Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 368: Quân Chủng Và Quân Đoàn

Chương 368: Quân Chủng Và Quân Đoàn

=== oOo ===


Bộ binh, kỵ binh, chiến giới... những thứ này không chỉ khiến cho Hoàng đế các nước chấn động trên mặt thị giác.

Từ xưa tới nay, trong chiến tranh các nước chủ yếu xem bộ đội chiến xa là mạnh nhất.

Mặc dù, trong mấy thập niên qua, địa vị của chiến xa trong chiến tranh không ngừng suy yếu, nhưng mà không thể phủ nhận rằng, chiến xa vẫn là vũ khí chủ lực trong quân đội của rất nhiều quốc gia.

Đặc biệt là ở những vùng đồng bằng, số lượng chiến xa của một quốc gia chính là tiêu chí để đo lường sức mạnh quốc phòng của quốc gia đó.

Nhưng không ngờ, Thương Quốc lại trực tiếp loại bỏ chiến xa ra khỏi hàng ngũ trang bị của mình!

Là bá chủ trên chiến trường, lại luân lạc tới mức bị cải biến thành chiến xa liên nỏ, toàn bộ chiến xa binh bị đổi thành chiến giới binh, cùng với những chiến giới còn lại sáp nhập thành một loại hình.

Mất hết tôn nghiêm!

Cũng có thể nói, đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy ở Vương triều Đại lễ!

Đội kèn đồng mười người ngay lập tức giới thiệu:

- Trong số các đội quân của Đại Thương ta, quân đoàn Thanh Long là đội quân lâu đời nhất, tiền thân của đội quân này là Tuất Vệ Quân bảo vệ Thương Thành, quy mô chỉ có sáu ngàn người. Nhưng mà, trải qua tám năm phát triển, hôm nay đã có ba mươi vạn người, Thống soái Vệ Trung Toàn chính là người đứng đầu trong chư tướng của Đại Thương ta. Trong cuộc chiến phạt Tấn, quân đoàn Thanh Long đã có những biểu hiện hết sức xuất sắc, thành công kiềm chế trăm vạn đại quân Tấn Quốc, tạo ra cống hiến không thể phủ nhận trong đại nghiệp phạt Tấn này.

Ầm ầm ầm ——

Cót két cót két ——

Thịch thịch ——

Các loại âm thanh hòa lại với nhau, mặc dù nghe rất huyên náo, nhưng không có một người dám khinh thị.

Tất cả bộ binh đều được trang bị hoàn hảo, trường đao bóng loáng, trường thương giống như từng chuôi bảo binh, chấn động lòng người.

Sau đó, chính là kỵ binh.

Trong tứ đại quân đoàn, đều thiết lập đội kỵ binh và đội chiến giới. Theo biên chế quân đội tăng cường, biên chế hai đội này tự nhiên cũng tăng theo.

Trước mắt, đội kỵ binh của quân đoàn Thanh Long là hai vạn, đội chiến giới là ba vạn.

Khi nhìn thấy trong phương trận của quân đoàn Thanh Long có số lượng lớn kỵ binh, Hoàng đế và sứ thần các nước đã hiểu rõ rồi.

Các kỵ binh uy mãnh giục ngựa mà đi, lúc đao trong tay giương lên lóe ra hào quang khiến cho người khác cảm thấy run sợ.

Một số người thậm chí còn nhớ tới từng vụ thảm sát bi thảm trong truyền thuyết kia.

Khó trách chỉ dựa vào quân đoàn Thanh Long với hai mươi vạn người lại có thể kiềm chế được trăm vạn quân Tấn. Trong đó vừa có kỵ binh vừa có chiến giới, làm sao quân Tấn có thể không kiêng kỵ được?

Đồng thời trong lòng những người ở đây, đều lấy quân đoàn Thanh Long ra so với những tinh nhuệ của quốc gia mình, không khỏi xuất hiện cảm giác vô lực.

Nếu là quân đội của quốc gia mình và quân đội Thương Quốc chém giết với nhau, kết cục không khó đoán chút nào, chỉ có thể là bị nghiền nát thành tro.

Trong số đó có Nữ đế Nguyễn Quốc.

Từ lúc quân đoàn Thanh Long vừa xuất hiện, Nữ đế Nguyễn Quốc đã nghển cổ lên, cả người gần như dính vào trên tường thành, trợn to hai mắt cẩn thận quan sát.

Kỵ binh!

Chiến giới!

Bởi vì có quan hệ minh hữu với Thương Quốc, cho nên những năm này Nguyễn Quốc tích cực thực hiện các loại giao dịch với Thương Quốc. Không chỉ là mậu dịch trong dân gian tăng mạnh, phương diện trang bị quân đội cho tới bây giờ cũng không hề kém.

Trong các loại trang bị kỵ binh, trừ móng ngựa sắt ra, các loại khác cơ bản đều đã chọn mua. Hơn nữa, còn đã trang bị được cho quân đoàn kỵ binh năm vạn người.

Cho nên đối với kỵ binh, nàng chẳng qua là ngạc nhiên với quy mô to lớn của đội kỵ binh Thương Quốc, còn lại cũng không có nhiều mới mẻ.

Nhưng mà, những thứ chiến giới này thì Nguyễn Quốc rất thiếu!

Chiến giới của Thương Quốc có thể nói đã dẫn trước các nước khác mấy thời đại.

Từ thang mây công thành cơ bản nhất, rồi đến máy bắn đá to lớn, quả thật là vượt qua quá nhiều.

Nhất là những năm gần đây, việc giáo dục và Bộ Khoa học kỹ thuật đã thu được thành quả, chủng loại và uy lực của chiến giới đã phát triển một cách vượt bậc.

Nữ đế Nguyễn Quốc rất ghen tị. Nếu Nguyễn Quốc có được những trang bị này, thế thì sẽ mạnh đến mức độ nào?

Mới vừa nảy sinh ý niệm này, nàng lập tức nghĩ lát nữa sẽ thương lượng với Hoàng đế Thương Quốc một chút, tiến hành một chút mua bán chiến giới giữa hai nước.

Nhưng rất nhanh, nàng lại vô cùng chán nản khi nghĩ đến tình cảnh hiện tại, Thương quốc cách Nguyễn quốc thật sự quá xa.

Cho dù Thương Quốc nguyện ý bán những loại chiến giới cồng kềnh này, Nguyễn Quốc nàng cũng không cách nào vận chuyển về với quy mô lớn.

Dù gì chiến giới này không thể so với trang bị đao kiếm hay mũi tên, cái sau bất kể bao nhiêu cũng có thể trang bị lên, sức chiến đấu tăng lên rất rõ ràng.

Với lại, chiến giới là loại vũ khí cần trang bị quy mô lớn mới có thể phát huy ra thực lực. Không chỉ có như vậy, nó còn cần tỉ mỉ bảo dưỡng, thay đổi một ít linh kiện. Trừ khi Nguyễn Quốc có thể tự mình làm ra những thứ này, nếu không thì sẽ biến thành một cái hố không đáy, một mực ỷ lại vào Thương Quốc là chuyện hoàn toàn không thể được.

Vào lúc này, chủ thể trong phương trận của quân đoàn Thanh Long đã đến đối diện thành lâu, chỉ thấy những tướng sĩ của quân đoàn Thanh Long đều đồng loạt cử động vũ khí, miệng đồng thanh hô lớn:

- Không gì không đánh được, đánh đâu thắng đó!

Một câu khẩu hiệu bất thình lình hô lên thật giống như thiên lôi nổ mạnh, kinh động Hoàng đế và sứ thần các nước trên thành lâu, ai nấy đều rùng mình.

Duyệt binh, đã gặp qua không ít.

Nhưng duyệt binh như Thương Quốc vẫn là lần đầu thấy.

Nếu theo lẽ thường thì không có gì để nói, đang duyệt binh nửa đường đột nhiên kêu lên một câu khẩu hiệu như vậy, càng thấy rõ sự khác biệt với người khác.

Nghe đến nội dung, càng làm cho người khác chậc lưỡi hít hà.

Không gì không đánh được?

Đánh đâu thắng đó?

Thật đúng là dám nói!

Nếu Thương Quốc một mình đóng cửa duyệt binh, hô khẩu hiệu này thì cũng thôi, nhưng mà hôm nay Hoàng đế các nước đều có mặt!

Mấy chữ này, lại có thể tùy tiện hô sao?

Chỉ có điều, làm người khác khó xử chính là mọi người muốn phản bác cũng không có cách nào phản bác.

Bất cứ ai đã nghe về sự tích của quân đoàn Thanh Long đều phải thừa nhận rằng, bọn họ thực sự xứng đáng với câu "Không gì không đánh được, đánh đâu thắng đó". Dẫu sao nhánh quân đội này từ khi thành lập tới nay, đúng là vẫn đi lại ngang dọc trên chiến trường, chưa bao giờ thất bại dù chỉ một lần, đánh hạ từng tóa từng tòa thành trì, trước sau diệt mấy quốc gia, chưa từng bại trận.

Chiến công hiển hách!

Tuy không thể nói chưa từng có ai sánh nổi, nhưng ít nhất ở thời điểm hiện tại, không tìm ra được một chi quân đội nào có thể sánh bằng.

Tâm tình Hoàng đế và sứ thần các nước trên thành lâu lúc này hết sức phức tạp.

Đặc biệt là sự phối hợp giữa kỵ binh và chiến giới mang tới hiệu quả thị giác, khiến cho uy thế của quân đoàn Thanh Long trở nên mạnh mẽ hơn nữa, khiến người ta phải chấn động.

Đi sau quân đoàn Thanh Long, chính là quân đoàn Bạch Hổ.

Bởi vì tất cả quân đoàn Bạch Hổ đều trú đóng ở Tấn Quốc, cho nên quy mô nhỏ hơn một chút, chỉ điều từ tiền tuyến về chừng năm trăm người, cộng thêm một ít thương binh đang ở trong nước dưỡng thương, miễn cưỡng tập hợp lại được khoảng một ngàn người.

Dù vậy, cũng khiến cho người khác không dám khinh thường.

Trên đài duyệt binh, đội kèn đồng lại giới thiệu:

- Sau quân đoàn Thanh Long mới vừa qua, phương trận thứ hai chính là quân đoàn Bạch Hổ. Đây là quân đoàn thành lập cùng lúc với quân đoàn Thanh Long, ban đầu chủ yếu là những lưu phỉ ở sơn mạch Lưu Phỉ tập hợp tạo thành, Hoàng đế Đại Thương ta ban thánh ân, cải tà quy chính, phát triển thành một nhánh quân đội khiến kẻ địch nghe tiếng đã sợ mất mật như bây giờ, ngày nay số lượng cũng đã đạt ba mươi vạn người, đang trú đóng ở Tấn Quốc. Quân đoàn Bạch Hổ chủ yếu thực hiện công thành trong cuộc chiến phạt Tấn lần này, chuyện này đã thay đổi tình thế suy sụp của liên quân, đặt nền móng cho đại chiến thắng lợi, đạt được những chiến công không thể xóa nhòa!


Bạn cần đăng nhập để bình luận