Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 444: Đan Dương quận chúa chết, giá họa

Chương 444: Đan Dương quận chúa chết, giá họaChương 444: Đan Dương quận chúa chết, giá họa
 
 Chương 444: Đan Dương quận chúa chết, giá họa
 
 Thiền phòng của Đan Dương quận chúa nằm trong thiền viện nữ quyến.
 
 Không có tăng nhân mà chỉ có một ít thị vệ đi theo Thất hoàng tử.
 
 Xì! Xil
 
 Trên cổ người người hầu ở cửa thiền viện xuất hiện một vết máu, thân hình cũng ngã xuống đất.
 
 Sau đó có hai bóng người tiến vào.
 
 Hai người đều dùng vải đen che khuất khuôn mặt của mình.
 
 Đúng là Mộ Dung Phục và Tiếu Nhược Yến, người ra tay chính là Tiếu Nhược Yến.
 
 Trong thiền viện, mấy tên thị vệ nhìn thấy hai người tiến vào lập tức rút đao, cảnh giác nhìn chằm chằm hai người Mộ Dung Phục.
 
 Những hộ vệ này thực lực bình thường, kiếm quang của Tiếu Nhược Yến chợt lóe là tê liệt ngã xuống rồi.
 
 Không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết.
 
 Nhưng tiếng thân thể ngã xuống đất cũng đưa tới sự chú ý của Đan Dương quận chúa bên trong thiên phòng.
 
 "Bên ngoài có chuyện gì?”
 
 Đan Dương quận chúa nói với một thị nữ bên cạnh.
 
 "Thuộc hạ đi điều tra một chút!"
 
 Thị nữ vội vàng ra ngoài thiên phòng, khoảnh khắc nàng mở cửa phòng thì bị một đạo kiếm quang xuyên qua cửa phòng đâm vào cổ họng.
 
 Thân hình thị nữ cứng ngắc, động tác dừng lại ở tư thế mở cửa.
 
 "Đứng đó làm gì?”
 
 Đan Dương quận chúa nhìn thấy thị nữ đứng bất động ở cửa, lạnh giọng nói.
 
 Lời của nàng cũng không có khiến thị nữ kia nhúc nhích, nhất thời ánh mắt Đan Dương quận chúa trở nên lạnh, bàn tay hút lấy trường tiên trên bàn.
 
 Sau đó vung trường tiên về phía thị nữ.
 
 Bốp!
 
 Trường tiên đánh vào trên người thị nữ, thị nữ trực tiếp ngã lăn.
 
 Cổ họng có một vết kiếm, máu tươi đang chảy xuôi.
 
 Đan Dương quận chúa biến sắc, nháy mắt vung trường tiên hướng về cửa sổ thiên phòng.
 
 Âm!
 
 Cửa sổ vỡ tung, Đan Dương quận chúa nhảy ra ngoài.
 
 Thân là đời sau của vương hầu, bản thân hưởng thụ nhiều tài nguyên, hơn nữa tư chất còn không tệ nên thực lực của Đan Dương quận chúa đã tiếp cận Thần phách hợp nhất. Lúc nàng lao ra thì nhìn thấy một bóng người đang đưa lưng về phía nàng, thân hình thon dài, chính là Mộ Dung Phục che mặt.
 
 "Ngươi là ai, dám tập kích bổn quận chúa!"
 
 Đan Dương quận chúa quát lớn.
 
 Trường tiên trong tay giống như linh xà đâm thẳng vào hậu tâm đối phương.
 
 Chỉ là roi của nàng nhanh nhưng người đưa lưng về phía nàng như có con mắt trên lưng, thân hình linh hoạt tránh thoát.
 
 Đan Dương quận chúa giậm chân một cái, nhanh chóng thu hồi trường tiên, sau đó quất trường tiên theo tư thế bổ đao, trường tiên giống như lưỡi đao sắc bén bổ tới.
 
 Bốp!
 
 Trong khoảnh khắc trường tiên rơi xuống, một bàn tay tựa như bạch ngọc xuyên qua tiên ảnh bắt lấy trường tiên của Đan Dương quận chúa.
 
 Thấy vậy, khóe miệng Đan Dương quận chúa nhếch lên nở nụ cười lạnh, lập tức buông trường tiên.
 
 Lại giậm chân thật mạnh, thân thể như đạn pháo bắn nhanh về phía Mộ Dung Phục.
 
 Thời điểm bắn nhanh tới, hai mắt Đan Dương quận chúa lóe lên hàn mang.
 
 Tay phải sờ vào hông.
 
 Bá
 
 Một đạo kiếm quang lóe lên, nhanh như chớp đâm vào hậu tâm Mộ Dung Phục.
 
 AI
 
 Cảm nhận được thanh kiếm này.
 
 Mộ Dung Phục có chút kinh ngạc, bước chân thay đổi, kiếm như chớp cũng không chạm vào góc áo của hắn.
 
 AI
 
 Ánh mắt Đan Dương quận chúa ngưng tụ khí kình trong cơ thể quán chú vào nhuyễn kiếm trong tay.
 
 Ngay sau đó trên nhuyễn kiếm có kiếm khí lưu động.
 
 Nhuyễn kiếm cắt ngang qua đầu Mộ Dung Phục.
 
 Nhưng mà...
 
 Ngay khi trường kiếm của nàng cắt tới thì Mộ Dung Phục lại giơ tay lên.
 
 Một cỗ hấp lực xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, trong lòng bàn tay có năm cỗ khí kình khác nhau lưu chuyển.
 
 Hắn ve một chưởng đánh nát kiếm khí của Đan Dương quận chúa.
 
 "Thái Ất Ngũ Hành Chưởng, ngươi là ai?"
 
 Đan Dương quận chúa nhìn Mộ Dung Phục lạnh giọng hỏi.
 
 Mộ Dung Phục không trả lời nàng mà xoay người.
 
 Trong nháy mắt bàn tay xuất hiện ở chỗ cầm kiếm, nhẹ nhàng nắm lấy, trường kiếm vốn đang trong tay Đan Dương quận chúa bỗng chuyển sang tay Mộ Dung Phục. Đang!
 
 Khí kình trong cơ thể Mộ Dung Phục truyền đến trường kiếm, sau đó cam kiếm công kích Đan Dương quận chúa.
 
 Kiếm quang lưu chuyển giống như làn nước, mông lung mơ hồ.
 
 "Thu Thủy Y Nhân Kiếm, ngươi là Viên Mộc!"
 
 Dùng Thái Ất Ngũ Hành Chưởng thì nàng còn không có biện pháp xác định, nhưng đối phương thi triển Thu Thủy Y Nhân Kiếm liền biết rõ.
 
 Khi nàng vừa lên tiếng thì khí kình trên thân Mộ Dung Phục ầm ầm bộc phát.
 
 Người hắn chọn lần này là Viên Mộc, môn khách xếp hạng cao nhất trong phủ đệ Bàng thái sư.
 
 Xil
 
 Kiếm quang qua đi, trường kiếm đâm vào thân thể Đan Dương quận chúa.
 
 Đan Dương quận chúa muốn phát ra tiếng kêu thảm thiết nhưng có một cỗ khí kình bao phủ đè ép cổ họng nàng.
 
 Khí kình va chạm với không khí sinh ra một luồng khí lưu xốc vải đen trên mặt Mộ Dung Phục lên.
 
 "Ngươi!"
 
 Đan Dương quận chúa nhìn thấy khuôn mặt Mộ Dung Phục mà có chút kinh ngạc.
 
 Người này không phải Viên Mộc.
 
 Thời điểm nàng suy nghĩ chuyện này thì sinh cơ trong cơ thể đã biến mất.
 
 Thân thể rơi xuống đất.
 
 "Giết ngươi vốn rất đơn giản, nhưng muốn bắt chước người khác nên phải cho ngươi sống lâu thêm một chút!"
 
 Mộ Dung Phục mở miệng nói.
 
 Lúc này thân hình Tiếu Nhược Yến xuất hiện trước mặt Mộ Dung Phục.
 
 "Ta đã xử lý những người khác xong rồi!"
 
 Tiếu Nhược Yến nhìn thoáng qua Đan Dương quận chủ ngã trên mặt đất rồi nói.
 
 "Vậy chúng ta đi thôi!"
 
 Mộ Dung Phục gật đầu, hai người nhanh chóng rời đi.
 
 Tình huống bên này sẽ nhanh chóng bị phát giác.
 
 Sau khi hai người Mộ Dung Phục rời đi không bao lâu.
 
 Một tên tiểu sa di tiến đến nhìn thấy người hầu ngã trên mặt đất cùng với máu tươi chảy đầy thì sợ hãi hô to.
 
 Lập tức có vài tên tăng nhân tiến đến, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt nhất thời đột biến.
 
 "Mau đi mời chụ trì và Thất hoàng tử!"
 
 Tăng nhân cầm đầu lập tức nói.
 
 Hắn nhanh chóng đi vào bên trong. Nhìn thấy mấy thi thể trên mặt đất, còn có thi thể Đan Dương quận chúa, sắc mặt hắn trắng bệch.
 
 Mấy ngày trước Khinh Trân công chúa bị giết, hôm nay Đan Dương quận chúa bị giết, Đan Dương quận chúa không chỉ là con gái của Liệt Vũ Vương mà còn là hoàng phi của Thất hoàng tử, hiện giờ lại bị giết ở Tiểu Tướng tự.
 
 Sự tình quá lớn!
 
 Tăng nhân này không khỏi toát mồ hôi lạnh.
 
 Thất hoàng tử và chụ trì Tiểu tướng tự Thiên Tuệ thiền sư nhanh chóng xuất hiện trước cửa thiền phòng.
 
 Nhìn thi thể trên mặt đất, sắc mặt Thất hoàng tử đại biến, nhanh chóng vọt vào, khi thấy thi thể Đan Dương quận chúa, mặt hắn tái nhợt.
 
 Đan Dương quận chúa chính là cầu nối giữa hắn và Liệt Vũ Vương.
 
 Đan Dương quận chúa chết rồi, e là Liệt Vũ Vương vốn đã có chút bất mãn với hắn sẽ nổi giận, không còn ủng hộ nữa.
 
 "Ail Là aiII"
 
 Thất hoàng tử như muốn phát điên.
 
 Một nam tử gầy gò bên cạnh hắn nhanh chóng đi tới thi thể Đan Dương quận chúa, điều tra vết thương trên người Đan Dương quận chúa và khí kình sót lại.
 
 Lúc này Thất hoàng tử Lưu Dụ đã tỉnh táo lại.
 
 “Tra được cái gì?"
 
 Thất hoàng tử Lưu Dụ lạnh lùng nói.
 
 "Điện hạ, Đan Dương quận chúa chết dưới kiếm pháp Thu Thủy Y Nhân, trên người còn lưu lại chưởng kình của Thái Ất Ngũ Hành chưởng, khí kình cấp độ Thiên Nhân cảnh.
 
 Trong Kinh sư, người có năng lực này chỉ có môn khách phủ Thái sư, Viên Mộc.
 
 Nam tử gầy gò trầm giọng nói.
 
 "Viên Mộc, phủ Thái sư? Vậy vết kiếm thì sao?"
 
 Thất hoàng tử Lưu Dụ trầm giọng nói.
 
 "Đều là một kích mất mạng, có thể thấy được là do một gã sát thủ kiếm đạo gây nên."
 
 Tăng nhân trung niên ở bên mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận