Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 609: Đại Thế Cuồn Cuộn

Chương 609: Đại Thế Cuồn Cuộn

=== oOo ===


Chương 609: Đại Thế Cuồn Cuộn

Vương triều Đại Thông bị Hải quân quấy nhiễu, nhưng vô lực phản kháng.
Vậy thì cũng giống như triều đại cuối cùng nhà Thanh mất đi Hải quân, toàn bộ vùng duyên hải chẳng khác nào không hề có sự phòng vệ, bất cứ lúc nào quân địch đều có thể đổ bộ từ ngoài biển, uy hiếp đến sự an toàn của đất liền.
Thời điểm thủy sư Vương triều Đại Thống đang phải đối mặt với hạm đội Hải quân Đại Thương, có thể nói là không còn chút lực đánh trả. Ở dưới sức mạnh của đại pháo cùng chiến hạm kiên cố, đừng nói là giao chiến kịch liệt, mà muốn tới được gần đã là điều khó khăn rồi, rất ít người có thể chạy thoát giữ tính mạng từ trong tay Hải quân Đại Thương.
Mặt khác, lúc đầu quân đoàn Thanh Long, quân đoàn Bạch Hổ, quân đoàn Chu Tước, quân đoàn Huyền Vũ và quân đoàn Kỳ Lân được xây dựng chiến tiến ở hai quận thành là quận Bắc Vũ và quận Bắc Ngụy, lại tiếp tục tiến về phía Bắc sẽ thâm nhập vào được cảnh nội Vương triều Đại Khánh.
Điều này tương đương với việc Hải quân ngăn cản Vương triều Đại Thống, sau đó lại chìa ra một cánh tay khác chuyên để đối phó với Vương triều Đại Khánh.
Đợi đến khi Vương triều Đại Khánh ý thức được quân đội Đại Thương xâm lấn, thì đã chậm rồi.
Ngũ đại quân đoàn có gần hai trăm năm mươi vạn quân, giống như cơn đại hồng thủy tràn đến, ở dưới sự công kích mạnh mẽ của Hồng Y đại pháo và các loại lợi khí chiến tranh, đối phương căn bản không có bất kỳ sức đánh trả nào, cho dù Vương triều Đại Khánh đã sớm có dự liệu, đặc biệt gia cố thêm hệ thống phòng ngự vùng quan ải, nhưng cũng biến thành bất lực nhạt nhòa.
Trong nháy mắt, toàn bộ Vương triều Đại Khánh đều rơi vào nỗi khiếp sợ.
Trên thực tế, lần trước sau khi đại quân Vương triều Đại Khánh quay trở về nước, những tin tức liên quan về chỗ đặc biệt của quân đội Đại Thương cũng đã không phải còn là điều gì bí ẩn nữa, nhưng vẻn vẹn cũng chỉ là đề tài cho câu chuyện phiếm mà thôi, không ai tin tưởng Vương triều Đại Thường dùng thời gian ngắn ngủi sau ba năm thành lập Vương triều, dĩ nhiên sẽ chủ động tiến công Vương triều Đại Khánh.
Quả thực khó mà tin nổi!
Đợi đến lúc chứng kiến sức mạnh công thành nhổ trại được bày ra, cả triều đình càng vì thế mà trở nên kinh hoảng.
Nếu như vẫn duy trì theo tiến độ này, muốn tiêu diệt đi Đại Khánh cũng không phải việc gì quá khó!
Mấy năm qua, tuy rằng Vương triều Đại Khánh đã rút mình ra khỏi vũng bùn chiến tranh, thế nhưng không thể phủ nhận chính là quốc khố vẫn có thiệt hại nhất định, tiền lương cũng không phải rất sung túc. Vì vậy, nếu so sánh với thời điểm mấy năm trước vừa mới xâm nhập vào Vương triều Đại Thương, quốc lực vẫn chưa đủ khả năng chống đỡ.
Đánh giá từ quy mô cùng kích thước của hai Vương triều, thực ra Vương triều Đại Thương còn muốn chiếm ưu thế hơn một ít, bất kể là nhân số hay là diện tích lãnh thổ, đều vượt trội so với Vương triều Đại Khánh.
Điều này tương đương với việc, một quốc gia cường đại hơn Vương triều Đại Khánh về cả kinh tế lẫn quân sự, đang tiến hành khai chiến với Vương triều Đại Khánh.
Tuy rằng, Vương triều Đại Thương sẽ phải đối mặt với hầu hết những vấn đề khó khăn ở ba năm trước đây, trong đó phương diện hậu cần là một vấn đề quan trọng, thế nhưng không nghi ngờ chút nào, ở trên năng lực thúc đẩy mạnh mẽ, chút vấn đề này vẫn không tính là gì. Chỉ cần đất nước ổn định thì mặt hậu cần của quân đội Đại Thương đúng là không cần lo lắng như vậy, dù sao giao thông đường thủy trong nước vô cùng phát triển, vô hình trung tiết kiệm được khoản lớn chi phí.
Chờ đến khi Vương triều Đại Khánh đưa ra phương hướng ứng phó, thì đã trải qua ba tháng.
Cũng trong vòng ba tháng này, năm đại quân đoàn Đại Thương đã xây dựng chỗ đứng vững chắc, đồng thời mở ra một loạt mạng lưới hậu cần bên trên sa mạc với khí thế hừng hực, lắp đặt từng cái từng cái đường ray bằng sắt thép, dùng hết khả năng tăng mạnh sự lưu
thông giữa hai đại Vương triều.
Tất cả những thứ này cũng làm cho giới cao tầng Vương triều Đại Khánh như rơi vào hầm bằng, chỉ cảm thấy một loại đại thế đãng đãng phả vào mặt, bản thân từng chút một bị ăn mòn mất nụ cười.
Điều an ủi duy nhất chính là, trải qua hai, ba tháng truyền bá, Vương triều Đại Khánh đã biết được Vương triều Đại Thương vừa khai chiến với mình, đồng thời cũng khai chiến với Vương triều Đại Thống, như vậy mang ý nghĩa Vương triều Đại Khánh cũng không phải tứ cố vô thân. Mặc dù Vương triều Đại Thương tạm thời dùng sức một người khiêu chiến hai đại Vương triều, nhưng dần dân, không chừng sẽ giống như hai đại Vương triều ba năm về trước, rơi vào trong vũng lầy chiến tranh, chỉ có thể ảo não rút lui trở về.
Thế nhưng, Vương triều Đại Khánh đã tính sai chiến lược của Đại Thương.
Cái gọi là khai chiến với hai đại Vương triều, Có điều là một sự giả tạo mà thôi, vì bên phía Đại Thống chỉ có Hải quân kiềm chế.
Hơn nữa, hiện nay quân đội Đại Thương phát động công chiếm, cũng chỉ là một phần lãnh thổ thuộc về Vương triều Đại Hoành trong quá khứ mà thôi. Ở dưới lời hiệu triệu của vị Trưởng Công chúa Đại Hoành cũ là Cơ Khanh Nguyệt, lập tức có một số người không an phận bắt đầu hưởng ứng khởi nghĩa. Mặc kệ những người này có mục đích thật sự như thế nào, nhưng quả thực đã tạo thành ảnh hưởng lớn ở trong dân gian.
Chính nghĩa thì được ủng hộ, trợ giúp mọi mặt, vì thế quân đội Đại Thương có thể đứng vững bước chân, đồng thời triển khai đẩy mạnh
bước kế tiếp.
Cũng chính vào lúc này, Dương Mộc bắt đầu đón nhận niềm vui từ những bố cục năm đó.
Nếu không phải ánh mắt của hắn có tầm nhìn xa, thu Cơ Khanh Nguyệt vào trong hậu cung, như vậy hiện tại tuyệt đối sẽ gặp phải lực cản vô cùng lớn.
Có sự trợ giúp của Cơ Khanh Nguyệt, tuy rằng Vương triều Đại Thương không đến mức độ chiếm cứ đại nghĩa, thế nhưng nói tóm lại vẫn nhận được nhân tâm ủng hộ hơn so với Đại Khánh và Đại Thống.
Cũng không có nghĩa là Trưởng Công chúa nhiếp chính có sức hiệu triệu lớn bao nhiêu, mà là bách tính Đại Hoành bị nô dịch lâu dài, vẫn không cách nào phát tiết, khi quân đội Vương triều Đại Thương vừa đến, liền cho mọi người cơ hội thay đổi số phận. Mà Trưởng Công chúa nhiếp chính giống như một phần tình cảm hương hỏa xưa cũ, lợi dụng lẫn nhau, chỉ đến thế mà thôi.
Quân đội Vương triều Đại Khánh cuồn cuộn không ngừng tập kết, song phương đã triển khai mấy vòng chiến đấu.
Dù quy mô chiến đấu lớn, thế nhưng cũng chẳng có nhiều đột biến, nói tóm lại chính là quân đội Vương triều Đại Thương dựa vào trang bị cùng tố chất tướng sĩ, một đường tiến công như bẻ cành khô vậy, vững vàng đánh cho quân đội Đại Khánh liên tục bại lui.
Đây cũng không phải ca ngợi, mà thực sự là nghiền ép.
Đến trình độ nào chứ?
Đại khái tương tự với việc, ở bên trong toàn bộ các cuộc đại chiến liên tiếp, chỉ cần là hai quân đối đầu, vậy thì quân đội Đại Thương sẽ nhất định giành chiến thắng.
Quân đội Đại Khánh hầu như không có sức lực chống đỡ lại, chỉ có thể miễn cưỡng phòng thủ, tạm thời rút lui.
Trong các cuộc chiến đấu liên tiếp, quân đội Đại Khánh chưa từng đánh thắng một lần.
Có thể nói rằng vô cùng gian nan.
Chênh lệch lớn như vậy, khiến cho quân thần Đại Khánh lòng như lửa đốt.
Vẻn vẹn chỉ trong khoảng thời gian ba năm, Vương triều Đại Khánh đã nếm trải được sự khủng bố của Vương triều Đại Thương, hối hận vì lúc trước đã cùng Vương triều Đại Thống kết thúc chiến tranh, bằng không cũng sẽ không cho Thương Quốc Có cơ hội thở dốc lấy hơi,
từ đó quật khởi mạnh mẽ.
Mặc khác, tin tức truyền về từ Vương triều Đại Thắng cũng không thể lạc quan, về cơ bản thì toàn bộ thủy sư Vương triều đã bị Hải quân Đại Thương tiêu diệt, nói cách khác đường ven biển trải dài biến thành từng mang từng mảng đường biên giới không có sự đề phòng.
Mà Vương triều Đại Thống trước sau cũng không có cách gì đối phó với ba đại hạm đội Hải quân, chỉ có thể sai quân đội đến đóng quân
một số thành trì quan trọng ở vùng duyên hải, cố gắng hết sức đề phòng Hải quân tập kích, âm thầm chờ thời cơ thích hợp sớm phản
kích.
Tình thế càng trở nên nghiêm trọng, không chỉ có để triều đình Vương triều Đại Thống như gặp đại địch, càng làm cho quân thần Vương triều Đại Khánh cảm giác được một sự bất lực.
Khai chiến từ thời điểm đầu năm, mãi cho đến mùa Thu tháng Bảy, tháng Tám, ròng rã suốt khoảng thời gian nửa năm, Vương triều Đại Khánh ngày xưa khổ chiến mấy năm xâm chiếm lãnh thổ Đại Hoành, trên căn bản đã bị sa lầy.
Nếu không phải quân đội Đại Thương có lòng vững chắc địa bàn và vùng hậu phương rộng lớn, e rằng vào lúc này đã mở rộng vào lãnh thổ Vương triều Đại Khánh.


Bạn cần đăng nhập để bình luận