Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 418: Bức Tượng Pha Lê Giá Trên Trời

Chương 418: Bức Tượng Pha Lê Giá Trên Trời

=== oOo ===


- Không được!

Sứ thần Sở Quốc Đàm Phi Hồng ngơ ngác biến sắc, ngắt lời Tần Trường Phong.

Bức tượng Lưu Ly này, bán cho thương nhân Sở Quốc?

Vậy còn cho ta xem, là còn có ý gì?

Ở Sở Quốc, một đội buôn hơi lớn một chút, người nào mà không có bối cảnh thế gia đại tộc?

Một khi nhìn thấy bức tượng Lưu Ly này, ai không trở nên điên cuồng?

Đừng nói mười vạn ngân lượng, cho dù là giá cao gấp đôi cũng bỏ tiền mua!

Đây chính là một báu vật hoàn hảo để đút lót, nịnh nọt, mua về cho gia tộc sau lưng, lại để cho người nào làm quan chức dâng lên cấp trên, nhất định sẽ được ghi nhận công lao to lớn!

Sứ thần Sở Quốc Đàm Phi Hồng cũng đánh ý đồ này. Từ lúc mới bắt đầu, hắn đã nghĩ cho dù tốn giá tiền lớn hơn nữa, cũng nhất định phải mua về bức tượng Lưu Ly này về, chỉ có điều muốn tận lực đè thấp giá cả mà thôi.

Vừa nghe thấy Tần Trường Phong đã đem bức tượng này bán cho một đội buôn Sở Quốc, bỗng cảm thấy hối hận không thôi, vội vàng nói:

- Tại hạ chính là đại sứ được đích thân Hoàng đế bệ hạ Đại Sở ta hạ chỉ sắc phong, cho đi trú đóng ở Thương Quốc, quanh năm phụ trách công tác liên hệ giữa hai nước, vì thế việc này thuộc chức trách của bản quan. Nếu như giao bức tượng cho những đội buôn kia, thì thật sự không hợp lý.

- Có gì mà không hợp lý?

Tần Trường Phong kinh ngạc nói:

- Quý sứ không nên lẫn lộn! Mặc kệ vật này có địa vị như thế nào đối với người Sở Quốc, thế nhưng ở trong mắt Thương Quốc ta, chung quy chỉ là một loại thương phẩm hàng hóa mà thôi. Chỉ cần giá tiền phù hợp, đừng nói là thương nhân Sở Quốc, ngay cả thương nhân của Mãng Quốc, Vân Quốc hoặc các quốc gia khác, cũng đều có thể bán lại.

Trong lòng sứ thần Sở Quốc Đàm Phi Hồng cũng hiểu rõ, lời này của Tần Trường Phong cũng không phải nói dối.

Bức tượng Lưu Ly hoàn mỹ không một tì vết như vậy, một khi xuất hiện trên đời, nhất định sẽ bịt kín một tầng sắc thái thần bí. Nếu đặt ở Sở Quốc chính là mang lại hạnh phúc và may mắn, trải qua tầng lớp thống trị cố gắng tô nhuộm thêm, lại qua dân gian ủ men một hồi, nhất định sẽ biến thành thần tích từ trên trời hạ xuống.

- Mười vạn lượng thì mười vạn lượng! Tại hạ mua!

Sứ thần Sở Quốc Đàm Phi Hồng vội vàng nói.

- Chuyện này...

Tần Trường Phong lại do dự, muốn nói gì lại thôi.

Sứ thần Sở Quốc Đàm Phi Hồng cuống lên, vội hỏi:

- Thượng thư đại nhân còn do dự điều gì? Hai bên cùng tình nguyện, đại nhân đem bán lại cho tại hạ, lập tức tại hạ sẽ vận chuyển về trong nước, tương lai chắc chắn sẽ báo đáp đại nhân.

Tần Trường Phong lắc lắc đầu, nói:

- Buôn bán qua lại, lấy chữ tín làm gốc, bản quan đã cẩn thận ước định cùng đội buôn Sở Quốc kia, ngày mai sẽ tiến hành giao dịch, giờ lại đổi ý thì thật không hay lắm.

- Bọn họ trả bao nhiêu, chúng ta trả gấp đôi!

Sứ thần Sở Quốc Đàm Phi Hồng còn chưa mở miệng, một vị quan trẻ tuổi ở bên cạnh đã lập tức tiến lên một bước, vội vã nói.

- Trương Nhan, lui ra cho ta!

Đàm Phi Hồng hừ một tiếng, vị quan trẻ tuổi kia lập tức lui về.

Tuy rằng vị quan trẻ tuổi lui xuống, thế nhưng trên nét mặt lại lộ ra vẻ lo lắng.

Bên trong triều đình Sở Quốc, hầu như tất cả các quan chức đều là con cháu thế gia đại tộc.

Cho dù một vài vị quan có xuất thân bình dân, thì nhất định cũng đầu nhập ra sức cho một đại gia tộc nào đó.

Vì thế, nói theo một ý nghĩa nào đó, chuyện mua bán bức tượng Lưu Ly này, quan hệ đến sự cạnh tranh của mọi người.

Gia tộc nào có thể lập công, phải xem ai có thể mua được bức tượng Lưu Ly này.

Tần Trường Phong nhàn nhạt liếc nhìn vị quan trẻ tuổi kia một chút, gấp đôi giá tiền mười vạn lượng, không phải là hai mươi vạn lượng sao?

Chi phí sản xuất một bức tượng Lưu Ly này chỉ khoảng mấy lượng bạc, mà bán ra tới hai mươi vạn lượng?

Vốn dĩ, khi hắn báo giá mười vạn lượng bạc, còn suy nghĩ xem một lúc nữa đến thời điểm mặc cả, nên giảm giá xuống bao nhiêu, từ đó tìm được điểm mấu chốt của vị sứ thần Sở Quốc Đàm Phi Hồng này. Bây giờ xem ra, bản thân mình đã phán đoán sai một cách nghiêm trọng rồi!

Bệ hạ nói quý tộc Sở Quốc có tiền, quả nhiên không sai!

- Thượng thư đại nhân chê cười rồi.

Đàm Phi Hồng chắp tay với Tần Trường Phong, rồi nói:

- Bức tượng Lưu Ly này có ý nghĩa hết sức quan trọng đối với Đại Sở ta, kính xin đại nhân tạo điều kiện thuận lợi, giá tiền hai mươi vạn lượng bạc, tại hạ xoay xở một hồi, vẫn còn có thể cầm ra được. Chỉ là, kính xin Thượng Thư đại nhân thư thả cho mấy ngày, đẩy đội buôn bên kia đi.

- Dễ bàn, dễ bàn!

Tần Trường Phong khoát tay áo một cái, nói rằng:

- Ngài và ta đều là quan chức triều đình, sau này còn qua lại rất nhiều, cũng là vì muốn bán cho quý sứ một ân tình, lúc này mới để quý sứ đến nhìn một chút. Còn về phía đội buôn Sở Quốc kia, một là không có tiền đặt cọc, hai là không có công văn giấy tờ, vậy không tính là giao dịch, đến lúc đó bản quan nói một câu là có thể đẩy đi.

Đàm Phi Hồng nhất thời thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm hô một tiếng lão hồ ly, nhưng ngoài miệng vẫn nói:

- Phiền đại nhân vất vả rồi, tại hạ lập tức quay về xoay xở bạc, trong vòng ba ngày nhất định đưa đến nha môn Bộ Công thương.

Sau khi nói xong, liền muốn cáo từ, lập tức mang theo người đi ra ngoài.

- Chậm đã!

Tần Trường Phong gọi bọn hắn lại, nói:

- Quý sứ cũng đừng quên, Đại Thương ta đã sớm thực hành chính sách mới, ra lệnh cấm giao dịch bằng ngân phiếu, tất cả các loại hàng hóa buôn bán đều phải dùng Đại Thương tệ.

- Chuyện đó... Tại hạ phải đi đổi tiền?

- Không thể không nhắc nhở một câu, chính sách mới của Đại Thương ta có quy định, khoảng cách đến lúc hết hạn đổi bạc còn có năm tháng. Đồng thời ở trong vòng năm tháng này, thần dân bách tính Đại Thương chỉ có thể đổi tiền một lần mỗi tháng, mỗi người nhiều nhất chỉ có thể đổi mười lượng bạc mỗi lần, đội buôn nước ngoài chỉ có một cơ hội đổi tiền, mỗi lần chỉ có thể đổi một vạn lượng.

- Chuyện này... Làm như thế nào cho phải!

Sắc mặt Đàm Phi Hồng có chút khó coi, vô cùng lo lắng.

Mặc dù bộ quy định mới này có chút vướng mắc, thế nhưng nó rất rõ ràng.

Điều này không phải muốn nói rằng, Bộ Công thương sẽ không thu nhận bạc. Hơn nữa, tối đa hắn chỉ có thể đổi một vạn lượng bạc sang Đại Thương tệ, cũng chính là một triệu đồng tiền?

- Quý sứ không cần lo lắng, việc này có biện pháp.

Tần Trường Phong nói.

- Kính xin Thượng thư đại nhân giải thích nghi hoặc.

- Hai nước Sở Thương đều là thành viên trong Liên minh mậu dịch các nước, quý sứ có thể ký xuống thỏa thuận trước, bản quan sẽ viết cho quý quốc một tờ hóa đơn hai mươi vạn lượng bạc, tương lai dùng lương thực và các loại hàng hóa đổi sang Đại Thương tệ là được rồi.

Hóa đơn?

Đàm Phi Hồng cũng coi như hiểu thứ gọi là hóa đơn. Ở bên trong hệ thống Đại Thương tệ, nó tương đương với ngân phiếu bạc, là một loại đảm bảo tiền mặt. Dựa theo quy định hiện nay của Thương Quốc, mệnh giá tối đa của một tờ hóa đơn là một triệu đồng Đại Thương tệ.

Nói cách khác, mình sẽ thu được hai mươi tờ hóa đơn mệnh giá một triệu Đại Thương tệ, dùng chúng mua lại bức tượng Lưu Ly này.

Còn về cách làm thế nào để lấy được hóa đơn, chính là phương thức tín dụng.

Trong tương lai, mình sẽ dùng lương thực hoặc những vật khác, trở lại đổi thành Đại Thương tệ.

Sau khi hiểu rõ vấn đề này, Đàm Phi Hồng cảm thấy yên tâm.

Liền vội vàng cáo từ, chạy tới liên hệ với quan chức Sở Quốc bên Liên minh mậu dịch các nước thường trú ở đây, thông qua Liên minh này làm đảm bảo cho chính mình.

...

Ngày hôm sau.

- Đa tạ đại nhân, ân tình lần này, tại hạ ghi nhớ trong lòng.

- Tạm biệt quý sứ, xin chúc mừng ngài trước.

Tần Trường Phong cười híp mắt, đưa tiễn đoàn người ra ngoài cửa, thuận tiện nói với người hầu đang vận chuyển rương chứa bức tượng Lưu Ly ở bên cạnh:

- Các người phải thật cẩn thận, nếu để rơi nát không phải là mất hai mươi vạn lượng bạc thôi đâu, đó chính là tội chết đấy!

Nghe vậy, mấy tên người hầu lập tức hành động chậm lại một chút.

Rõ ràng cái rương có mấy chục cân, mấy người cùng nhau giơ lên, vậy mà mỗi người đều cảm giác như gánh chịu sức nặng nghìn cân, trên trán lấm tấm mồ hôi, cẩn thận từng li từng tí một, không dám thở mạnh.

Nhìn theo đoàn người đi xa, Tần Trường Phong cảm thấy sự vui sướng trước nay chưa từng có.

Khoa học kỹ thuật là sức sản xuất số một, bệ hạ nói câu này, thật sự là không sai một chút nào!

Nhìn thử xem, chúng rõ ràng chính là bạc trắng toát, từng tờ từng tờ Đại Thương tệ đáng yêu!


Bạn cần đăng nhập để bình luận