Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 990 - Tam Đại Thiên Sát hiện, Mộ Dung Thiên Nam trúng độc



Chương 990 - Tam Đại Thiên Sát hiện, Mộ Dung Thiên Nam trúng độc




Ngoài thành, trong một trang viên yên tĩnh.
Mộ Dung Thiên Nam một thân độc bộ hướng về phía trung tâm trang viên.
"Mộ Dung Thiên Nam, không ngờ ngươi lại đến, ngươi thực sự là một kẻ tài cao gan lớn."
Lúc này.
Một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai Mộ Dung Thiên Nam.
Theo sau tiếng nói ấy.
Một thân ảnh từ trong trang viên chậm rãi bước ra.
“Kiếp Thiên Sát Tề Sơn, xem ra ngươi xuất hiện ở đây là cố ý dẫn ta tới, Thiên Phi, nàng ta không chịu lộ diện sao?"
Mộ Dung Thiên Nam nhìn Tề Sơn, sắc mặt không đổi.
“Hừ! Mộ Dung Thiên Nam, muốn gặp Thiên Phi, e là ngươi vĩnh viễn không có cơ hội đâu."
“Hôm nay chính là ngày chết của ngươi."
Tề Sơn nhìn Mộ Dung Thiên Nam lạnh giọng nói.
Hắn vừa dứt lời.
Ba thân ảnh lao vụt ra, đứng thành một hàng với Tề Sơn.
“Ma môn Tứ Đại Thiên Sát, năm đó Ma đạo khôi thủ Lục Quân Sinh tử trận, bốn người các ngươi trọng thương ẩn nấp."
“Nay lại lộ diện, xem ra Thiên Phi đã cho các ngươi không ít tự tin, không biết thực lực của các ngươi đã khôi phục đến đỉnh phong chưa?"
“Bất quá cũng không sao, hôm nay bổn tọa sẽ tiễn các ngươi một đoạn đường."
Mộ Dung Thiên Nam nhìn bốn người lạnh lùng nói.
Vừa dứt lời, chân khí trên người Mộ Dung Thiên Nam bỗng nhiên bùng phát.
Chân khí cuồn cuộn như sóng biển sau lưng hắn cuồn cuộn sôi trào, thanh thế kinh người.
Ồ ồ!
Chân khí ngưng tụ thành những con sóng lớn kinh khủng, phát ra âm thanh ào ào như nước chảy.
“Hôm nay bắt được bốn người các ngươi, hẳn là có thể biết được tung tích của Thiên Phi."
Dưới chân khí cuồn cuộn, Mộ Dung Thiên Nam như ma thần giáng thế.
Từ trong giọng nói, Mộ Dung Thiên Nam, căn bản không để bốn người này vào mắt.
“Tổng sứ Thiên Giám Ti Giang Nam quả nhiên bá đạo!"
Lúc này, một giọng nữ dịu dàng êm tai vang lên.
Mộ Dung Thiên Nam nhìn về phía phát ra tiếng nói.
Một nữ tử mặc váy dài màu đỏ đang nhìn hắn, trên cổ tay nữ tử đeo một chuỗi chuông bảy màu.
“Linh Lung phu nhân, không ngờ ngươi cũng tự mình xuất hiện."
Mộ Dung Thiên Nam nhìn nữ tử váy đỏ nói.
“Hừ, năm xưa ngươi đồ sát cả Thất Thải cốc ta, mối thù này ta đã đợi hai mươi năm, hôm nay chính là ngày đòi nợ máu."
Nữ tử váy đỏ trên mặt hiện lên vẻ băng lãnh, lời vừa dứt, thân hình hóa thành một đạo hồng quang, lao về phía Mộ Dung Thiên Nam.
“Thất Thải Ngũ Độc chưởng!"
Nữ tử váy đỏ giơ tay, một chưởng đánh ra, một đạo chưởng ấn bảy màu đánh về phía Mộ Dung Thiên Nam.
“Giết!"
Mộ Dung Thiên Nam giơ tay một quyền oanh ra, nghênh đón chưởng ấn kia.
Oanh!
Hai luồng lực lượng va chạm!
Năng lượng bùng nổ, khuếch tán ra xung quanh, thổi tung bụi đất trên mặt đất.
Chưởng ấn và quyền kình đồng thời biến mất.
Trong lớp bụi mù mịt.
Một bóng đỏ áp sát ngực Mộ Dung Thiên Nam.
Thân thể Mộ Dung Thiên Nam dịch chuyển, né tránh được một chưởng này.
Chưởng ấn đánh xuống mặt đất, tản ra khí vị ăn mòn.
“Khốn khiếp!"
Một kích không trúng, Linh Lung phu nhân quát to, trên người bộc phát ra một cỗ thần thế.
Trong thần thế xuất hiện một hư ảnh con nhện khổng lồ dữ tợn.
Thần thế phối hợp với chưởng lực tiếp tục công kích Mộ Dung Thiên Nam.
Bọn họ chú trọng tiêu diệt kẻ địch.
“Giết!"
“Thần thế: Trọng Sơn Trùng Điệp!"
Ma môn Tứ Đại Thiên Sát, Lực Thiên Sát Lục Vọng Cực ra tay.
Thân hình bay lên không trung đánh ra một quyền.
“Trọng áp!”
Chiêu thức tuy đơn giản, nhưng khi nắm đấm vung ra.
Quyền lực khủng bố như núi lớn, hình thành uy áp bao trùm lấy Mộ Dung Thiên Nam.
Lực Thiên Sát ra tay, ba người còn lại cũng đồng loạt thi triển thế công, hướng Mộ Dung Thiên Nam đánh tới.
“Chỉ bằng các ngươi, cũng muốn giết ta? Tu Di Bàn Long!”
Mộ Dung Thiên Nam quát khẽ một tiếng, chân khí sôi trào hóa thành một con Chân Long quấn quanh người hắn.
Ầm ầm!
Bốn người hợp lực, chưởng lực đồng thời đánh lên người Mộ Dung Thiên Nam.
Bành!
Khí kình cuồn cuộn, tạo nên một cơn cuồng phong.
Nhưng bốn người bọn họ đều bị chấn lui, Chân Long quấn quanh người Mộ Dung Thiên Nam cũng theo đó biến mất.
“Thiên Phi Yến Như Tuyết, ngươi dẫn ta tới đây, vì sao không hiện thân?”
Mộ Dung Thiên Nam quát lớn.
“Mộ Dung Thiên Nam, ta đang ở chỗ sâu trong trang viên, ngươi dám tới không?”
Một giọng nói vang vọng bên tai Mộ Dung Thiên Nam.
Cùng với tiếng nói, một đạo hồng quang bắn thẳng về phía mi tâm Mộ Dung Thiên Nam.
Khi hồng quang sắp chạm vào người Mộ Dung Thiên Nam, nó đột nhiên hóa thành vô số mũi băng màu đỏ.
“Hừ!”
Mộ Dung Thiên Nam hừ lạnh một tiếng, tung một quyền đánh ra.
Nón băng màu đỏ quét rộng bị cú đấm này đập vỡ và biến thành hào quang màu đỏ và biến mất trong không khí.
Nhưng người lại không rời đi.
“Giết một tên trước!”
Mộ Dung Thiên Nam không để ý tới lời đối phương nói, mà nhìn về phía Lục Vọng Cực.
Lục Vọng Cực thấy thế, sắc mặt biến đổi.
Chỉ trong nháy mắt, Mộ Dung Thiên Nam đã xuất hiện trước mặt Lục Vọng Cực.
Năm ngón tay siết chặt, tung một quyền đánh ra.
Quyền xuất.
Thiên địa tối sầm lại.
Lục Vọng Cực chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình trong nháy mắt ngưng kết, sau đó một quyền ảnh khổng lồ ầm ầm giáng xuống.
Rống!
Lục Vọng Cực gầm lên một tiếng, chân khí toàn thân bộc phát, cũng tung một quyền nghênh đón.
Hai nắm đấm va chạm.
Phát ra tiếng vang kinh thiên động địa, đất rung núi chuyển, không khí như biến thành những cơn sóng lớn khuếch tán ra xung quanh.
Nơi hai người giao đấu như có một đám mây hình nấm cỡ nhỏ phát nổ.
Trong lúc giao đấu này.
Nắm đấm của Lục Vọng Cực bị chấn nát.
Cơ thể như đạn pháo bị đánh bay ra ngoài.
Trong khoảnh khắc bị đánh bay.
Lục Vọng Cực phun ra một ngụm máu tươi.
Xùy!
Ngay lúc hắn phun máu, một luồng sáng xuyên qua người hắn.
Thân thể Lục Vọng Cực ngã xuống đất.
Hai mắt trợn trừng.
Giữa mi tâm có một lỗ máu, xuyên từ trước ra sau.
Chỉ trong nháy mắt giao đấu.
Mộ Dung Thiên Nam đã chém giết một trong tứ đại Thiên Sát - Lực Thiên Sát Lục Vọng Cực.
“Thực lực còn chưa khôi phục đến đỉnh phong đã dám ra tay, khác gì tìm chết?”
Mộ Dung Thiên Nam sắc mặt lãnh đạm, như vừa làm một chuyện cỏn con, bước từng bước về phía ba người còn lại.
“Thiên Phi tìm các ngươi tới chịu chết, chẳng lẽ các ngươi thật sự cam tâm tình nguyện chết thay cho nàng ta?”
Mộ Dung Thiên Nam lạnh giọng nói.
“Giết!”
Nữ tử váy đỏ lúc trước lắc chiếc chuông trong tay, tạo thành một luồng sóng âm công kích về phía Mộ Dung Thiên Nam.
Thân hình Mộ Dung Thiên Nam bị ảnh hưởng.
“Giết! Tru Thiên Thần Chưởng!”
“Đại Nhật Thiên Ma Đao!”
“Ngũ Kiếp Diệt Quyền!”
Ngay khi nữ tử váy đỏ ra tay.
Ba người còn lại cũng đồng thời xuất chiêu.
Chỉ là Trừ Thiên Sát Tần Bắc Minh tuy là người lên tiếng trước, nhưng chưởng lực đánh ra lại chậm hơn hai người kia một chút.
Hống!
Lúc này, Mộ Dung Thiên Nam thấp giọng gầm lên.
Khí lãng đáng sợ ập tới.
Chuông trên cổ tay nữ tử váy đỏ bỗng nhiên nổ tung.
"Các ngươi muốn chết, ta sẽ thành toàn cho các ngươi, tất cả cùng chết đi."
Mộ Dung Thiên Nam lạnh lùng nói.
Khí kình đáng sợ trên người hắn tạo thành cương khí.
Sau đó liên tiếp tung ra ba quyền.
Ầm ầm ầm!
Ba thân ảnh ngã xuống đất.
Thấy cảnh này.
Nữ tử váy đỏ kia điểm mũi chân, thân hình lùi lại, nhanh chóng trốn xa.
"Thiên Thôn Huyết Độn!"
Tần Bắc Minh bị chấn bay, hai tay kết ấn, thân hình hóa thành một đạo huyết quang bỏ chạy.
Chỉ còn lại Tề Sơn và Ma Vạn Lý.
Hai người vừa mới ổn định thân hình liền nhìn thấy Linh Lung phu nhân và Tần Bắc Minh rời đi, trong đầu oanh một tiếng.
"Giết!"
Đợi đến lúc bọn họ kịp phản ứng, chuẩn bị chạy trốn.
Mộ Dung Thiên Nam đã giết tới, nắm đấm bao phủ tứ phương, căn bản không cho bọn họ cơ hội rời đi.
Hai người thấy vậy, chỉ có thể liều mạng chống đỡ.
Trên người chân khí, thần thế bộc phát.
Nhưng bốn người liên thủ còn không phải là đối thủ của Mộ Dung Thiên Nam, hai người bọn họ làm sao có thể địch nổi Mộ Dung Thiên Nam.
"Mộ Dung Thiên Nam! Chúng ta!"
Tề Sơn muốn nói gì đó.
Nhưng Mộ Dung Thiên Nam dường như căn bản không nghe lời bọn họ, nắm đấm tiếp tục rơi xuống.
Thân thể hai người nổ tung dưới nắm đấm của Mộ Dung Thiên Nam.
Khi thân thể hai người nổ tung, sắc mặt Mộ Dung Thiên Nam biến đổi.
Vừa rồi hắn vốn định nương tay, nhưng không biết trong lòng lại dâng lên một cỗ sát ý, không thể dừng nắm đấm của mình lại.
"Chết tiệt! Thôn Tâm Tán, mũi băng băng màu đỏ kia có Thôn Tâm Tán!"
"Thiên Phi! Ta sẽ tìm được ngươi, tự tay giết ngươi!"
Mộ Dung Thiên Nam phát ra một tiếng gầm nhẹ, xoay người rời đi.
Hắn biết Thiên Phi nhất định đã rời đi.
Lúc Mộ Dung Thiên Nam rời đi.
Cách trang viên không xa.
Thiên Phi Yến Như Tuyết nhìn Mộ Dung Thiên Nam rời đi, khẽ lẩm bẩm nói:
"Ba người này, những năm qua vẫn luôn muốn chia rẽ Ma Môn, đa tạ ngươi đã giúp ta trừ khử bọn chúng, đương nhiên cũng phải cảm tạ bọn chúng để ngươi trúng Thôn Tâm Tán của ta."



Bạn cần đăng nhập để bình luận