Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 552

Chương 552

=== oOo ===


________________
Tôn Thúc Ngang cúi đầu, yên lặng thở dài.
Nhìn vào ánh mắt sợ hãi trên thủ cấp Nguyễn Phụ Đoan, bị tấm vải trắng bao kín quá nửa đầu đặt ở trên bàn trà, trái tim hắn cũng đang run rẩy.
Chuyến đi sứ lần này, khẳng định là bị nhỡ dở rồi.
Nguyễn Quốc nghĩ đơn giản, muốn làm ra một ít việc nhằm thay đổi tình thế.
Nhưng đúng là họa từ miệng mà ra!
Vừa nghĩ tới sau khi về nước, Nguyễn Quốc nhất định sẽ bởi vì chuyện này trở nên vỡ tổ, thậm chí cả triều đình sẽ rung chuyển một hồi, hắn liền trở nên đau đầu.
Tôn Thúc Ngang âm thầm than thở,. Hắn và Nguyễn Phụ Đoan cũng không có giao tình riêng tư gì, ngược lại cũng không cần thiết vì người này mà đau thương, chỉ là không cách nào hoàn thành sứ mệnh, đây là điều khó chịu nhất.
Dựa theo tiến độ chuẩn bị hậu cần lương thảo và công tác điều động phổ binh trước mắt, nếu Nguyễn Quốc muốn phát động chiến tranh toàn diện đối với Thương Quốc, đó tuyệt đối là việc vô cùng khó khăn.
- Hoàng đế Thương Quốc thật sự có khí phách, mưu trí và ánh mắt cũng không phải tầm thường.
Tôn Thúc Ngang có thể được phái tới làm phó sứ cho Nguyễn Phụ Đoan, trên thực tế chính là người bày mưu tính kế cho Nguyễn Phụ Đoan, bất kể là ánh mắt chiến lược hay là năng lực đàm phán, đều rất mạnh mẽ sáng suốt.
Hắn biết rõ ý đồ của Dương Mộc khi cho người chém đầu Nguyễn Phụ Đoan ngay tại bữa tiệc rượu.
Nếu như hắn là Hoàng đế Thương Quốc, hắn cũng sẽ làm như thế.
Bởi vì, nếu như lưu lại cho Nguyễn Phụ Đoan một mạng, như vậy lấy sức ảnh hưởng của Nguyễn Phụ Đoan ở Nguyễn Quốc, nhất định sẽ trắng trợn cổ động mọi người quan tâm đến mối uy hiếp từ Thương Quốc, đồng thời đầu nhập thế lực của bản thân vào trong cuộc đại chiến với Thương Quốc.
Như vậy, Thương Quốc phải đối mặt chính là một Nguyễn Quốc đoàn kết trên dưới một lòng.
Thế nhưng, giết Nguyễn Phụ Đoan rồi thì mọi việc sẽ thay đổi.
Không chỉ có thể khiến cho Nguyễn Quốc tạm thời rơi vào hỗn loạn chính trị, trì hoãn một ít thời gian của Nguyễn Quốc, lại có thể tỏ rõ thái độ quyết tâm chiếm đoạt Sở Quốc và Vân Quốc của Thương Quốc, cho thấy vấn đề lãnh thổ không thể đàm phán...
Vốn ban đầu, Nguyễn Quốc phái sứ thần đến Thương Quốc đàm phán là vì tranh thủ một ít thời gian, làm chậm tốc độ bố trí của Thương Quốc.
Bây giờ nhìn lại, cuối cùng lại để Thương Quốc trở thành người chiến thắng, thành công làm chậm nhịp độ của Nguyễn Quốc.
Cuối cùng, buổi tiệc cũng kết thúc, mọi người đều tản đi.
Chỉ còn hai vị Thừa Tướng Tằng Thập Tam và Khổng Thượng Hiền, ở lại cùng Dương Mộc thảo luận những sách lược trong tương lai.
- Bệ hạ, công
nhiên xử tử sứ thần Nguyễn Quốc ở trên buổi tiệc hôm nay, liệu có thích hợp hay không?
Tằng Thập Tam rốt cục hỏi ra suy nghĩ trong lòng mình.
Dương Mộc nhìn Khổng Thượng Hiền một chút, nói:
- Khanh giảng giải một chút đi.
- Vâng!
Khổng Thượng Hiền chắp tay, sau đó xoay người nói với Tằng Thập Tam:
- Tằng Thừa Tướng, lần này Nguyễn Quốc đến đây với mục đích gì, có lẽ mọi người đều đã rõ ràng. Bất luận đàm phán có kết quả thế nào, Nguyễn Quốc đều sẽ không bỏ qua... Mọi người đều hiểu, sự tình đất Sở và đất Vân thực ra đã được giải quyết, sở dĩ Nguyễn Quốc dùng danh nghĩa việc này để đàm phán chỉ vì coi nó là quân cờ, Nguyễn Quốc chỉ hi vọng có thể kéo dài thêm mấy ngày, khiến cho chúng ta tạm hoãn thời gian bố cục mà thôi. Nguyễn Quốc và Thương Quốc đã là tử địch, nhất định sẽ có một trận đại chiến, vô luận là Có xử tử Nguyễn Phụ Đoan hay không, kết quả cũng giống nhau.
Tằng Thập Tam không nói gì. Tuy rằng trong lòng hắn có ý nghĩ khác, thế nhưng nếu như Hoàng Đế Bệ hạ để Khổng Thượng Hiền giải thích cho hắn, khẳng định Hoàng Đế Bệ hạ cung có suy nghĩ như vậy. Quan hệ giữa hai nước đã đến tình trạng này, cho dù hắn có ý nghĩ to lớn hơn nữa, cũng chỉ có thể để ở trong lòng.
Tận đến lúc này, hắn mới xem như hiểu rõ ràng, trong lòng Hoàng Đế Bệ hạ đã quyết định chấm dứt quan hệ ngoại giao, hoàn toàn đi theo con đường mở rộng chiến sự, đã không để ý chút lợi ích từ quan hệ ngoại giao nữa.
Tiếp đó, ba quân thần lại thảo luận một hồi về những việc còn lại.
- Các khanh đều lui về đi, không có gì thay đổi thì tin tức này cần mất mấy ngày sẽ truyền đến đích, Nguyễn Quốc sớm muộn sẽ biết. Báo cho bên Binh Bộ nắm chặt tình hình để lên kế hoạch, điều phối lục đại quân đoàn thế nào đều phải cẩn thận sắp xếp, Đại Thương ta chuẩn bị khai hỏa chiến tranh toàn diện với các nước khác.
- Đúng rồi Bệ hạ, dưới sự cưỡng bức của Tấn Quốc, Khang Quốc đã gây ra nhiều hành động quấy rối biên cảnh Đại Thương ta, nên xử lý như thế nào? Thời cuộc bất ổn, Thiệu Quốc, Viêm Quốc và mấy tiểu quốc khác, có thể sẽ nảy sinh ra dị tâm gì hay không...
Tằng Thập Tam lại hỏi.
Dương Mộc vừa định nghỉ ngơi, nghe được Tằng Thập Tam hỏi
như vậy thì cũng rơi vào khó xử.
Về phương diện ánh mắt chiến lược, Tằng Thập Tam khả năng còn kém một chút so với Khổng Thượng Hiền, thế nhưng những việc có liên quan đến bang quốc, có thể nói là rất am hiểu. Ví dụ như vấn đề này, đúng là rất đáng giá để cẩn thận suy nghĩ.
Trước đó, bên phía Bộ Ngoại giao và Binh Bộ cũng từng thảo luận qua, thế nhưng đa số ý kiến đều là dựa trên tình huống chiến tranh cục bộ, đất Sở và đất Vân vẫn chưa hoàn toàn an ổn, trước mắt sắp lâm vào cuộc chiến tranh toàn diện, như vậy những tiểu quốc phụ thuộc xung quanh sẽ cần hoạch định lại một lần nữa.
Trên thực tế, xuất hiện vấn đề về tiểu quốc cũng là vì trong quá khứ Thương Quốc thực hành chiến lược trung lập, tạo quan hệ ngoại giao, giấu tài, lan truyền một hình tượng giả tạo không có dã tâm ở các nước, vì thế vẫn không có ra tay đối với những nước nhỏ đó. Nếu như muốn xử lý những nước này, thời điểm hợp lý nhất e rằng là từ mười năm trước, Thương Quốc có thể phải binh tiêu diệt hết.
Nhưng hiện tại, lại không thể diệt được.
Thiệu Quốc, Khang Quốc, Viêm Quốc, Mộc Quốc và Tường Quốc liền kề biên giới với Thương Quốc.
Đán Quốc và Nguyễn Quốc nằm cạnh đất Vân.
Những quốc gia này gộp lại cũng không nhỏ, vào lúc này lại chia quân đi tấn công, sẽ khiến cho binh lực Thương Quốc bị phân tán, đối mặt với cuộc chiến tranh toàn diện sắp tới sẽ cực kỳ bất lợi.
Trước mắt, kẻ địch chủ yếu của Thương Quốc là mấy đại quốc khác, phân chia ra tinh lực để thu phục mấy tiểu quốc, hiển nhiên là hành động cực kỳ không khôn ngoan.
Huống hồ, trong số đó Thiệu Quốc và Viêm Quốc vẫn là tiểu đệ đáng tin của Thương Quốc, Thương Quốc vẫn có binh lính đóng quân đồn trú. Ví dụ như Thiệu Quốc, hiện giờ ở trong nước có chừng mười vạn binh mã có thể điều động, quân đoàn Thanh Long có quyền
chỉ huy trực tiếp đội quân này, cũng coi như là một nhánh quân đội có thể để Thương Quốc sử dụng.
- Vậy thì mời Hoàng đế của mấy quốc gia này đến Thương Quốc Hội minh, ngoại trừ Khang Quốc sẽ trực tiếp để quân đoàn Quy Nghĩa tiến công, nhất định phải càn quét toàn bộ quốc gia này trong vòng ba tháng cho trẫm!
- Khang Quốc... Bệ hạ, Khang Quốc là nước lớn nhất trong số mấy tiểu quốc đó, bởi vì trong lịch sử nhiều lần đại chiến cùng Tấn Quốc, cho nên khá coi trọng đối với phương diện chiến sự, quân đội cũng có sức chiến đấu không tầm thường. Nếu hạ lệnh cho quân đoàn Quy Nghĩa phải càn quét quốc gia này trong ba tháng, e rằng có chút không thực tế.
Tằng Thập Tam ăn ngay nói thật. Những năm gần đây nhận được Thương Quốc che chở, lại không bị Tấn Quốc uy hiếp, nên Khang Quốc vẫn an tâm phát triển, thương mại buôn bán có mối liên hệ chặt chẽ với Thương Quốc, thực lực có thể nói là bay vọt về chất và về lượng
SO với mười năm trước.
Mà quân đoàn Quy Nghĩa thì...
Mọi người đều biết, quân đoàn Quy Nghĩa là do hàng quân Thịnh Quốc và đội quân nông dân khởi nghĩa năm đó tạo thành.
Những năm gần đây, tuy rằng binh mã đã sớm bị Thương Quốc đồng hóa, đều tiếp nhận thân phận con dân Thương Quốc rồi, thế nhưng thực lực vẫn là yếu nhất trong số lục đại quân đoàn.
Vì sao?
Nguyên nhân cũng không phải là vì lịch sử đặc thù của nó, chủ yếu là do quân đoàn Quy Nghĩa Có nhiệm vụ trấn thủ vùng Đông Bắc Thương Quốc. Ở trong hoàn cảnh Khang Quốc là nước lệ thuộc Thương Quốc, vậy thì đối tượng đề phòng chính cũng chỉ là Tấn Quốc mà thôi.
Mọi người đều biết, sau khi Tấn Quốc thất bại hoàn toàn, trong những năm gần đây chưa bao giờ có bất kỳ ma sát quân sự nào với Thương Quốc.
Những năm gần đây, một khi có loại vũ khí mới cùng trang bị mới nào, đều sẽ thay đổi cho năm đại quân đoàn còn lại trước, sau đó mới đến phiên quân đoàn Quy Nghĩa.
Ví dụ như số lượng chiến xa liên nỏ, quân đoàn Quy Nghĩa chỉ có hơn trăm chiếc, số lượng ấy còn thấp hơn nhiều so với bốn đại quân đoàn lấy bộ binh làm chủ.
Vì thế, Quy Nghĩa quân tuy rằng được xưng làm một trong lục đại quân đoàn, thế nhưng ở trong mắt rất nhiều triều thần, nó không hề sánh được với năm đại quân đoàn còn lại, không chỉ là sức chiến đấu, còn ở mặt chiến công.
Bởi vì, dù cho là cuộc chiến phạt Tấn, chiến công được quân đoàn Quy Nghĩa lập được cũng rất hạn chế.
Hiện tại, Dương Mộc hạ lệnh cho quân đoàn Quy Nghĩa đi tấn công Khang Quốc, đồng thời hạn định ở trong vòng ba tháng phải tiêu diệt Khang Quốc. Đối với nhiệm vụ này, quân đoàn Quy Nghĩa chắc chắn tám chín phần mười là không cách nào hoàn thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận