Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 514: Hoắc Mộc Phong lại xuống núi, không cam lòng phụ thuộc

Chương 514: Hoắc Mộc Phong lại xuống núi, không cam lòng phụ thuộcChương 514: Hoắc Mộc Phong lại xuống núi, không cam lòng phụ thuộc
 
 Chương 514: Hoắc Mộc Phong lại xuống núi, không cam lòng phụ thuộc
 
 Ba người đi ra khỏi đại điện.
 
 "Hai vị đến chỗ ta tụ họp!"
 
 Một nam tử khôi ngô mặc áo bào xám, trên cổ đeo vòng răng hổ mở miệng nói.
 
 "Được rồi!"
 
 Nữ tử áo đỏ và nam tử trung niên mặc áo trắng đồng thời gật đầu.
 
 Ba người đi vào trong một sân viện.
 
 "Bên trong Thiên Sơn Phái có chuyện gì, các ngươi biết không?”
 
 Nữ tử áo đỏ ngồi xuống nói.
 
 "Hồng Y muội tử, chuyện xảy ra bên trong Thiên Sơn Phái chúng ta không cần phải biết, ta hẹn các ngươi đến đây là muốn hỏi các ngươi cảm thấy chuyện ra tay lần này thế nào?”
 
 "Trác huynh có ý tưởng gì sao?”
 
 Nam tử trung niên áo trắng không khỏi mở miệng nói.
 
 "Đúng là có ý tưởng, Thiên Nhai Các trước mắt chỉ có một vị các chủ Cổ Tam Thông đã ngăn chặn được Hoắc Mộc Phong, có thể thấy thực lực bọn họ mạnh mẽ."
 
 "Tuy rằng chúng ta dựa vào Thiên Sơn Phái, nhưng hiện tại không phải hai mươi năm trước, phong vân biến hóa, thế lực thay đổi.
 
 Cho dù thực lực Hoắc Mộc Phong khôi phục, nhưng qua hai mươi năm sẽ có bao nhiêu cường giả xuất hiện bao nhiêu đây?"
 
 "Thành thật mà nói, ta không coi trọng Thiên Sơn Phái lắm."
 
 Nam tử được gọi là Trác huynh mở miệng nói.
 
 "Trác huynh, lời này của huynh ta coi như không nghe thấy, nếu Mộ Phong Vân nghe được, Hổ Khiếu Bảo các ngươi sợ gặp nạn."
 
 Nam tử áo trắng trâm giọng nói.
 
 Được gọi là Trác huynh chính là bảo chủ Hổ Khiếu Bảo, Trác Nhất Hổ.
 
 Về phần nam tử áo trắng là cốc chủ Thiên Tuyết Cốc Bạch Tương Thủ, cộng thêm Nguyễn Hồng Y của Thiên Mang Tông.
 
 Ba người là ba thế lực trước kia bị Thiên Sơn Phái thu phục, đã trở thành thế lực phụ thuộc.
 
 "Ta cũng chỉ nói với hai vị, chiến đấu thời gian dài như vậy nhân thủ ba thế lực chúng ta tiêu hao quá nhiều, còn tiêu hao như vậy nữa sẽ không còn bao nhiêu, tài nguyên Thiên Sơn Phái cho cũng không đúng chỗ, thực lực đệ tử tăng lên rất chậm."
 
 Trác Nhất Hổ trầm giọng nói.
 
 "Không phải nói Hoắc Mộc Phong sẽ dẫn người xuống núi sao?"
 
 "Bọn họ quyết định ra tay, ta nghĩ đã nắm chắc bắt được Quỷ Vực, hơn nữa hẳn là trực tiếp tới chém giết cao tang Quỷ Vực."
 
 Nữ tử áo đỏ Nguyễn Hồng Y mở miệng nói.
 
 "Có thể là như vậy, nhưng sau lưng Quỷ Vực là Thiên Nhai Các, thực lực của Cổ Tam Thông không kém Hoắc Mộc Phong, ai thắng ai thua còn chưa chắc đây?"
 
 "Huống hồ nói không chừng Thiên Nhai Các đã điều thêm cao thủ tới."
 
 Trác Nhất Hổ nói.
 
 "Trác huynh, ngươi có ý gì cứ nói thẳng ra đi, đừng để cho chúng ta đoán già đoán non!"
 
 Bạch Tương Thủ nhìn Trác Nhất Hổ nói.
 
 Trải đệm nhiều như vậy, nhất định có chuyện.
 
 "Bạch huynh, ăn ngay nói thật, ta muốn phản Thiên Sơn Phái, không trở thành thế lực phụ thuộc của bọn họ nữa.”
 
 Trác Nhất Hổ mở miệng nói.
 
 Nghe Trác Nhất Hổ nói, Bạch Tương Thủ và Nguyễn Hồng Y ngẩn ra, trong mắt có sự kinh ngạc, bọn họ không nghĩ tới Trác Nhất Hổ lại muốn phản Thiên Sơn Phái.
 
 "Trác huynh, người của Quỷ Vực tiếp xúc với huynh, huynh muốn đầu nhập vào Quỷ Vực, nhưng đầu nhập vào Quỷ Vực hay phụ thuộc Thiên Sơn Phái đều không khác gì nhau."
 
 Bạch Tương Thủ nói.
 
 Nguyễn Hồng Y cũng chăm chú nhìn Trác Nhất Hổ, muốn biết nguyên do.
 
 "Người của Quỷ Vực không tiếp xúc với ta, nhưng mà thế lực khác tiếp xúc với ta?"
 
 "Ta nghĩ Hồng Y muội tử đã biết thế lực nào tiếp xúc với ta, nếu không ngươi cũng sẽ không hỏi quá nhiều chuyện nội bộ Thiên Sơn Phái."
 
 Trác Nhất Hổ đưa mắt nhìn về phía Nguyễn Hồng Y.
 
 "Xem ra Hàn Nguyệt Giáo cũng liên lạc với ngươi."
 
 Nguyễn Hồng Y cũng không phủ nhận, trầm giọng nói.
 
 Năm đó ba thế lực lớn bại dưới tay Hoắc Mộc Phong nên phải phụ thuộc vào Thiên Sơn Phái, nhưng đã qua hai mươi năm rồi.
 
 Thời gian hai mươi năm cũng không phải ngắn.
 
 Thăng trầm đến rồi đi, đặc biệt trong thời gian phong sơn, suy nghĩ của nhiều người có sự thay đổi.
 
 Khi Hàn Nguyệt Giáo âm thầm liên lạc với bọn họ.
 
 Các nàng liền đổ vê phía Hàn Nguyệt Giáo, hơn nữa Hàn Nguyệt Giáo đáp ứng chỉ cần Hàn Nguyệt Giáo chiếm cứ Thiên Sơn Phái, Thiên Mang Tông có thể độc lập trở lại.
 
 Lúc nói chuyện, ánh mắt Nguyễn Hồng Y nhìn vê phía Bạch Tương Thủ, Trác Nhất Hổ cũng vậy.
 
 Bạch Tương Thủ nhìn thấy ánh mắt hai người liền cảnh giác, lập tức mở miệng nói:
 
 "Lúc bế cốc, ta mở ra đại trận, cấm bất luận kẻ nào xâm nhập Thiên Tuyết Cốc cho nên người Hàn Nguyệt Giáo không xuất hiện ở Thiên Tuyết Cốc, ta cũng không gặp người của Hàn Nguyệt Giáo."
 
 "Vậy ý Bạch huynh thế nào? Hợp tác với Hàn Nguyệt Giáo, chúng ta có thể độc lập, khôi phục vinh quang trước kia."
 
 Trác Nhất Hổ mở miệng nói.
 
 "Tạm thời ta không có ý tưởng gì?"
 
 Bạch Tương Thủ lắc đầu nói:
 
 Thật ra hắn không nói cho hai người này biết.
 
 Tuy rằng hắn không tiếp xúc với Hàn Nguyệt Giáo nhưng gần đây hắn lại tiếp xúc với người của Quỷ Vực.
 
 Hắn còn là tự mình gặp Độc Cô Vô Địch, hơn nữa bị Độc Cô Vô Địch đả động mang theo Thiên Tuyết Cốc gia nhập Quỷ Vực.
 
 "Xem ra Bạch huynh vẫn muốn chờ, nhưng có đôi khi chan chờ sẽ mất đi cơ hội, đến lúc đó sẽ bị vứt bỏ."
 
 "Hơn nữa ngày mai Hoắc Mộc Phong xuống núi, đại chiến sắp bùng nổ, ta nghĩ Bạch huynh nên mau chóng đưa ra lựa chọn cho thỏa đáng."
 
 Trác Nhất Hổ nhìn Bạch Tương Thủ nói.
 
 "Ta sẽ suy nghĩ thật kỹ, sau khi nghĩ kỹ sẽ báo cho hai vị, chuyện của hai vị ta xem như chưa biết, các ngươi có thể yên tâm."
 
 Nói xong, Bạch Tương Thủ đứng lên hành lễ với hai người rồi rời đi.
 
 Đã biết chuyện cần biết, không phải ở lại thêm nữa.
 
 Nguyễn Hồng Y và Trác Nhất Hổ không ngăn cản Bạch Tương Thủ, lắng lặng nhìn hắn khuất bóng.
 
 "Ngươi yên tâm với hắn như vậy!"
 
 Nguyễn Hồng Y nhìn Trác Nhất Hổ nói.
 
 "Không phải yên tâm, mà là hắn không dám nói ra, Thiên Sơn Phái có ba đại thế lực phụ thuộc, nếu như hai thế lực biến mất chỉ còn thế lực của hắn, ngươi nói hắn làm sao tồn tại đây?
 
 "Hắn cần chúng ta duy trì cân bằng, huống hồ nếu như Thiên Sơn Phái bại, đối với hắn mà nói cũng là chuyện tốt, hắn có thể nhân cơ hội mang theo đệ tử Thiên Tuyết Cốc tách ra, hắn là người thông minh sẽ không tự đoạn đường lui của mình."
 
 Trác Nhất Hổ nhìn bóng dáng biến mất ở cửa viện, mở miệng nói.
 
 "Hàn Nguyệt Giáo Tử Hàn Nguyệt đã đến, ta và ngươi đi gặp nàng."
 
 Trác Nhất Hổ nói tiếp.
 
 "Tử Hàn Nguyệt tới vào lúc này, chẳng lẽ nàng không sợ chết sao? Chỉ mình Mộ Phong Vân cũng có thể giết chết nàng."
 
 Nguyễn Hồng Y nghe Trác Nhất Hổ nói có chút kinh ngạc.
 
 "Nàng không phải đến một mình, cao thủ của Hàn Nguyệt Giáo đã đến."
 
 "Vốn muốn nội ứng ngoại hợp vô thanh vô tức bắt lấy Thiên Sơn Phái, nhưng Hoắc Mộc Phong tính toán cao hơn một bậc, đã sớm phát hiện ra người của Hàn Nguyệt Giáo mà không nhúc nhích, cho tới bây giờ mới động khiến nàng trở tay không kịp."
 
 "Bất quá Quỷ Vực xuất hiện khiến nàng lựa chọn đánh cược một lần, Tử Hàn Nguyệt nói cho ta biết người Quỷ Vực bỏ ra số tiền lớn mời sát thủ Thanh Long Hội ra tay."
 
 "Người của Thanh Long Hội ra tay, đến lúc đó Thiên Sơn Phái và Quỷ Vực có thể lưỡng bại câu thương, Hàn Nguyệt Giáo hiện thân làm ngư ông đắc lợi, bắt lấy Thiên Sơn Phái."
 
 Trác Nhất Hổ nói.
 
 "Tốt, vậy ta cùng ngươi đi gặp Tử Hàn Nguyệt một chút."
 
 Nguyễn Hồng Y nói.
 
 "Ta đây có ám đạo, chúng ta nhanh đi về nhanh!"
 
 Trác Nhất Hổ mang theo Nguyễn Hồng Y tiến vào trong một căn phòng, theo ám đạo rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận