Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài
Chương 215
Hôm nay nhiệt độ không khí đã xuống số âm, người đi ngoài đường lạnh đến mức run lẩy bẩy.Giản Tĩnh bọc một chiếc áo lông, mang giày đi tuyết, chưa quên đội một chiếc mũ lông, ngồi ở ghế sau quan sát cảnh xung quanh ngoài cửa sổ.Khuôn mặt Lương Nghi cóng đến mức ửng đỏ, nhưng người lại rất có tinh thần: "Có phải đi tìm nhà làm vườn kia trước không?"Trong phạm vi quanh đây có một số nhà máy, một trong số đó là nhà máy làm vườn bán bồn hoa, hoa cỏ cây cối thu được từ nông thôn cũng sẽ được chỉnh đốn ở nơi này, trồng vào bồn rồi vận chuyển đến cửa hàng ở trung tâm thành phố để bán.Nếu kiểm tra ra thành phần đất nông thôn trên quần áo thì tất nhiên phải xem đây là trung tâm để điều tra.Vị trí của nhà máy khá lệch, hai công nhân đang bận việc trong lều lớn.Quý Phong và Lương Nghi cầm ảnh của chủ nhiệm Chu, hỏi thăm tin tức từ họ. Mà Giản Tĩnh thì dắt Kỵ Sĩ đi, bảo nó ngửi quần áo rồi đi tản bộ xung quanh.Kỵ Sĩ vẫn chưa thạo nghề lắm.Dù sao nửa tháng trước trách nhiệm của nó vẫn là canh cổng nhà, bây giờ lại nhanh chóng biến hoá thành chó truy vết, chỉ có thể lâm thời học tập.Cũng may nó vì sợ chủ nhân nên không dám nghịch ngợm, nghiêm túc lần theo mùi. Chỉ là dạo trước mới mưa nên mùi đã nhạt đến mức không thể nhạt hơn nữa, còn hòa vào mùi nước làm cho nó ngất ngây, mắt bắt đầu mơ hồ.Giản Tĩnh thấy nó đi dạo vòng quanh đã biết là không được, cô cũng không làm khó cậu nhóc đáng thương này: "Về nhà cho mi thêm đồ ăn, uống sữa chua."Kỵ Sĩ lập tức sống lại.Giản Tĩnh ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, trong lòng sắp xếp lại từ đầu đến cuối vụ án: Tối ngày hai mươi bảy tháng mười một, Cung Lộ tử vong, nhằm che giấu lỗi lầm giết người của mình, Chu Quốc Lương quyết định tạo ra một vụ án giết người liên hoàn, để vợ trở thành một trong những người bị hại, giảm bớt hiềm nghi của mình.Ông ta sắm vai kẻ cuồng sát trên các tác phẩm truyền hình điện ảnh, chọn phụ nữ có mái tóc dài gợn sóng làm đối tượng ra tay.Vì ngăn ngừa tra rõ vụ án đầu tiên, ông ta nhất định phải nhanh chóng giết người chết thứ hai, làm xáo trộn thời gian tử vong của hai người, đảo ngược thứ tự.Đúng lúc, ngày hai mươi bảy tháng mười một nhiệt độ giảm kết băng, đường điện cao thế bị cắt đứt, khu vực này mất điện trong diện rộng.Ông ta nhặt người chết thứ hai (thi thể đầu tiên) ở ngoài quán bar, đồng thời chở thi thể của vợ đi, sát hại người thứ hai ở một nơi nào đó.Nơi này nhất định phải được ẩn nấp tốt, không dễ bị phát hiện.Đất nông thôn, khói bụi... Tại sao trên quần áo lại có những thứ này?Giản Tĩnh đi bộ về, đúng lúc nhìn thấy một chiếc xe tải chuyên chở bồn hoa chuẩn bị rời đi. Thân xe lắc lư, thỉnh thoảng có bùn đất chưa được dọn sạch rớt xuống, rơi đầy đất bên đường.Tài xế là kẻ nghiện thuốc, mở cửa sổ xe, thỉnh thoảng vươn tay ra búng đầu thuốc lá, khói bụi nhỏ vụn bị vẩy ra, rơi xuống theo đường đi.Giản Tĩnh: Quào!Cô vội vàng dắt Kỵ Sĩ đuổi theo xe.Xe đi xuyên qua tổng cộng ba ngã tư, sau đó rẽ trái đi thẳng lên đường cái.Mỗi khi Giản Tĩnh đi đến ngã tư đều dừng lại kêu Kỵ Sĩ chạy đi chạy lại mấy hướng để ngửi thử. Nếu đã có thể dính vào quần áo thì phần lớn là đế giày mà không phải lốp xe, tất nhiên nơi đó ở gần đây.Quả nhiên, chờ đến ngã tư thứ hai, hình như Kỵ Sĩ lại ngửi thấy mùi, chui vào nhà máy bỏ hoang ở bên cạnh.Chắc là chỗ này."Dừng lại." Giản Tĩnh gọi nó lại, miễn cho nó phá hư hiện trường.Kỵ Sĩ lập tức ngồi xuống không động đậy.Giản Tĩnh sờ đầu của nó, buộc dây thừng vào lan can ven đường, đưa cho nó một bọc đồ ăn vặt. Hai chân trước của Kỵ Sĩ bới cái túi, cắn xé ra một lỗ hổng, say sưa ăn bánh bích quy nhỏ.Còn cô thì mở thẻ khứu giác, tự đi vào xem xét.Trong này không đủ ánh sáng, có không ít tro bụi, phần lớn căn phòng đều trống rỗng, chỉ có lớp bụi trên cửa của một căn phòng không đều.Cô đeo bao tay rồi mở cửa ra, đồ dùng bên trong đều bị lấy sạch, độ dày lớp bụi cũng không đồng đều.Trên bức tường bên trái có một vết lõm rõ ràng, giống như bị một loại lưỡi dao cạo bụi tường, trông cực kỳ rõ ràng.Giản Tĩnh ngồi xuống quan sát cẩn thận, phát hiện vết tích rất mới, mới làm gần đây.Chẳng lẽ là trước kia từng để lại thứ gì nhưng sau đó bị hung thủ phát hiện và phá hủy rồi?"Giản Tĩnh?" Nơi xa truyền đến tiếng của Lương Nghi: "Cô ở đâu?""Tôi đến ngay đây." Cô đáp: "Chỗ này có cái gì đó."Lương Nghi và Quý Phong một trước một sau chạy đến, quan sát tình hình hiện trường rồi nói: "Chắc là nơi này.""Vừa nãy chúng tôi hỏi công nhân, bọn họ nói gần đây bị trộm mấy tấm màng ni lông." Lương Nghi không giấu lời nào, lập tức nói ra tin tức mới: "Có phải là trải ở đây không, cho nên mới không có dấu chân?"Giản Tĩnh gật đầu, nhưng không khỏi tiếc hận: "Hình như chỗ này từng để lại manh mối gì đó, đáng tiếc đã bị hủy.""Cái gì?" Lương Nghi tức điên lên, rón rén xích lại gần nhìn một lát, hận không thể lập tức đánh hung thủ một trận.Quý Phong gọi bọn họ: "Để người ta làm, các cô đi ra đi, đừng phá hỏng hiện trường."Hai người rón rén rời khỏi đây, đứng ở cổng thảo luận."Nếu như trải màng ni lông thì đừng nói dấu chân, ngay cả tóc cũng không dễ tìm." Lương Nghi trọc đầu: "Ý thức phản trinh sát của người này tốt thật."Tâm thái của Quý Phong khá tốt: "Không đến mức đó, tối như hũ nút, tôi không tin ông ta có thể rửa sạch như xe, chờ xem."Không bao lâu sau, kỹ thuật viên truy vết đến, võ trang đầy đủ tiến vào hiện trường rồi bắt đầu điều tra manh mối.Bọn họ mang đầy đủ thiết bị, dùng ánh đèn đa băng tần thu thập được một nửa dấu giày, có lẽ là không cẩn thận dẫm lên mép màng ni lông, vô tình để lại.Họ còn phát hiện hai mảnh lông mi giả ở góc tường, phát hiện mấy dấu móng tay ở nơi không đáng chú ý trong góc tường."Cái này khá kỳ lạ." Nhân viên truy vết chụp hình cho bọn họ: "Nhìn độ cao thì chỉ có thể nằm sấp."Mấy cái đầu chụm lại, quả nhiên là mấy vết cào của móng tay có hình thù kỳ lạ.Chẳng qua dấu vết khác mật mã bình thường, không phải số lượng hoặc chữ cái, hiện lên hình cành cây, nhánh cây có nếp gấp và có mấy vòng tròn, tổng cộng bốn nhóm.Nói là vẽ xấu, nhưng dường như ẩn giấu quy luật khiến cho người ta nghi ngờ, nhưng nói là mật mã thì lại chưa từng thấy dạng này.Lương Nghi nhất thời đau hết cả đầu: "Đây là người que khiêu vũ? Tổng cộng chỉ có bốn cái, cũng không thể giải mã được."Quý Phong: "Dấu vết rất mới, không giống như vẽ bừa."Đội trưởng Vương cũng nhìn rồi thở dài: "Có phải đã xem quá nhiều [12 cung hoàng đạo] rồi không?"Giản Tĩnh khựng lại một lát, vẻ mặt vi diệu.Quý Phong thấy vậy thì hỏi thẳng: "Cô biết à?""Khụ." Cô hắng giọng: "Đây là mật mã hoa hồng, xuất xứ... Ừm, từ sách do tôi viết."Những người khác cũng sững sờ, không biết nên vui mừng hay hoảng sợ: "Thật hay giả vậy?"Giản Tĩnh: "..."Hóa ra nhân viên trinh sát hình sự nghiêm chỉnh cũng không đọc tiểu thuyết trinh thám do cô viết? Trình độ thật sự kém đến mức đó ư? Cô còn tưởng rằng [Hoa hồng, hoàng kim và sát thủ] rất nổi tiếng chứ?Cô không khỏi có phần xấu hổ: "Thật."Đội trưởng Vương nói: "Vậy giải như thế nào?" "Rất đơn giản, có một bảng mật mã chia làm ba đoạn trên, giữa và dưới, sắp xếp từ giữa ra bên ngoài." Giản Tĩnh tiện tay làm mẫu cho họ xem một lần: "Ba nhóm tám chữ cái, hai cái còn lại ở đầu và đuôi."Cuối cùng cho ra bảng như sau:..... Y....SMGA 丨 BHNTUOIC 丨 DJPVWQKE 丨 FLRX..... Z...."Cành cây là đường phân cách bên trong, nếp gấp đại diện cho thứ tự, vòng tròn đại diện cho thứ tự viết." Giản Tĩnh thuận tay giải mã: "Mật mã mà cô ấy để lại là 'jiezhiyongchi'.""Cắt chi bể bơi?""Môi trường bể bơi?"Lương Nghi bất chợt nghĩ ra, kêu to: "Chiếc nhẫn! Chiếc nhẫn bể bơi!""Chiếc nhẫn ở bể bơi..." Giản Tĩnh đã hiểu: "Ông ta dùng bể bơi khung kim loại hoặc bể bơi phao!" Cô lại dốc sức nhớ lại dáng vẻ của chủ nhiệm Chu, trên ngón áp út của ông ta có chiếc nhẫn, nhưng... Rất mới.Đàn ông đeo nhẫn thì phần lớn là nhẫn kết hôn, không thể mới tinh như thế.Đội trưởng Vương ra lệnh: "Điều tra nhà của Chu Quốc Lương xem có thứ gì liên quan đến bể bơi không.""Vâng."Một khi hiệu suất của cơ quan quốc gia được huy động thì tốc độ cực kỳ đáng sợ.Hai tiếng sau, cảnh sát tìm được một bể bơi bằng phao cũ kỹ trong ga-ra của Chu Quốc Lương. Nhìn bề ngoài thì trông có vẻ đã cũ rồi, nhưng lại rất sạch sẽ, còn có thể sờ được mấy giọt nước chưa khô trong đó.Sau khi mở van bể bơi thổi phồng lên, trong bể có thứ gì đó lung lay theo động tác của bọn họ.Họ đổ ra xem, đó là một chiếc nhẫn cưới cũ.Trên nhẫn bị mấy cọng tóc nâu quấn quanh, chân lông còn nguyên vẹn.Mà thứ này là lời do người chết thứ ba để lại trước khi tử vong.Chu Quốc Lương không thể giải thích tại sao tóc của người chết này lại quấn lấy chiếc nhẫn của ông ta và bị giấu trong một bể bơi cũ kỹ.