Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 132: Lục Pháp Vương với Bạch Thiên Vũ (2)

Chương 132: Lục Pháp Vương với Bạch Thiên Vũ (2)Chương 132: Lục Pháp Vương với Bạch Thiên Vũ (2)
 
 Chương 132: Lục Pháp Vương với Bạch Thiên Vũ (2)
 
 "Chỉ bằng ngươi sao?”
 
 Nhìn khí thế trên người Bạch Thiên Vũ tản mát ra, mắt Lục Thiên Hành khẽ híp lại, lạnh lùng nói.
 
 Trong khi nói chuyện thì thân hình hắn đã hóa thành bóng mờ, dùng một loại tốc độ cực kỳ kinh người vọt thẳng về phía Bạch Thiên Vũ.
 
 Bầu không khí Bạch Thiên Vũ vừa tạo ra trong nháy mắt bị phá vỡ.
 
 Bất quá tốc độ của hắn nhanh, Bạch Thiên Vũ cũng không chậm.
 
 Trường đao trong tay không chút do dự bổ ra, một đạo đao khí dài mấy chục trượng nháy mắt từ thân đao phóng ra, chém về phía Lục Thiên Hành.
 
 Đao mang sắc bén gào thét, còn chưa rơi xuống mà trên mặt đất đã có từng vết cắt xuất hiện, có thể thấy được đao khí sắc bén đến mức nào, khiến người ta phải kinh hãi.
 
 Đương nhiên không chỉ sắc bén mà còn tốc độ xuất đao cũng rất nhanh.
 
 Ánh mắt Lục Thiên Hành ngưng tụ.
 
 Hắn giơ tay đánh ra một quyền.
 
 Âm ầm!
 
 Nắm tay đánh ra, một cỗ quyền kình bộc phát, giống như phong bạo mang theo kình phong cương mãnh bá đạo va chạm với đao khí.
 
 Trực tiếp đánh nát đao khí sau đó tiếp tục xông về phía Bạch Thiên Vũ.
 
 Nhìn Lục Thiên Hành xông tới, Bạch Thiên Vũ giơ tay bổ đao lần nữal
 
 Lần này đao khí giống như con một đường nặng nề bổ xuống.
 
 Mặt đất cùng với Lệ Thiên Hành bị một đao này bao phủ.
 
 Âm ầm!
 
 Bụi mù cuồn cuộn, một bóng dáng bay ra khỏi bụi mà, ánh mắt lóe hàn mang, y bào điên cuồng bay múa.
 
 Chính là Lục Thiên Hành, hắn cười lạnh, khí kình màu đen trong cơ thể giống như thủy triều triều trào ra, sau đó thò tay.
 
 "Thiên Ma Sâm La Chưởng!"
 
 Một chưởng đánh ra, chưởng khí hình thành sóng biển trực tiếp oanh kích Bạch Thiên Vũ.
 
 Bạch Thiên Vũ lại xuất đao, hai cỗ lực lượng va chạm với nhau.
 
 Một cỗ khí lãng mắt thường có thể thấy được từ chỗ bọn họ giao thủ tản ra.
 
 Nhưng sau đó đao khí bị chấn nát, bàn tay của Lục Thiên Hành nhanh chóng thò tới.
 
 Bạch Thiên Vũ thấy thế, thân hình nhanh chóng lui về phía sau, tránh thoát một kích này.
 
 "Không nghĩ tới ngươi còn có chút thực lực, thế nhưng thực lực của ngươi ở Luyện Phách cảnh trung kỳ, làm sao có thể là đối thủ của taI Ánh mắt Lục Thiên Hành lạnh lùng nhìn Bạch Thiên Vũ.
 
 Trên người tràn ngập sát ý.
 
 Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng hắn lại coi trọng đối phương.
 
 "Thánh nữ, Lục Pháp Vương đã giao thủ cùng với Bạch Thiên VũI"
 
 Trong mật thất, nam tử áo đen ôm kiếm đi tới trước mặt Tử Hàn Nguyệt bẩm báo.
 
 Nghe được tin tức này, ánh mắt Tử Hàn Nguyệt ngưng tụ.
 
