh phát hiện trong phòng có thêm một cô gái lạ mặt khiến anh không khỏi sửng sốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận