Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 383: Đại Thương Tệ

Chương 383: Đại Thương Tệ

=== oOo ===


Đây là một bộ tiền giấy được Dương Mộc gọi là "Đại Thương tệ".

Nó không khác với tờ nhân dân tệ trong ấn tượng của Dương Mộc, kích thước và hình dạng đều không sai.

Chỉ bởi bị công nghệ hạn chế, ngược lại cảm nhận không khác với tiền những năm sáu mươi trong ấn tượng của hắn, trong đó bông sợi tinh khiết chiếm tới bảy mươi phần trăm trở lên.

Phải nói là loại công nghệ in ấn tiền mặt này là một cách chế tạo giấy tiên tiến nhất của Thương Quốc bây giờ, đại biểu cho công nghệ đỉnh cao của một quốc gia.

Về phần ở trên cơ sở này công nghệ có thể tiến bộ hay không, thì Dương Mộc mang thái độ phủ nhận.

Dù sao, nếu như trên cơ sở loại công nghệ này để tiến thêm một bước, lấy trình độ thủ công nghệ nguyên thủy thì thật sự không thể đạt tới.

Dương Mộc lấy từ trong khay ra một tờ Đại Thương tệ trị giá một trăm đồng, nó là tờ có giá trị lớn nhất trong số tất cả các tờ tiền trong này.

Sở dĩ nói như vậy là bởi vì, trong hệ thống Đại Thương tệ có tổng cộng tám loại giá trị.

Theo thứ tự là một hào, năm hào, một đồng, năm đồng, mười đồng, hai mươi đồng, năm mươi đồng, một trăm đồng.

Vốn hoàn toàn không cần phải phải thiết lập như thế, nhưng trong lòng Dương Mộc hiểu rõ, nếu lựa chọn sử dụng thuật toán để quy đổi tiền, thì dùng giá trị tổ hợp này nhất định là thích hợp nhất.

Vì sao?

Cũng vì nó đi ra từ thực tiễn phong phú.

Ở trong ký ức của Dương Mộc, Trung Quốc đã từng đã từng có tờ tiền mệnh giá hai hào và hai đồng, nhưng trải qua mấy chục năm thực tiễn, cuối cùng đều bị hủy bỏ, có nó hay không cũng vậy.

Đáng để nhắc tới là Đại Thương tệ cũng không phải là thứ ở vị trí của Dương Mộc nghĩ ra được, giá trị của tám loại tiền này cũng không hoàn toàn vì sự tiện lợi của nó, mà là vì để Đại Thương tệ phát hành và lưu thông tốt nhất.

Dù sao, đây là một bộ tiền hoàn toàn mới, nếu không thể liên kết với hệ thống tiền tệ hiện có, như vậy sau này sẽ gặp rất nhiều khó khăn, cùng lúc sẽ làm dân chúng có tâm lý nghi ngờ và phủ định Đại Thương tệ lưu thông, các quốc gia khác cũng không tiện đổi, từ đó khó có thể mở rộng sức ảnh hưởng.

Mà nếu một bộ tiền mất đi yếu tố then chốt này, vậy trên cơ bản đã bị phế bỏ, cho dù anh có in ra tiền với mệnh giá lớn hơn nữa thì chẳng qua cũng chỉ là một tờ giấy mà thôi, như vậy chỉ tạo thành hiện tượng lạm phát và mất giá đồng tiền, không chỉ không có cách nào làm cho các nước cùng gánh chịu phiêu lưu, hơn nữa sẽ tạo thành hỗn loạn trong toàn xã hội.

Đại Thương tệ, được thiết lập dựa theo tỷ lệ hối đoái của bạc trắng và tiền đồng trong Thương Quốc hiện giờ.

Một hào có giá trị bằng một đồng tiền đồng, một trăm đồng ước chừng có thể đổi được một lượng bạc.

Vì sao nói là ước chừng? Bởi vì trong này lại liên quan đến một tỷ suất hối đoái, bởi lượng bạc trắng do các quốc gia dự trữ và mức độ hạn chế về kinh tế. Thật ra, tỷ lệ hối đoái bạc và tiền đồng là khác nhau, một lượng bạc có thể đổi được tám trăm đến một ngàn năm trăm tiền đồng.

Dương Mộc lấy là giá trị trung bình, một trăm đồng tiền đại khái đổi được một lượng bạc.

- Thương Hoàng Bệ hạ, Thương Quốc chuẩn bị sử dụng loại tiền này sao?

Tờ tiền vừa được đưa tới trong tay mấy vị Hoàng đế, lập tức gây ra những tiếng ngạc nhiên.

Ở trong lòng mọi người, lấy tờ giấy này làm tiền càng ngoài nằm dự đoán, đồng thời khiến cho người ta khó hiểu hơn là sản xuất giấy trắng lúc trước.

- Lẽ nào Thương Hoàng Bệ hạ không sợ bị người giả mạo sao?

Nữ đế Nguyễn Quốc cầm một tờ Đại Thương tệ trị giá hai mươi đồng trong tay, lật qua lật lại kiểm tra.

Dương Mộc cười, nói:

- Nữ đế không ngại tiếp tục nhìn cẩn thận một chút, nếu Nguyễn Quốc của nàng có thể làm giả được thì cứ thử xem.

Nữ đế Nguyễn Quốc dùng ngón tay nhẹ nhàng sờ qua sờ lại trên tờ tiền giấy, sau đó cẩn thận cảm nhận thì thấy có gì đó không giống với giấy bình thường.

Có thể nhìn thấy trên hai mặt giấy, bất luận là nguyên liệu hay thợ khéo đều vô cùng tốt.

Hai mặt đều có hoa văn phức tạp, còn có một chuỗi con số mới lạ. Nữ đế Nguyễn Quốc đã sớm hiểu rõ về nó, cũng biết bây giờ dân chúng Thương Quốc đều quen dùng loại con số này nên không quá kinh ngạc.

Điều thật sự làm cho nàng thán phục là những hình vẽ này đậm hơi thở của Thương Quốc.

Ví dụ như ở mặt trái in các quân đoàn lớn của Thương Quốc tụ hội, cũng có liên nỏ, máy bắn đá và kỵ binh vân vân.

Ở mặt phải lại thống nhất in chân dung của Dương Mộc mặc miện bào.

Nữ đế Nguyễn Quốc thoáng kinh ngạc, sau đó liếc nhìn tờ một trăm đồng trong tay Hoàng đế Lan Quốc bên cạnh. Phía trên cũng có hình của Dương Mộc nhưng trang phục đã thay đổi, đó là một trang phục lên triều, đầu đội mũ miện có chuỗi ngọc, ngồi uy nghiêm ở trong triều điện, phía dưới là từng nhóm triều thần quỳ xuống hành lễ...

Đây là đang biến tướng, tăng cường uy nghiêm của Hoàng đế sao?

Trong lòng Nữ đế Nguyễn Quốc thầm nghĩ, thật ra trong nhà dân chúng bình thường căn bản không có tác phẩm nghệ thuật gì, những tờ tiền này được phát hành xuống sẽ chảy vào nghìn nhà vạn hộ, ở trong lòng dân chúng, uy nghiêm của Hoàng đế sẽ kết hợp cùng giá trị tiền, coi như là đang biến tướng nâng cao địa vị của Hoàng đế ở trong lòng dân chúng.

Tiếp theo, Dương Mộc lại nói sơ qua với Hoàng đế các nước về chuyện trao đổi bạc trắng.

Mặt khác, hắn nói đặc biệt rõ ràng, trong năm đầu khi Đại Thương tệ được phát hành, mỗi người tối đa chỉ có thể đổi mười lượng bạc sang Đại Thương tệ, đồng thời quy định sau một năm, trong phố phường Thương Quốc sẽ từng bước hủy bỏ lưu thông bạc trắng, đồng thời ra lệnh cấm đổi ngân phiếu thành Đại Thương tệ, các tiền trang lớn không thể sử dụng ngân phiếu nữa.

Làm vậy cũng không phải là đang bài xích ngân phiếu, mà thứ này tồn tại vốn sẽ quấy nhiễu trật tự của Đại Thương tệ. Ví dụ như một thương nhân nước khác tới Thương Quốc, cầm một xấp ngân phiếu là có thể dễ dàng đổi được một khoản tiền lớn, sau khi giao dịch ở Thương Quốc lại đổi thành ngân phiếu, như vậy Đại Thương tệ còn mở rộng ảnh hưởng thế nào được?

Hơn nữa, ngân phiếu của thế giới này là do tiền trang cỡ lớn phát hành, có thể trao đổi đồng giá với bạc trắng là vì các tiền trang đều dự trữ lượng lớn bạc trắng, tương đương với một tình huống khế ước, nếu tiền trang nào bụng dạ đen tối in thật nhiều ngân phiếu tới đổi Đại Thương tệ, chẳng phải có thể dễ dàng lấy được Đại Thương tệ sao?

- Thương Hoàng Bệ hạ, các nước chúng ta muốn tiến hành buôn bán qua lại với Thương Quốc thì nhất định phải dùng tiền này sao?

Lúc này, Hoàng đế Viêm Quốc vẫn ở trong góc không nói lời nào, chợt nói ra nghi ngờ trong lòng. Hắn cầm tờ Đại Thương tệ trong tay lật qua lật lại nhìn, tuy thỉnh thoảng nhíu mày nhưng vẫn có vẻ rất hứng thú.

- Bệ hạ có lo lắng gì sao?

Dương Mộc hỏi.

- Bệ hạ mới vừa nói muốn cấm lưu thông ngân phiếu, mà Đại Thương tệ có giá trị lớn nhất cũng chỉ đổi được một lượng bạc, điều này xem như là đủ đối với bách tính bình dân, nhưng lúc giao dịch giữa các quốc gia, hoặc là giao dịch giữa đội buôn trong dân gian đều là một con số rất lớn, thật sự rất bất tiện, vậy phải giải quyết thế nào?

- Không sai, chúng ta cũng muốn hỏi điều này.

- Điều này thật sự không mấy thuận tiện. Nếu như cấm sử dụng ngân phiếu, mà các nước chúng ta muốn mua binh khí Thương Quốc, chẳng phải cần dùng xe lớn để chuyển bạc qua sao?

- Thương Hoàng Bệ hạ làm vậy, đáng để nghĩ lại đấy.

Hoàng đế Viêm Quốc vừa đưa ra nghi ngờ này đã lập tức dẫn tới việc Hoàng đế các nước phụ họa, rõ ràng mọi người đều suy nghĩ đến vấn đề này.


Bạn cần đăng nhập để bình luận