 "Để cho Tiểu Lan làm việc nhanh một chút, ta đi xem tình hình!"
 
 Tử Hàn Nguyệt đứng dậy đi về phía trước, nhưng chưa đi được mấy bước đột nhiên dừng lại, trâm giọng nói:
 
 "Có thể chúng ta đã bị người ta theo dõi!"
 
 Nam tử áo đen bên cạnh hắn không khỏi sửng sốt, không rõ ý của Tử Hàn Nguyệt.
 
 "Chúng ta biết Pháp vương sẽ trở về Khánh Thành ra tay với Bạch Thiên Vũ, ngươi nói Bắc Trấn Phủ Ti cùng với người Mật tông sẽ không biết sao?"
 
 "Có lẽ bọn họ là cố ý đuổi theo Pháp vương, sau đó ở chỗ này chờ Pháp Vương, hơn nữa có thể đã tra được tới chúng ta rồi."
 
 Tử Hàn Nguyệt phân tích.
 
 Nghe vậy, ánh mắt nam tử ôm kiếm trâm xuống.
 
 "Thánh nữ, ta đi ra ngoài xem một chút, ngài chuẩn bị rời đi từ thông đạo đi."
 
 Nam tử ôm kiếm mở miệng nói.
 
 Tử Hàn Nguyệt gật gật đầu, nhìn nam tử ôm kiếm rời khỏi mật thất.
 
 Trong trang viên.
 
 Nam tử ôm kiếm nhìn quanh một vòng, dừng bước, trầm giọng nói:
 
 "Người nào?”
 
 Khi hắn vừa dứt lời thì có một bóng người màu trắng lướt vào trong trang viên.
 
 Người tới mặc tăng bào màu trắng, bộ dạng trẻ tuổi, nhưng khi nam tử ôm kiếm nhìn thấy đối phương sắc mặt đột nhiên biến đổi.
 
 "Phật tử Thanh Long tự, Vô Ngã hòa thượng!
 
 Giọng điệu của nam tử ôm kiếm mang theo sự khiếp sợ.
 
 "Không nghĩ tới Hàn thí chủ lại biết tiểu tăng, vậy hẳn là biết ý đồ của tiểu tăng, xin mời Thánh nữ ra mặt nói chuyện một chút!"
 
 Hòa thượng trẻ tuổi mở miệng nói.
 
 "Muốn gặp Thánh nữ, trước tiên qua ải này của ta, ta rất muốn kiến thức một chút xem thân là một trong tam đại Phật tử Thanh Long tự Vô Ngã hòa thương có thực lực như thế nào?"
 
 Nam tử ôm kiếm vừa nói vừa nắm chặt trường kiếm trong tay, trên người tản mát ra một cỗ kiếm ý mênh mông, bên trong kiếm ý còn xen lẫn sát khí.
 
 Cỗ sát khí này tập trung vào Vô Ngã hòa thượng trước mặt. Thời điểm kiếm khí tập trung mình, đồng tử của Vô Ngã hòa thượng hơi co lại.
 
 Thời điểm kiếm khí của đối phương tập trung, hắn có thể cảm giác được tất cả lộ tuyến hành động của mình bị khóa chặt, hơn nữa kiếm khí còn nhắm vào các vị trí yếu hại.
 
 Có thể ra tay bất kỳ lúc nào.
 
 Ánh mắt nam tử ôm kiếm lóe lên, thân hình khẽ động vọt về phía Vô Ngã hòa thượng.
 
 Trường kiếm trong tay hóa thành kiếm quang bao phủ Vô Ngã, trong lúc nhất thời trong bóng đêm tràn ngập kiếm quang.
 
 Bước chân của Vô Ngã hòa thượng thay đổi, nâng bàn tay lên, có ánh sáng màu vàng kim hiện lên trong lòng bàn tay hắn.
 
 Bàn tay va chạm với kiếm quang.
 
 Đinh đỉnh đinh!
 
 Tiếng kim thiết va chạm vang lên.
 
 Sau đó là kiếm quang càng thêm dày đặc, tựa như mưa to dồn dập công kích Vô Ngã hòa thượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận