Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 186: Trực tiếp ra tay, đêm thăm Nghê Khôn (2)

Chương 186: Trực tiếp ra tay, đêm thăm Nghê Khôn (2)Chương 186: Trực tiếp ra tay, đêm thăm Nghê Khôn (2)
 
 Chương 186: Trực tiếp ra tay, dem thăm Nghê Khôn (2)
 
 "Đại nhân, thật ra chúng ta không cần suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần Hách Liên Xuân Thủy chết là được."
 
 "Mặc kệ [Thanh Long hội] và [Kim Phong Tế Vũ Lâu] có quan hệ thế nào, ngay sau khi Hách Liên Xuân Thủy chết thì chúng ta sẽ lan truyền hung thủ đến từ Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 Bùi Tương Tự nói.
 
 "Tuy nhiên [Thanh Long hội] yêu cầu trả một nửa tiền trước, ngươi âm thâm chuẩn bị một chút đi, đừng đệ lộ sơ hở."
 
 Diêm Ngọc nói.
 
 "Thuộc hạ sẽ bí mật chuẩn bị."
 
 Bùi Tương Tự gật đầu rời khỏi đại sảnh.
 
 Diêm Ngọc ngồi trên băng ghế, ngón tay gõ nhẹ lên bàn, một khi chuyện này thành công, hắn cũng khó có thể quay đầu lại.
 
 Tô Thần nhận được tin tức từ Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Gần đây Lâu Vô Hối đã gặp Nghê Khôn ngay sau khi Liễu Vô Mi trở thành phó điện chủ phân điện Trường Hận Cung.
 
 "Han là Thiên Kim Thủ Nghê Khôn giết nàng, vậy thì giải quyết hắn trước."
 
 Tô Thần không cần phải hiểu động cơ giết người của đối phương.
 
 Hắn chỉ cần giết người đã giết Liễu Vô Mi thôi.
 
 Đêm khuya thanh vắng.
 
 Tô Thần mặc đồ đen nhanh chóng rời khỏi khách điếm.
 
 Hắn đến một chỗ gặp một người khác, chính là Tiêu Thu Thủy.
 
 Thiên Kim Thủ Nghê Khôn là người đứng đầu Thiên Kim môn, muốn giết đối phương với Tô Trần mà nói cũng có chút khó khăn.
 
 Vì vậy mới để Tiêu Thu Thủy đi theo.
 
 "Tham kiến chủ thượng!"
 
 Tiêu Thu Thủy nhìn thấy Tô Thần liên hành lễ:
 
 "Chủ thượng, Thiên Kim Thủ Nghê Khôn vẫn còn ở Lĩnh Nam quận, chưa trở về Thiên Thủ môn."
 
 "Thuộc hạ mang chủ thượng đi."
 
 "Đi thôi"
 
 Tô Thần gật đầu.
 
 Không còn bóng người trên đường phố vào giữa đêm, chỉ có những người mang theo đèn lồng gõ mõ.
 
 Hai người di chuyển rất nhanh, nhanh chóng xuất hiện bên ngoài một căn biệt thự.
 
 "Nghê Khôn đang ở đây, chủ thượng, ta vào bắt người ra hay là tiến giải quyết ở bên trong." Tiêu Thu Thủy dừng lại nói.
 
 "Tiến vào bên trong đi, chúng ta phải thăm dò trước."
 
 Tô Thần nói.
 
 Hắn còn muốn xem xem có thể moi thêm được tin tức nào từ trong miệng của Nghê Khôn.
 
 Hai bóng người nhảy vào trong sân.
 
 Tiêu Thu Thủy dẫn Tô Thần đi vòng qua vài hành lang tiến tới một gian phòng, trực tiếp đẩy cửa vào.
 
 Thực lực của Tiêu Thu Thủy mạnh hơn Thiên Kim Thủ Nghê Khôn nhiều.
 
 Bọn họ hoàn toàn không cần phải che giấu hành tung của mình.
 
 Tiếng đẩy cửa khiến Nghê Khôn đang ngủ say nháy mắt tỉnh lại, hắn giơ tay nắm lấy áo khoác lên người.
 
 Sau đó vung tay thắp những ngọn nến trong phòng sáng lên.
 
 Ánh mắt ngưng trọng nhìn Tiêu Thu Thủy và Tô Thần tiến vào.
 
 Tô Thần đội đấu lạp, còn Tiêu Thu Thủy thì một thân trường bào màu xanh không che giấu gương mặt.
 
 "Các ngươi là ai?"
 
 Nghê Khôn nhìn Tiêu Thu Thủy nói.
 
 Người đội đấu lạp không có cho hắn cảm giác áp bách, còn người áo xanh lại cho hắn một loại cảm giác nguy hiểm.
 
 "Là ngươi giết Liễu Vô Mi sao?"
 
 Tiêu Thu Thủy không lên tiếng, Tô Thần mở miệng nói.
 
 Nghe Tô Thần nói, Nghê Khôn biến sắc.
 
 "Các ngươi là người của Trường Hận cung?”
 
 "Người Trường Hận cung sẽ không đến nhanh như vậy."
 
 Nghê Khôn nhìn Tô Thần nói.
 
 "Xem ra ngươi là kẻ giết Liễu Vô Mi, như vậy nói cho ta biết vì sao ngươi muốn giết Liễu Vô Mi"
 
 Tô Thân nhìn Nghê Khôn nói.
 
 "Muốn biết, vậy ăn một quyền của lão tử trước!"
 
 Giờ khắc này Nghê Khôn đột nhiên giậm chân xuống sàn.
 
 Bùm!
 
 Sàn đá vỡ ra.
 
 Thân hình của hắn vọt nhanh về phía Tô Thần, bàn tay có khí kình màu vàng kim bao phủ nắm chặt sau đó tung một quyên.
 
 Nắm tay đánh ra mang theo khí kình mãnh liệt như sóng biển.
 
 Tô Thần đứng đối diện hắn, đồng tử co lại, thân hình không có nhúc nhích.
 
 Nhưng Tiêu Thu Thủy ở bên cạnh đã bộc phát khí kình, khí kình hùng hậu bao trùm lấy Nghê Khôn. Nghê Khôn bị cỗ khí kinh này đè, lập tức quỳ sụp xuống.
 
 Toàn bộ phòng ốc lắc lư chấn động.
 
 Một số người bên ngoài nghe thấy động tĩnh nhanh chóng chạy về phía bên này.
 
 Nhưng Tiêu Thu Thủy đứng ở cửa nhấc tay đánh ra một chưởng, khí kình khổng lồ giống như sóng biển đánh đám người tới bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, khí tuyệt bỏ mình.
 
 Những người đến phía thấy tình cảnh này căn bản không dám tiến tới nữa, nhanh chóng rời đi.
 
 Bọn họ cũng không muốn giống như mấy người vọt vào trước, bị cao thủ tiện tay đập chết.
 
 "Đây. ... Thân phách hợp nhất!"
 
 Thấy thế, sắc mặt Nghê Khôn trở nên trắng bệch.
 
 Mắt trừng to nhìn chằm chằm Tiêu Thu Thủy.
 
 Hắn không nghĩ tới người ra tay với hắn dĩ nhiên là một cường giả Thần phách hợp nhất.
 
 Ở trước mặt cường giả cấp bậc này hắn không có bất kỳ cơ hội chạy trốn nào, sắc mặt nhất thời xám như tro tàn.
 
 "Nói cho ta biết vì sao các ngươi phải giết Liễu Vô Mi."
 
 Tô Thần mở miệng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận