Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 387: Gặp mặt, uy hiếp

Chương 387: Gặp mặt, uy hiếpChương 387: Gặp mặt, uy hiếp
 
 Chương 387: Gặp mặt, uy hiếp
 
 "Đại công chúa, nơi này chính là Sơn Hà Môn!"
 
 Ở Tô Thần trở về không bao lâu, Địch Tư Nghiên mang đấu lạp và mạng che mặt cùng thị nữ xuất hiện ở sơn môn Sơn Hà môn.
 
 "Đưa bái thiếp của chúng ta lên!"
 
 Địch Tư Nghiên nói với thị nữ bên cạnh.
 
 "Các ngươi là ai?"
 
 Một tên đệ tử Sơn Hà Môn tiến lên hỏi.
 
 "Chúng ta đến từ Huyền Âm lâu, muốn bái kiến Tô Thần chưởng giáo."
 
 Thị nữ đưa bái thếp trong tay cho tên đệ tử thủ vệ.
 
 "Huyền Âm Lâu!"
 
 Nhìn thoáng qua bái thiếp, tên thủ vệ kia mở miệng nói:
 
 "Mời hai vị theo ta, ta dẫn các ngươi đến phòng khách trước, A Vũ, ngươi đến chưởng giáo điện bẩm báo chưởng giáo."
 
 Hôm nay Sơn Hà Môn có thanh thế rất lớn, rất nhiêu thế lực đến bái phỏng.
 
 Không thể để cho bọn họ dừng lại ở lối vào sơn môn cho nên có nhà khách.
 
 Hai người đi theo tên đệ tử này đến chỗ tiếp khách của Sơn Hà Môn.
 
 Trong chưởng giáo điện.
 
 Tô Thần đang xem tin tức Kim Phong Tế Vũ Lâu đưa tới, Sơn Hà Môn không làm tình báo nên không thu được nhiều tin tức lắm.
 
 Cũng có một ít tin tức vê những nơi khác ở vương triều Đại Chu giúp cho Tô Thần có thể hiểu rõ một ít tình huống.
 
 "Chưởng giáo, Địch Tư Nghiên tới rồi, còn hạ bái thiếp muốn gặp chưởng giáo."
 
 Thôi Vũ Hổ đi tới trước mặt Tô Thần nói.
 
 Địch Tư Nghiên, Huyền Âm Lâu đại công chúa, xuất hiện dưới chân núi Sơn Hà Môn sao người Sơn Hà Môn có thể không theo dõi chứ.
 
 Tô Thần không trả lời ngay.
 
 Theo tình huống trước mắt, hẳn là Địch Tư Nghiên sẽ tạm thời không động thủ với hắn.
 
 "Vậy nên tìm cơ hội gì để giết chết Địch Tư Nghiên đây?"
 
 Trong lúc Tô Thần trâm tư, hắn cầm lấy tư liệu về Địch Tư Nghiên lên xem.
 
 Địch Tư Nghiên chính là đệ tử đầu tiên mà lâu chủ Huyền Âm lâu thu, thiên tư bất phàm, lúc mười lăm tuổi đã bước vào Luyện Phách cảnh.
 
 Lúc lâu chủ Huyền Âm lâu bế quan, nàng là người chưởng quản Huyền Âm lâu.
 
 Không biết tình huống cụ thể thế nào, từ đó nàng cũng rất ít khi ra khỏi Huyền Âm Lâu. Sau đó Huyền Âm lâu chủ thu Lý Sư Dung làm đệ tử, gần đây lại thu thêm Lý Mộ Dĩnh làm đệ tử.
 
 Ba người cạnh tranh vị trí lâu chủ Huyền Âm.
 
 Bất quá từ tư liệu mà Lý Sư Dung và Kim Phong Tế Vũ Lâu cung cấp, Địch Tư Nghiên là người cạnh tranh mạnh nhất.
 
 Đây cũng là nguyên nhân mà Lý Sư Dung muốn mời Tô Thần diệt trừ Địch Tư Nghiên.
 
 "Mời nàng đến đình viện của tai"
 
 Tô Thần trầm tư một lát rồi nói.
 
 Hắn cũng rất muốn gặp đại công chúa Huyền Âm Lâu này.
 
 "Tuân lệnh!"
 
 Thôi Vũ Hổ khom người rời khỏi chưởng giáo điện.
 
 Tô Thân cũng đứng dậy di về phía đình viện của mình.
 
 Động phủ chỉ để tu luyện.
 
 Bình thường cần ở trong phòng ốc.
 
 Thân là chưởng giáo Sơn Hà Môn, Tô Thần có viện riêng của mình.
 
 Không có khả năng một mực khổ tu trong động phủ.
 
 Ở phòng khách bên kia.
 
 "Chưởng giáo Sơn Hà Môn này thật sự có giá đỡ lớn, lại để cho đại công chúa ngài chờ đợi.
 
 Thị nữ bên cạnh Địch Tư Nghiên có chút tức giận nói.
 
 Huyền Âm Lâu là thế lực gần với ba thế lực lớn ở chín quận phương bắc.
 
 Địch Tư Nghiên thân là đại công chúa Huyền Âm Lâu, địa vị bất phàm, mỗi lần đi tới thế lực khác đều được đối đãi như thượng khách, chưa từng phải chờ đợi người ta.
 
 Sắc mặt Địch Tư Nghiên không thay đổi, chính mình đột nhiên tới nên hẳn là Tô Thần còn đang suy nghĩ mục đích của nàng.
 
 Lúc này, Thôi Vũ Hổ từ bên ngoài đi vào.
 
 Khi gặp Địch Tư Nghiên, khẽ hành lễ nói:
 
 "Địch cô nương, chưởng giáo mời ngươi đến đình viện ngồi."
 
 "Xin mời!"
 
 Thôi Vũ Hổ dẫn đầu bước ra khỏi phòng.
 
 Địch Tư Nghiên đứng dậy đi theo sau Thôi Vũ Hổ, nhìn bóng lưng Thôi Vũ Hổ, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia dị sắc.
 
 Địch Tư Nghiên nàng đã quen với chuyện nam nhân say mê mình, nhưng nàng lại không nhìn thấy được điều này từ trong ánh mắt của Thôi Vũ Hổ.
 
 "Có chút thú vị!"
 
 Địch Tư Nghiên thầm nghĩ.
 
 Địch Tư Nghiên tu luyện mi hoặc chi đạo, cho dù không thi triển ma công, chỉ với thân thể và dung mạo thôi đã mang theo sự hấp dẫn khó cưỡng. Võ giả giang hồ bình thường khi nhìn thấy nàng chắc chắn sẽ bị nàng hấp dẫn.
 
 Nhưng Thôi Vũ Hổ lại không hề có phản ứng.
 
 Nàng không biết Thôi Vũ Hổ hiện giờ thờ phụng Tô Thần.
 
 Trong mắt hắn, Tô Thần cao hơn hết thảy, dù Địch Tư Nghiên tuyệt mỹ hấp dẫn nhưng chỉ là hồng phấn khô lâu.
 
 Thôi Vũ Hổ mang theo Địch Tư Nghiên đi tới một đình viện.
 
 "Địch cô nương, chưởng giáo ở trong đình viện này."
 
 "Vị cô nương này cùng ta chờ ở ngoài đình viện đi."
 
 Thôi Vũ Hổ mời Địch Tư Nghiên tiến vào sân, lại ngăn cản thị nữ tiến vào.
 
 Chưởng giáo chỉ muốn gặp Địch Tư Nghiên, không nói muốn gặp người khác.
 
 "Đại công chúal"
 
 Thị nữ thấy vậy tỏ vẻ giận dữ nói với Địch Tư Nghiên.
 
 Địch Tư Nghiên nhìn thoáng qua Thôi Vũ Hổ, thấy sắc mặt Thôi Vũ Hổ rất kiên quyết, nên nàng liền nói với thị nữ:
 
 "Ngươi chờ ở đây, ta đi gặp Tô chưởng giáo."
 
 Nói xong liền một mình tiến vào trong đình viện.
 
 Bên trong có chút trống trải, hiện tại thời tiết vào đông, không có cây xanh nước chảy.
 
 Đại sảnh ngay phía trước, Tô Thân đang đứng ở cửa đại sảnh.
 
 Nhìn Địch Tư Nghiên từ cửa viện đi tới, ánh mắt có chút kinh ngạc.
 
 Địch Tư Nghiên mang theo khăn che mặt, không thấy rõ dung mạo nhưng dáng người yêu kiều, mặc váy màu tím nhạt, đặc biệt là một đôi mắt trong vắt tựa hồ mang theo chút do dự, khiến cho người ta không nhịn không được muốn che chở.
 
 "Đây. . "
 
 Lúc này Thiên Ma Thiền Ấn Pháp tự chủ vận chuyển.
 
 "Công kích tinh thân sao?”
 
 Bản thân Tô Thần cũng không bị đối phương mê hoặc.
 
 Chỉ là hắn tu hành Thiên Ma Thiền Ấn Pháp, thời điểm trúng công kích tinh thần sẽ tự chủ vận chuyển.
 
 "Ra mắt Tô chưởng giáo, lần này ta mạo muội đến bái phỏng, quấy rây Tô chưởng giáo rồi."
 
 Địch Tư Nghiên nhìn thấy Tô Thần, tiến lên hành lễ nói:
 
 "Địch cô nương đến đây chính là vinh hạnh của Sơn Hà Môn, mời vào!"
 
 Tô Thần mời đối phương tiến vào đại sảnh.
 
 Sau đó hai người ngồi xuống.
 
 Một thị nữ bưng trà lên cho Địch Tư Nghiên và Tô Thần.
 
 "Địch cô nương thân là đại công chúa Huyền Âm Lâu, không biết đến Lĩnh Nam quận ta làm gì, chẳng lẽ muốn chiếm lĩnh Lĩnh Nam quận?" Tô Thần trực tiếp mở miệng nói, muốn thăm do Địch Tư Nghiên một chút.
 
 "Bây giờ Lĩnh Nam quận chính do Tô chưởng giáo chấp chưởng, Huyền Âm lâu chúng ta sẽ không cướp địa bàn của Tô chưởng giáo."
 
 "Lần này ta đến đây chủ yếu là muốn hợp tác với Tô chưởng giáo."
 
 "Xin Tô Chưởng Giáo cho phép thế lực Huyền Âm Lâu ta tiến vào Lĩnh Nam quận!"
 
 Địch Tư Nghiên nhẹ giọng nói.
 
 Lúc nàng nói chuyện có mùi hương hoa lan phiêu đãng.
 
 Nghe được lời của đối phương, Tô Thần thầm cười lạnh.
 
 Để thế lực Huyền Âm Lâu tiến vào, đây không phải là đang tự làm suy yếu thế lực Sơn Hà Môn sao?
 
 Sao Tô Thần lại có thể dẫn sói vào nhà.
 
 "Chuyện này. .. Thứ cho tại hạ không thể đáp ứng!"
 
 Tô Thần lắc đầu nói.
 
 "Tô chưởng giáo, nếu cho phép chuyện này thì ta nghĩ chúng ta có thể kết thành đồng minh."
 
 "Huyền Âm Lâu ta ở chín quận phương bắc cũng có thực lực nhất định!"
 
 Câu trước là lấy lòng, câu sau mang theo một tia uy hiếp.
 
 Địch Tư Nghiên nói xong liên nhìn Tô Thân, nàng muốn nhìn ra gì đó thông qua vẻ mặt và lời nói của Tô Thần.
 
 "Địch cô nương, ta hảo tâm tiếp đãi ngươi, nếu như ngươi uy hiếp ta, như vậy ba tỷ muội các ngươi khó mà ra khỏi Lĩnh Nam quận!"
 
 Tô Thần cũng sẽ không để ý đối phương, uống một ngụm trà lạnh giọng nói.
 
 Hắn hợp tác với Bạch Cực Chân và Lạc Thiên Tuyệt.
 
 Cả hai bên đều nói rõ sẽ không tiến vào quận Lĩnh Nam.
 
 Huyền Âm Lâu ngược lại có chút càn rỡ.
 
 Đương nhiên nếu như ở bên ngoài, Địch Tư Nghiên mà lên tiếng uy hiếp, Tô Thân đã sớm cho người giết chết nàng.
 
 Bất quá đối phương tới bái sơn, hắn ở trong núi giết chết người ta, nếu truyền ra ngoài sẽ làm hỏng thanh danh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận