Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 58: Hung ác, mượn sức

Chương 58: Hung ác, mượn sứcChương 58: Hung ác, mượn sức
 
 Chương 58: Hung ác, mượn sức
 
 Sau đó nàng nhìn về phía Tô Thần.
 
 "Tô Thần, ngươi thấy tỷ tỷ như thế nào?"
 
 "Da trắng mặt đẹp chân dài, một mỹ nhân thành thục!"
 
 Tô Thần nhìn đối phương, nghiêm túc trả lời.
 
 "Ngươi tổng kết rất chính xác nha, chỉ cần ngươi gia nhập Trường Hận Cung, ta chính là của ngươi!"
 
 "Tỷ tỷ ngươi tuy rằng được gọi là phu nhân nhưng chưa bao giờ là phu nhân thật sự, vẫn là cô nương cúc hoa đó.
 
 “Ta đang cho ngươi một cơ hội!"
 
 Liễu Vô Mi chuẩn bị kéo Tô Thần vào Trường Hận Cung các nàng.
 
 Vừa rồi nàng thấy Tô Thần ra tay, đao pháp sắc bén, thủ đoạn quả quyết tàn nhẫn.
 
 Tiên Thiên hậu kỳ Lôi Diệu bị hắn dùng một đao chém giết.
 
 Nàng cảm thấy đao ý của Hoàng Hôn Tế Vũ đao pháp.
 
 Tô Thần không hề thua kém so với Tô Mộng Bạch đã chết chút nào.
 
 Tuyệt đối là một nhân tài.
 
 Nàng muốn dẫn Tô Thần tiến vào Trường Hận Cung.
 
 "Ta cảm giác ngươi có mục đích không thuần, ta chính là lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu, ngươi muốn trực tiếp bắt lấy Kim Phong Tế Vũ Lâu hay sao!"
 
 "Còn nữa, sau lưng ta chính là Sơn Hà Môn cùng với Tử Đàn Cung."
 
 "Gia nhập vào Trường Hận Cung các ngươi? Cuộc mua bán này hơi thua thiệt rồi."
 
 Tô Thần nhìn Liễu Vô Mi nói.
 
 "Sơn Hà Môn cũng chỉ có chút thanh danh ở Lĩnh Nam quận mà thôi, Tử Đàn Cung ở tái ngoại rất mạnh, nhưng mà ngươi biết vì sao bọn họ không vào được quan nội sao?"
 
 "Đó là do bọn họ có đối thủ ở quan nội, một trong năm Phật môn của Đại Chu, Đại Phật Tự."
 
 "Trường Hận Cung ta không giống như bọn họ, ở đâu cũng đều ăn ngon, chuyện này ngươi không vội mà trả lời nha, có thể chậm rãi suy xét!"
 
 Nói xong liền mang theo Tô Thần rời đi.
 
 Bọn họ nhanh chóng đi tới chân núi rồi lên xe ngựa trở về Khánh Thành.
 
 Sau khi bọn họ rời đi không bao lâu.
 
 Một bóng dáng đi ra từ trong chỗ tối, đúng là người áo đen mang đấu lạp đã rời đi.
 
 "Tô Thần, không nghĩ tới ngươi che giấu sâu như vậy!"
 
 "Nếu không phải tới nơi này một chuyến, thật đúng là không phát hiện được ngươi, Hoàng Hôn Tế Vũ Đao không thua kém phụ thân ngươi chút nào, thực lực cũng nằm ngoài dự kiến của ta." "Trách không đượ ngươi rất tùy ý, thì ra ngươi căn bản không quan tâm tới Lăng Thiên Hà.”
 
 Người này nhẹ giọng nói.
 
 Thanh âm là nữ tử, hoàn toàn khác với âm thanh tram thấp phát ra trước đó.
 
 Nếu Tô Thần nghe được sẽ cảm thấy quen thuộc, người này đúng là Thượng Quan Tử Vân ở Tô phủ.
 
 Cũng chính là Thánh nữ Hàn Nguyệt Giáo Tử Hàn Nguyệt.
 
 Vừa rồi nàng cảm nhận được đao ý của Tô Thần cho nên mới trực tiếp rút lui.
 
 Huống hồ bảo dược còn không có thành thục, hiện tại không cần đánh nhau chết sống.
 
 Minh nguyệt treo cao, màn đêm đen nhánh yên tĩnh.
 
 Xe ngựa rách nát chạy trên đường, cảm giác có chút xóc nảy.
 
 "Chúng ta đến cửa thành bên kia, phỏng chừng cửa thành đã đóng, nếu không chúng ta ở vùng ngoại ô tìm một chỗ qua đêm, sáng ngày mai trở lại Khánh Thành sớm!"
 
 Bên trong xe ngựa, Liễu Vô Mi nói.
 
 "Được!"
 
 Tô Thần gật gật đầu.
 
 Tuy rằng tới cửa thành đưa cho thủ vệ một ít bạc vụn cũng có thể vào thành nhưng mà ban đêm đi xe ngựa có chút xóc nảy, đúng là còn không bằng qua đêm ở bên ngoài thành.
 
 Chỉ trong chốc lát sau, trên không trung có tiếng sấm và ánh chớp lóe lên, cảm giác như trời sắp mưa.
 
 Đi một lúc nữa, xe ngựa xuất hiện trước một ngôi miếu nát.
 
 Lão giả để xe ngựa bên ngoài miếu nát, lấy một ít lương khô từ trên xe ngựa xuống rồi tiến vào bên trong miếu.
 
 Âm ầm aml
 
 Theo tiếng sấm vang lên, từng hạt mưa to từ không trung rơi xuống.
 
 "Thời tiết Khánh Thành này dạo gần đây bị làm sao vậy?"
 
 Tô Thần nhìn mưa rơi mà mở miệng nói.
 
 "Thời tiết dị biến, có khả năng sẽ phát sinh nhiều biến hóa!"
 
 Liễu Vô Mi nhìn mưa, trầm giọng nói.
 
 Thời tiết biến hóa đại biểu cho một ít tai hoạ xuất hiện, tai hoạ xuất hiện liền đại biểu cho rung chuyển.
 
 Tô Thân lắc lắc đầu xoay người tiến vào miếu.
 
 Lúc này lão giả đã nhóm một đống lửa. ...
 
 Ở Tô phủ.
 
 Một bóng đen lướt qua cửa sổ tiến vào trong phòng, trên thân có dính nước mưa.
 
 Tiểu Lan đang ở trong phòng lập tức đốt đèn đóng cửa sổ lại.
 
 Bóng đen thay bộ đồ đen ẩm ướt thành một bộ áo trắng đi ra, đúng là Thượng Quan Tử Vân.
 
 "Xử lý bộ trang phục dạ hành này cho ta."
 
 Thượng Quan Tử Vân mở miệng nói. Tiểu Lan lập tức đi trợ giúp Thượng Quan Tử Vân xử lý trang phục, một lúc sau mới trở về phòng.
 
 Lúc này, Thượng Quan Tử Vân đang ngồi nhíu mày, giống như trâm tư chuyện gì đó.
 
 "Tiểu thư, đó không phải là đài sen Ngũ phẩm sao?"
 
 Nàng biết tiểu thư của mình đi ra ngoài làm cái gì?
 
 Hiện giờ nhìn thấy bộ dạng này của tiểu thư, suy đoán hẳn là không phải đài sen Ngũ phẩm.
 
 "Đúng là không phải đài sen Ngũ phẩm, nhưng lại là Huyết Ma hoa, công hiệu không khác biệt lắm."
 
 "Nếu ta nuốt Huyết Ma hoa thì có thể gia tăng tư chất, sẽ dễ dàng bước vào Luyện Phách cảnh hơn một ít.”
 
 "Đúng rồi, hôm nay Tô Thần hắn đang ở địa phương nào?”
 
 Thượng Quan Tử Vân đột nhiên hỏi.
 
 Tuy rằng nghe đối phương nói chuyện biết được đó là Tô Thần, nhưng dù sao nàng cũng không có thấy tận mặt Tô Thân.
 
 Tô Thần sao, hình như hắn ở Ngọc Xuân Uyển!"
 
 Tiểu Lan suy nghĩ chút rồi nói.
 
 "Ngọc Xuân Uyển, Liễu Vô Mi, xem ra thật sự là bọn họ."
 
 Thượng Quan Tử Vân mở miệng nói.
 
 "Tiểu thư, ngươi nhìn thấy bọn họ?”
 
 Tiểu Lan không khỏi hỏi thêm.
 
 "Đúng vậy!
 
 Ở Tần Thúy sơn, ta chạm mặt với bọn họ, còn giao thủ một trận, Tô Thần dùng Hoàng Hôn Tế Vũ đao pháp, một đao chém giết Lôi Diệu."
 
 Thượng Quan Tử Vân nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận