Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 573: Nội Chiến Dưới Quyền Tần Kham

Chương 573: Nội Chiến Dưới Quyền Tần Kham

=== oOo ===


________________
VIP Chương 573: Nội Chiến Dưới Quyền Tần Kham

Tần Kham nhìn ra phía xa một lúc lâu, sau đó trở lại doanh trại.
- Đại tướng quân, các vị tướng quân chờ ngoài trướng xin cầu kiến.
Một thân về tiến đến bẩm báo.
- Các vị tướng quân? Rất nhiều người à?
Tần Kham hỏi.
Thân vệ bẩm báo:
- Các vị tướng quân đã bí mật lên kế hoạch nhiều ngày, muốn chặn giết những người Khang Quốc trở về, chỉ chờ Đại Tướng quân quyết định.
Chặn giết đám dân chúng trở về Khang Quốc sao?
Không phải điều này đã được hủy bỏ rồi à?
Bây giờ còn dùng cách này tới đối đầu với Thương Quốc, không phải chỉ khiến cho quân Quy Nghĩa khó chịu nhất thời thôi sao?
Dù sao, Khang Thành còn chưa chính thức trở thành phạm vi địa bàn của Thương Quốc, dân chúng Khang Quốc còn không phải là người của Thương Quốc, cho dù giết chết một số dân chúng Khang Quốc trở về cũng chẳng có ảnh hưởng tới Thương Quốc, nhiều nhất chỉ khiến cho quân Quy Nghĩa khó chịu nhất thời mà thôi.
Tần Kham thản nhiên nói:
- Bên trong có bao nhiêu tướng lĩnh quân Khang?
Thân vệ nói:
- Tướng quân của Khang Quốc rất ít, nhưng cũng có mấy Tướng quân đã quy hàng Tấn Quốc chúng ta.
Tần Kham lập tức hiểu rõ.
Hóa ra, ý định chắn giết dân chúng Khang Quốc chỉ là do tướng lĩnh quân Tấn khởi xướng, tuy trong đó có mấy tướng lĩnh của Khang Quốc, nhưng dù sao những tướng lĩnh kia đã sớm ngoài sáng trong tối quy thuận Tấn Quốc, vậy lại khác.
- Đi, đi xem thử.
Tần Kham thở dài một hơi, vén màn doanh trướng lên, sau đó bước nhanh ra ngoài.
Quả nhiên, bên ngoài mành có một đám tướng lĩnh đang đứng.
Nhìn thấy Tần Kham chủ động đi ra mà không gọi mọi người tiến vào, ai nấy đều có chút ngạc nhiên, nhưng vẻ mặt nhanh chóng trở lại
bình thường.
- Các ngươi muốn chặn giết dân chúng trở về Khang Thành, hay chỉ muốn làm quân Quy Nghĩa khó chịu nhất thời?
Tần Kham hỏi.
- Đại Tướng quân, không cho bọn họ chút sắc mặt, chỉ sợ bọn họ sẽ càng dối gạt người khác thôi!
- Không thể để cho quân Thương quá mức kiêu ngạo, nhanh chóng ổn định trị an
Khang Thành như vậy được!
- Mạt tướng cho rằng nên trấn áp đám dân chúng này. Quân Thương như hổ như sói, không thể để bọn họ cùng khoác chung da với hổ
sói được. Trong lòng các tướng quân đều căm phẫn, từng người nói ra suy nghĩ trong lòng, hận không thể lập tức dẫn binh đi chặn giết dân chúng.
Tần Kham liếc mắt nhìn bọn họ, thầm thở dài một hơi, nói:
- Tất cả đám người các ngươi, chỉ cần là người có chút đầu óc sẽ không nghĩ ra chiêu kém cỏi như vậy.
- Đại Tướng quân ăn nói cẩn thận, ngài nói lời ấy là đang châm chọc chúng ta ngốc nghếch sao?
- Mấy chục năm qua, Đại Tướng quân chưa từng dẫn binh đánh giặc, chẳng lẽ lá gan cũng nhỏ đi?
- Cho dù quân Quy Nghĩa sử dụng ra một chiêu kỵ binh, tiến vào trong Khang Thành, nhưng bảy tám vạn tướng sĩ này chẳng qua là đám quân đội chắp đông và tây mà thôi. Chiến tranh chủ yếu cần tinh nhuệ chứ không phải ở số lượng nhiều, không đáng ngại cho liên quân Tấn - Khang chúng ta. Đại Tướng quân không cần gây ảo giác cho quân ta.
- ...!!?
Rất nhiều tướng quân đều phản đối, thậm chí có kẻ châm chọc, rất có xu hướng muốn ép vua thoái vị.
Tần Kham bất đắc dĩ, lặng lẽ thở dài một hơi.
Từ sau cuộc chiến phạt Tấn, Hoàng đế mới lên ngôi, vì tập trung quyền lực vững chắc ngôi vị, binh quyền của Đại tướng lĩnh binh của hắn lần lượt bị cướp đoạt, sống hữu danh vô thực suốt mấy chục năm, địa vị trong quân cũng dần dần thay đổi. Lần này hắn làm thống soái ba mươi vạn đại quân đến Khang Quốc để trợ giúp, tướng sĩ phía dưới đều được tạm thời phân tới. Ngoại trừ một đám thân vệ, có thể nói là hắn không có một thân tín và tâm phúc nào.
| Ban đầu, khi cuộc đại chiến vừa bắt đầu, hắn sử dụng sách lược đảm bảo, thành công chống lại sự tấn công của quân Quy Nghĩa, những tướng lĩnh này đều tâm phục khẩu phục, không dám làm trái quân lệnh.
Nhưng từ sau khi bị quân Quy Nghĩa và hai mươi vạn phổ binh công phá phòng tuyến, uy tín của hắn đã giảm sút. Các tướng sĩ khẩu phục nhưng tâm không phục, ngầm lập phe kết phái.
Lần này, sau khi bị quân Quy Nghĩa chiếm lĩnh Khang Thành, Hoàng đế Khang Quốc bị diệt, lúc đó hắn lại ở gần Khang Thành nhưng không thể đúng lúc phát hiện để giải cứu, giống như trở thành một nguyên nhân của tội lỗi. Các tướng sĩ không chỉ khẩu phục tâm không phục, lần này còn tập trung đến bên ngoài doanh trướng để hạ lệnh cho hắn, giọng điệu của mọi người đều rất không tốt, có hiểm nghi bức ép.
Vũ phu, chung quy chỉ là một đám vũ phu mà thôi.
Tần Kham biết những tướng quân này cũng không phải muốn nội chiến, mà mỗi người đều mắt cao hơn đầu, chỉ biết tranh tàn nhẫn so dũng khí mà thôi. Khi nhìn thấy hắn thua trong trận chiến thì trong lòng không phục, xét đến cùng còn chưa rời khỏi phạm trù vũ phu lỗ
mãng.
Nói đến đây lại không thể không nhắc tới vấn đề tướng quân trong quân.
Tướng quân của đội quân chia ra làm hai loại, một loại tướng quân có thể chỉ huy một đội quân trong chiến trận, ví dụ như Vạn Nhân tưởng vân vân. Một loại tướng quân lại có tài chỉ huy, cũng có thể xưng là Thống soái.
Đối với tướng lĩnh trung tầng, thật ra chỉ cần am hiểu dẫn binh đấu tranh anh dũng, có một chút tài năng quân sự là được, trong bụng có chữ nghĩa hay không, ánh mắt có nhìn xa trông rộng hay không đều không sao.
Nhưng mà, tướng lĩnh cao cấp cũng từ tướng lĩnh trung tầng thăng cấp đi lên, nhất là sau một trận phạt Tấn, Tấn Quốc mệt mỏi, tướng tài ít ỏi, trong số tướng lĩnh cao cấp có càng nhiều người dốt đặc cán mai, chỉ thông hiểu chiến trận.
Những người này nói rất hay là am hiểu dẫn binh đánh trận, nhưng nói khó nghe một chút, thật ra chính là mãng phu.
Tần Kham miễn cưỡng cười một tiếng, giơ tay lên nói:
- Các vị tướng quân, chặn giết dân chúng tất nhiên có tác dụng chấn áp, nhưng điều này không có ảnh hưởng quá lớn đối với quân Thương, trái lại làm mất đi danh phận đại nghĩa của chúng ta, mất đi căn cơ trong dân chúng, tất nhiên sẽ phản bội lại dân chúng Khang Quốc, bị xem thành cường đạo, xâm lược.
- Điều này...
- Nói vậy hình như cũng có đạo lý.
- Lẽ nào chúng ta thật sự phải rút lui hoàn toàn lên phía bắc, trở thành những kẻ như sơn phí sao?
- Quá nhục nhã!
Mặc dù trong các tướng có người lao động, nhưng người có chủ trương này chiếm đại đa số.
Cuối cùng, để đoàn kết các tướng và ổn định tình hình, Tần Kham cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.
Cuối tháng sáu, dân chúng Khang Quốc thình lình phát hiện ở nơi hoang vắng ngoài thành thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một tốp nhỏ quân Tấn chặn giết dân chúng, không khác với đám giặc phỉ vào nhà cướp đồ làm loạn.
| Điều duy nhất khác với trộm chỉ là thực lực những nhóm quân Tấn còn mạnh hơn, cho dù là bộ khoái của quan phủ đều không đánh lại, hơn nữa sau khi hành hung còn phát ra lời đe dọa, cảnh cáo dân chúng không thể qua lại quá gần với quân Thương.
Tuy một chiêu này khiến cho dân chúng khủng hoảng, Cố ý giữ khoảng cách với quân Thương, nhưng đồng thời càng oán hận quân Tấn hơn.
Cùng lúc đó, liên quân ba nước Nguyễn, Ngụy và Tấn khai chiến với quân đoàn Bạch Hổ cùng với quân đoàn Kỳ Lân.
Ngại vì binh lực hai bên cách xa, chiến sự căng thẳng, triều đình Thương Quốc lại ra lệnh cho quân đoàn Chu Tước tiến vào trợ giúp. Quân đoàn Huyền Vũ tiến lên phía bắc, trực tiếp tấn công Tấn Quốc từ phía nam.
Tình hình chiến sự trong tình thế nước sôi lửa bỏng. Hơn mười ngày ngắn ngủi, tất cả các cuộc chiến lớn nhỏ đã lên tới gần trăm trận.
Hai bên đều hiểu, đây là cuộc chiến quyết định bố cục và hướng đi sau này của Vương triều Đại Lễ. Nếu như liên minh ba nước Nguyễn, Ngụy và Tấn thắng, như vậy có thể đánh hạ Thương Quốc, tiếp theo còn có thể nuốt vào thành quả chiến tranh của Thương Quốc trong một năm qua.
Nếu Thương Quốc thắng, ngắn thì một hai năm, lâu thì mấy chục năm, ba nước sẽ bị Thương Quốc lần lượt đánh bại.
Cuộc chiến vận mệnh!
Đến cuối tháng bảy, quân Huyền Vũ đánh vào trong phạm vi tây nam Tấn Quốc.
Nhưng đồng thời, Tấn Quốc cũng trực tiếp xuôi về phía nam, đánh vào Thương Quốc.
Cuộc chiến giữa hai bên vô cùng căng thẳng.
Cả hai đều có thắng có bại.
Trên chiến trường ở vùng đất Vương Kỳ đã tập trung hơn ba trăm vạn đại quân của hai bên.
Điều này có nghĩa là gì?
Quy mô của cuộc chiến tranh này đã tương đương với cuộc chiến phạt Tân năm đó!
Thậm chí, chỉ ở trên một chiến trường, quy mô còn vượt qua cuộc chiến phạt Tấn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận