Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 351: Tức Giận

Chương 351: Tức Giận

=== oOo ===


Vì sao?

Ở trong mắt tất cả dân chúng trong Thương thành bây giờ, có thể nói Đại Thương là quốc gia đứng hàng đầu, cho dù là Nguyễn Quốc cũng không có gì nổi bật.

Mọi người đã sớm nghĩ ra, Nguyễn Quốc phô trương lớn như vậy, thật ra cũng chỉ là để tăng cường thanh thế mà thôi. Đừng nói không có người nào xông tới xa giá, cho dù gặp phải tập kích, loan giá của Nữ đế Nguyễn Quốc cũng sẽ không bị hành hung ngang nhiên ở trong Thương thành.

Phải biết rằng Hoàng đế bệ hạ hiện nay là một vị vua yêu dân như con, tuân theo đạo thánh vương. Nếu đội ngũ của Nữ đế Nguyễn Quốc làm ra chuyện khác người gì, thì chính là không nể mặt Thương Quốc trước mặt mọi người. Mặc dù không đến mức gây ra chiến tranh, nhưng sẽ vô duyên vô cớ gây ra một sự cố trong quan hệ bang giao giữa hai nước, sẽ không có lợi cho hai bên.

Không thể không nói, sau khi phổ cập giáo dục bình dân, cộng thêm "Thời báo Đại Thương" khai sáng tư tưởng cho bách tính bình thường, bây giờ đầu óc của dân chúng Thương thành đều rất linh hoạt, trên cơ bản cũng mò ra được một chút chuyện chính trị và bang giao giữa các nước.

Hơn nữa, mặc dù ở các quốc gia có chuyện hậu cung tham gia vào chính sự, nhưng từ trước tới nay Nữ đế Nguyễn Quốc xem như là người duy nhất thực sự trở thành Hoàng đế, cho nên cũng khiến cho dân chúng Thương thành tò mò thảo luận, người tới xem càng nhiều hơn.

- Cũng không thấy Hoàng đế Thương Quốc tới đón tiếp.

Nghe những tiếng bàn luận ầm ĩ bên ngoài, Nữ đế Nguyễn Quốc che mũi, có phần oán trách.

Nàng nhớ, ban đầu khi bọn họ ở trong Tấn thành đã cùng nhau đi dạo thanh lâu, khi đó hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, nàng còn được tiểu hoàng đế gọi là nữ hào kiệt không thua kém đấng mày râu, bởi vậy cũng khiến cho nàng thật lòng có thiện cảm với tiểu hoàng đế kia.

Sau đó, cũng vì vậy nên quan hệ giữa Nguyễn Quốc và Thương Quốc mới thân thiết, tiến hành nhiều lần hợp tác, thực lực của hai nước cũng nhanh chóng phát triển.

Lần trước Hội minh quá mức vội vàng, nàng cũng không có tiếp xúc nhiều với Dương Mộc. Lần này nàng đặc biệt tới sớm một chút, xem như là Hoàng đế đầu tiên đến Thương thành. Nhưng không nghĩ tới Hoàng đế Thương Quốc không những không tới đón tiếp, bây giờ vào đến thành rồi mà thậm chí chẳng phái một thái giám bên cạnh đến đây.

Thật đáng giận!

Lúc này, Nữ đế Nguyễn Quốc để lộ ra chút tính khí tiềm tàng của phụ nữ.

Trong lòng trách móc Dương Mộc, đồng thời nàng cũng xuyên qua màn lụa mỏng nhìn ra bên ngoài.

So với Nguyễn Thành, có thể nói Thương thành nhỏ bé và rách nát hơn. Tuy có được rất nhiều cửa hàng, trên đường cũng rất náo nhiệt phồn hoa, nhưng vẫn khiến cho người ta có cảm giác đặc biệt hỗn loạn, nếu so sánh với Nguyễn Thành thì chính là một cái trên trời và một cái dưới đất.

Mặc kệ là ai cũng không dám tin tưởng, một nước lớn như Thương Quốc mà thủ đô lại tồi tàn thế này.

- Chắc hắn đang có dự tính dời đô?

Nữ đế Nguyễn Quốc lặng lẽ nói với mình. Từ trước tới nay, sau khi nước lớn quật khởi đều cảm thấy thủ đô không xứng với thực lực của một nước, hoặc là xây dựng tòa thành trì lớn hơn ở bên cạnh thành trì ban đầu, hoặc là sẽ dời đô.

Sở dĩ Nữ đế Nguyễn Quốc cho rằng Thương Quốc sẽ dời đô vì cảm thấy trong cả Thương Quốc, vị trí địa lý Thương thành rất kém, nằm lệch một góc thì cũng thôi, nhưng ở trên mức độ phồn vinh, trong Thương Quốc có rất nhiều thành trì còn tốt hơn nhiều. Chỉ cần Dương Mộc không ngốc, chắc chắn sẽ không xây dựng tòa thành mới bên cạnh Thương thành.

Người tới nghênh đón Nữ đế Nguyễn Quốc là Thị lang mới của Bộ Ngoại giao - Tằng Thập Tam.

Thượng thư của mười hai bộ chỉ có một người, nhưng số lượng Thị lang thì không xác định. Bộ Ngoại giao phát triển cho tới bây giờ, cộng thêm Tằng Thập Tam thì tổng cộng có bốn Thị lang. Có lẽ là trải qua chuyện ở trên buổi triều lần đó, Nghiêm Hoa biết Tằng Thập Tam được lòng Hoàng đế nên rất chiếu cố, sắp xếp cho hắn tới chủ trì nghi lễ đón tiếp Nữ đế Nguyễn Quốc.

- Ngươi là ai? Ngươi có địa vị thế nào trong triều đình Thương Quốc?

Vừa gặp mặt, Nữ đế Nguyễn Quốc đã cười lạnh, rồi hỏi không chút khách khí.

- Hồi bẩm bệ hạ, ngoại thần tên là Tằng Thập Tam, là Thị lang của Bộ Ngoại giao.

- Tằng Thập Tam?

Trong lòng Nữ đế Nguyễn Quốc liền hiểu rõ, đây là một quan viên có xuất thân hàn môn, vì vậy lại hỏi:

- Thương Quốc ngươi có bao nhiêu Thị lang? Quanh năm suốt tháng ngươi có thể nhìn thấy Hoàng đế được mấy lần?

- Điều này... hồi bẩm bệ hạ, trong Bộ Ngoại giao có một vị Thượng thư, bốn vị Thị lang. Về phần gặp mặt Thánh thượng... Thứ lỗi cho ngoại thần ngu dốt lười biếng, mới lên chức Thị lang không được mấy ngày, vì thế đến nay chỉ gặp qua bệ hạ có một lần.

Tằng Thập Tam ăn ngay nói thật, đồng thời trong lòng bồn chồn. Trong lời nói của Nữ đế Nguyễn Quốc rõ ràng là ghét bỏ địa vị của hắn tương đối thấp, không xứng với địa vị của một nước lớn như Nguyễn Quốc. Một khi hắn ứng phó không tốt, có khả năng sẽ gây ra cục diện hỗn loạn trong quan hệ bang giao giữa hai nước.

Vì vậy, hắn liền vội vàng giải thích:

- Bệ hạ cho phép ngoại thần nói rõ. Các bộ của Đại Thương có chức quyền khác nhau, tất cả việc đón tiếp các nước đều sẽ do Bộ Ngoại giao tiếp nhận, vị trí Thị lang ở Thương Quốc mặc dù không tính là quan lớn, nhưng ở Bộ Ngoại giao thì chức quyền lại rất lớn. Sau khi Hoàng đế các nước tới, cũng sẽ được tiếp đón như vậy, vẫn mong bệ hạ hiểu và lượng thứ cho. Hoàng đế Đại Thương ta đã bố trí tiệc ở trong cung để cung nghênh bệ hạ.

Tằng Thập Tam chắp tay, một năm một mười giải thích, lời nói cũng có phần lễ độ hơn, cho Hoàng đế Nguyễn Quốc đủ mặt mũi.

Nhưng trên thực tế hắn không biết, sở dĩ Nữ đế Nguyễn Quốc không cao hứng căn bản không phải vì không nhận được đãi ngộ của một nước lớn, mà là buồn bực vì Hoàng đế Thương Quốc không nhớ tới chút quan hệ cá nhân, tùy tiện sắp xếp một kẻ có chức vụ thấp kém tới đón tiếp, vì thế trong lòng đầy một bụng tức.

Cũng chính bởi vậy, chút thiện cảm trong lòng nàng đối với Dương Mộc gần như tan thành mây khói.

Cái gọi là tri kỷ, chẳng qua là một mình nàng tình nguyện mà thôi.

Từ khi nàng leo lên ngôi vị Hoàng đế và trở thành Nữ đế được cả thiên hạ chú ý, nàng đã chuẩn bị sẵn tinh thần làm người cô đơn, cả đời này cũng không thể có nổi một người bạn tâm giao. Một đêm ở Tấn thành kia xem như là một hồi ức tốt đẹp đi, cũng chỉ vậy thôi.

Sau khi điều chỉnh cảm xúc, Nữ đế Nguyễn Quốc cũng không tỏ thái độ, mà thả màn mỏng xuống với vẻ mặt vô cảm.

Sau đó, nàng thì thầm tự nói với mình một câu:

- Kế hoạch lần này quá lớn, ban đầu trong lòng vốn có chút áy náy, bây giờ thì hay rồi, cũng có thể yên lòng hơn. Tiếp theo sẽ không còn tình cảm gì để nói nữa.

Loan giá của Nữ đế Nguyễn Quốc đi thẳng vào thành, sau đó tới hoàng cung.

Đám thiết kỵ hộ tống không vào cùng mà được đám người của Bộ Ngoại giao dẫn đường, binh tướng bình thường rời khỏi Thương thành, đám quan viên quan trọng hoặc là theo Nữ đế Nguyễn Quốc vào hoàng cung, hoặc ở lại dịch quán của Bộ Ngoại giao.

- Bệ hạ, có rất nhiều cao thủ.

Lúc này, một thị nữ bên cạnh tới gần, ghé sát bên tai nàng khẽ nói.

Nữ đế Nguyễn Quốc hơi nhíu mày, nhìn vài tên thị vệ cung đình đang canh gác và tuần tra xung quanh, khẽ hỏi:

- Những người này so với ngươi thế nào?

- Còn xa mới bằng được.

Thị nữ lắc đầu, nhưng trong mắt đầy vẻ buồn rầu, nói:

- Xét thực lực một người thì võ công của những thị vệ này không bằng tỷ muội chúng thần, nhưng phóng tầm mắt nhìn tất cả thị vệ trong hoàng cung thì đều là người luyện võ, sợ rằng trong hoàng cung này còn có rất nhiều cao thủ đang ẩn nấp.

- Ta đã sớm dự đoán được điều này.

Hoàng đế Nguyễn Quốc khẽ gật đầu, nói:

- Trong lần Hội minh đầu tiên, hai nước Ngô Sở đấu kiếm, bên cạnh Hoàng đế Thương Quốc có mấy cao thủ bảo vệ. Nhưng lần này hành động các ngươi không cần tới gần Hoàng đế Thương Quốc, vì thế cũng không đáng ngại.

- Chuyện này...

Thị nữ thoáng do dự.

- Lập tức sẽ vào cung rồi, lát nữa hẵng nói, có gì tùy cơ ứng biến.

- Vâng!


Bạn cần đăng nhập để bình luận