Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 400: Kế Sách Rút Lui

Chương 400: Kế Sách Rút Lui

=== oOo ===


Một lão tướng đứng dậy, hắn tên là Liên Khí.

Đây là một tướng lĩnh thuộc thế tộc Thiệu Quốc, trong quân đội khá có nhân mạch, xét về kinh nghiệm, lý lịch và thế lực, cũng không kém hơn Đại Tướng quân Công Tử An là bao nhiêu.

Hơn nữa, lần này thế tộc trong nước đều đưa tư binh đến đây cùng canh giữ biên cương, hơn mười vạn người này đều đại biểu cho lợi ích của thế tộc, xem như là người của phe hắn.

Bất luận là từ ích lợi của quốc gia hay từ lợi ích của gia tộc, hắn thấy việc lui lại không phải là hành động sáng suốt.

Hắn nhìn Công Tử An, chậm rãi nói:

- Sở dĩ chúng ta không dám gật bừa là bởi vì Đại Tướng quân đoán sai đại thế của Ngô và Thiệu. Ngô Quốc lấy sức lực của một quốc gia chiến đấu với các nước, binh lực có thể có bao nhiêu? Mạt tướng tính toán, nhiều nhất là ba mươi vạn mà thôi! Quân ta có bao nhiêu? Hơn bốn mươi vạn! Lấy đại quân bốn mươi vạn chiến đấu với ba mươi vạn, Đại Tướng quân vẫn cho rằng Ngô Quốc mạnh Thiệu Quốc yếu, vậy chẳng phải là sai lầm lớn hay sao?

Công Tử An nhíu mày, hỏi:

- Ai nói quân Ngô có ba mươi vạn?

- Thám báo liên tục báo cáo về, Đại Tướng quân làm như không thấy sao?

- Đây là mưu kế gian trá của Ngô Quốc, tướng quân tin được sao? Đại quân xuất phát kéo dài mấy chục dặm, thám báo làm thế nào thăm dò tường tận? Cho dù Ngô Quốc chỉ có ba mươi vạn đại quân, nhưng Thiệu Quốc ta có khả năng chống lại được sao? Các vị đừng quên, trong đại chiến, binh sĩ phối hợp có tác dụng rất quan trọng. Mà mười mấy vạn tư binh của thế tộc bình thường đều không tham gia chiến sự, giờ vội vàng đi lên tiền tuyến, thiếu thao luyện hữu hiệu, theo bản tướng thấy cũng chẳng khác gì một đám tân binh. Một khi xảy ra đại chiến quy mô lớn, bọn họ chịu nổi sao? Nếu vừa có thế tháo chạy, Thiệu Quốc ta sẽ khó có thể tập trung binh tướng, chẳng phải sẽ làm cho đại quân Ngô Quốc tiến quân thần tốc, một lần hành động huỷ diệt Thiệu Quốc ta sao?

- Nói... Nói chuyện giật gân!

Liên Khí bác bỏ, nhưng có thể thấy được khí thế của hắn đã yếu hẳn.

- Chúng ta cho rằng, ít nhất nên đóng quân một thời gian, nếu không thì có vẻ Thiệu Quốc ta quá vô năng, càng tăng cường khí thế của quân Ngô!

- Đúng vậy! Phía nam Thiệu Quốc ta chính là địa phương giàu có và đông đúc nhất trong cả nước, nhiều năm qua đều dựa vào mảnh đất rộng lớn này. Nếu để mặc cho quân Ngô tấn công, mặc cho quân Ngô chà đạp, không phải kế sách tốt!

- Đúng vậy, nếu chắp tay nhường lại phía nam, thuế má của nước ta chắc chắn sẽ giảm mạnh, dùng cái gì để chống đỡ cuộc đại chiến tiếp theo đây?

- Hay là chờ bệ hạ trở về đi! Chúng ta cứ kéo dài thêm mấy ngày là bệ hạ có thể chạy về, đến lúc đó lại xem Thương Quốc rốt cuộc có thái độ gì.

Đây chính là Thiệu Quốc, trong nước không một người nào có thể đứng ra trấn áp được, tất cả tướng lĩnh đều rất bình thường, hoặc nói là không có cách nào bồi dưỡng ra được một tướng lĩnh mạnh mẽ.

Thử hỏi, một quốc gia bị thế tộc cầm giữ nghiêm trọng như vậy, có thể bồi dưỡng ra được Đại Tướng quân gì chứ?

Đương nhiên, cũng không chỉ vì nguyên nhân có thế tộc cầm giữ. Bởi vì dân chúng bình thường không ai biết chữ, chỉ vội vàng lo lắng đến củi gạo dầu muối, căn bản không có cơ hội học được kiến thức, cũng chỉ có thế tộc mới có năng lực bồi dưỡng nhân tài mà thôi.

Lúc này, năng lực chỉ huy và uy vọng của Công Tử An ở trong quân đội rất yếu kém.

Tuy nói hắn là Đại Tướng quân do Hoàng đế đích thân bổ nhiệm, nhưng bây giờ thân phận này không có tác dụng quá lớn. Khi đưa ra mệnh lệnh, nếu như những thế tộc làm khó dễ từ bên trong, bằng mặt không bằng lòng, trái lại sẽ gây bất lợi cho tình hình của cả cuộc chiến.

Các loại quyết định và phương pháp tác chiến bình thường có liên quan tới các loại lợi ích thực tế, chủ soái thống binh khó có thể loại bỏ được hiện tượng các tướng quân dưới quyền căn cứ vào lợi ích của thế tộc mà sinh ra ý kiến khác nhau. Quân đội Thiệu Quốc có mấy chục vạn đại quân, nhưng không có cách nào tiến hành chỉ huy hữu hiệu, đây là cái hại của quân Thiệu.

Đương nhiên, chuyện này liên quan đến tồn vong của Thiệu Quốc, Công Tử An đương nhiên sẽ không nhượng bộ.

Sau khi cuộc họp trong trướng kết thúc, hắn lại dâng thư lên cho Thái tử Thiệu Quốc, báo cáo sách lược và các ý kiến khác nhau, đồng thời uyển chuyển biểu đạt mình có thương tích trong người, không gánh nổi trọng trách, thỉnh cầu cho từ chức Đại Tướng quân để trở về nhà dưỡng thương.

Thật ra không phải hắn lấy điều này để áp chế, mà lúc này đã hiện rõ sự mất đoàn kết, nếu không thể quyết đoán lui về phía sau, ngược lại còn không bằng trao toàn quyền chỉ huy cho đám người Liên Khí, sau đó canh giữ ở cửa ải, ngược lại còn có chút phần thắng.

Sau khi tấu chương được gửi lên, kết cục thế nào hắn thật sự không thể tính trước được.

Một mặt, lâm trận đổi tướng là điều cấm kỵ trong thời chiến. Lấy hiểu biết của hắn đối với Thái tử, Thái tử cũng là một người bảo thủ, không có khả năng đi nước cờ hiểm. Bản thân Công Tử An hắn là người trong hoàng tộc, Thái tử không có khả năng bởi vì thế tộc mà thật sự cách chức hắn.

Mặt khác, phải suy nghĩ tới ý kiến của Thái tử. Nếu Thái tử muốn thủ thành, như vậy để cho Liên Khí thay hắn gần như là chắc chắn.

Chung quy vẫn phải xem Thái tử đối xử với trận chiến này thế nào, bản thân Công Tử An vừa rầu rĩ lại bàng hoàng.

Ngày thứ ba, đặc sứ của Thái tử phong trần mệt mỏi chạy tới đại doanh.

Đặc sứ triệu tập các tướng, tuyên đọc ý chỉ của Thái tử ngay trước mặt mọi người.

- Cuộc đại chiến giữa Thiệu và Ngô sắp diễn ra, tất cả sách lược bố trí sẽ lấy quyết định của Đại Tướng quân Công Tử An làm đầu, bất kỳ thuộc cấp nào cũng phải nghe theo quân lệnh hành sự. Sức khỏe của Đại Tướng quân vốn không tốt, trong lòng bản Thái tử và rất nhiều đại thần đều nóng như lửa đốt, nhưng bây giờ sắp diễn ra đại chiến, vẫn mong Đại Tướng quân cố chịu đựng, bảo vệ biên giới của Thiệu Quốc ta!

Sau khi đọc xong ý chỉ của Thái tử, đặc sứ lại an ủi mọi người một lúc.

Công Tử An lập tức tiến lên hỏi thăm tình hình trong triều đình, đặc sứ đều kể rõ ràng từng việc.

Nhưng sau khi Công Tử An nghe xong lại càng thêm lo lắng buồn phiền.

Lần này, Thái tử ngược lại ủng hộ hắn, nhưng các hoàng tộc thế gia còn lại xem việc lui quân như hồng thủy mãnh thú, giống như gặp đại địch, tất cả đều yêu cầu hắn rời khỏi vị trí thống soái, giao lại cho Liên Khí.

Nếu sách lược của Liên Khí có tác dụng, hắn thật ra sẽ không để ý, nói từ chức là có thể từ chức.

Nhưng bây giờ, sợ rằng Ngô Quốc còn đang ước gì tiến hành đại chiến. Điều Thiệu Quốc cần phải làm là sử dụng không gian đổi lấy thời gian, chờ đợi quân đội của Sở Quốc và các nước lớn phát binh là được.

Thái tử ủng hộ, làm cho hắn giống như được ăn một viên định tâm hoàn. Nhưng đồng thời, thế tộc trong triều đình phản đối cũng làm cho hắn lo lắng.

Từ xưa tới nay, nếu triều đình xảy ra biến cố, như vậy khẳng định sẽ ảnh hưởng đến quân đội ngoài tiền tuyến. Chỉ mong Thiệu Quốc không xuất hiện loại tình huống này!

Công Tử An thở dài một hơi, cảm thấy rất bất đắc dĩ.

Hoàng quyền của Thiệu Quốc cũng không phải quá sâu, quyền lực phân chia, phân hợp vô định. Nếu các đại thần thế tộc khác quyết tâm phản đối, cho dù Thái tử có ủng hộ hắn cũng không thể chịu nổi áp lực trong thời gian quá dài. Vì để phòng có thay đổi xuất hiện, cho nên hắn phải lập tức lui lại.

- Đại Tướng quân, phải nhanh chóng bố trí đi, Thái tử chịu áp lực không nhỏ, vẫn nên lập tức hành động thì thỏa đáng hơn.

Trước khi đi, đặc sứ của Thái tử lại dặn dò một tiếng.

Công Tử An ôm quyền nói:

- Sau khi đặc sứ trở về, mong chuyển lời với Thái tử giúp ta. Dù thế nào ta cũng sẽ không phụ tín nhiệm của Thái tử, bảo tồn lực lượng của toàn quân!

Đặc sứ khẽ gật đầu, rất nhanh liền rời đi.

Ngày hôm sau, Công Tử An lại triệu tập các tướng lĩnh chủ chốt trong toàn quân, tuyên bố quyết định của mình ở trước mặt Liên Khí, đồng thời truyền quân lệnh xuống toàn quân, yêu cầu toàn quân rút lui có trật tự. Đồng thời hắn cũng sai người thông báo cho dân chúng trong thành trì phía sau chạy nạn lên phía bắc, để cho một phần quân đội sớm về hậu phương để bố trí phòng thủ.

Không lâu sau, quân Ngô nhận được tin tức.

Hoàng đế Ngô Quốc lập tức triệu tập các tướng tập trung lại để bàn bạc xem tiếp theo nên làm gì.


Bạn cần đăng nhập để bình luận