Ông ta chỉ đành nhận tội một cách không cam lòng, thừa nhận mình sát hại bốn người chết, bao gồm Vạn Viễn.Người đầu tiên là vợ - Cung Lộ. Ngày ấy, ông ta cãi nhau với vợ, trong lúc tức giận đã đẩy vợ xuống đất, trán của bà ấy đập vào sàn nhà, không cẩn thận hôn mê bất tỉnh.Trong lúc nhất thời, ông ta càng ngày càng bạo, dứt khoát ném bà ấy vào trong bồn tắm ‘cho bà ấy tỉnh táo lại’, đồng thời khóa cửa nhà vệ sinh.Lúc đó nước trong bồn tắm đã lạnh, vợ ông ta lại chỉ mặc đồ ngủ mỏng manh nên chết vì lạnh trong cơn hôn mê. Đợi đến nửa đêm ông ta ngủ dậy đi xem thì người đã không còn thở nữa.Phản ứng đầu tiên của ông ta là sợ hãi, sau đó lại vui mừng, ông ta chỉ nói mình đã thoát khỏi người phụ nữ có tính cách tồi tệ này, cuộc sống tốt đẹp đang ở ngay trước mắt. Nhưng có một điều phiền phức đặt trước mắt ông ta, đó là phải đối phó với cảnh sát ra sao.Sau đó, người đàn ông hay xem phim Mỹ bất chợt nghĩ ra một điều.Nếu chỉ có vợ ông ta chết thì ông ta chắc chắn sẽ là đối tượng tình nghi hàng đầu, vậy nếu có thêm một người chết thì sao? Làm giả thành một kẻ cuồng sát biến thái, chỉ ‘đúng lúc’ chọn trúng vợ của ông ta, vậy có phải ông ta sẽ an toàn không?Chu Quốc Lương không có bản lĩnh làm quan, nhưng thiên phú gây án cũng có mấy phần, chỉ tốn hai đến ba tiếng đã xác định kế hoạch sơ bộ.Vừa khéo hôm đó nhiệt độ giảm kết băng, mạch điện bị cắt đứt. Người trực ban gửi cho ông ta một tin nhắn, vốn dĩ nói cho ông ta biết chuyện cần làm vào ngày mai, nhưng lại khiến ông ta khẽ động tâm, lôi bản đồ ra chọn được địa điểm mưu sát thích hợp.Ông ta đeo mũ và khẩu trang, đỗ xe ở nơi xa, tìm một người tương tự với vợ mình ở quán bar, kéo cô ấy lên xe rồi tìm bừa một nhà máy bỏ hoang trong phạm vi mất điện.Ông ta lấy bể bơi phao nhà mua, đổ hai thùng nước vào bể, lột quần áo trói chân tay cô ấy rồi ném vào, làm người ta chết rét.Cô gái ấy còn chưa tỉnh rượu đã mất mạng.Sau đó Chu Quốc Lương hủy dung cô ấy trước rồi ném thi thể ra ngoài trời, nhưng thấy quần áo của đối phương xinh đẹp, biểu hiện nhảy disco rất rõ ràng, sợ bị người ta đoán ra địa điểm bèn mua một bộ quần áo ẩu tả ở cửa hàng nhỏ bên đường để thay cho thi thể, lúc này ông ta mới vứt thi thể ở đầu đường.Thi thể của vợ thì ông ta giấu kỹ bằng lớp tuyết đọng, chờ đến ngày hôm sau tuyết tan mới nghĩ cách nhét vào khu phá dỡ không có camera.Nhờ đó mà hai vụ án bị đảo ngược thứ tự, cho dù bị người ta tra ra thân phận thì cũng không nghi ngờ ông ta được.Nhưng qua hai ngày, Chu Quốc Lương lại bất an.Nếu cảnh sát phát hiện sau khi vợ ông ta chết, ‘sát thủ biến thái’ lập tức thu tay lại, thì không thể nghi ngờ ông ta sẽ gây thêm phiền phức cho mình. Vậy nên hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, ông ta lại tìm thêm một kẻ chết thay.Nhưng mà vợ Cung Lộ bị đánh ngất xỉu, cô bé ở quán bar say như chết, cả hai đều không tỉnh táo. Người phụ nữ thứ ba lại là một nhà thiết kế tăng ca, tan tầm vào lúc rạng sáng chỉ vì bên khách hàng gây chuyện, xem như còn tỉnh táo.Mặc dù cô ấy bị Chu Quốc Lương chuốc thuốc mê, nhưng cô ấy vẫn tỉnh lại khi đã lạnh đến mức run lẩy bẩy.Tay chân cô ấy đau tới nỗi mềm nhũn, la to cứu mạng, nhưng sau đó bị Chu Quốc Lương canh giữ bên ngoài phát hiện, che kín miệng của cô ấy.Trong lúc giãy dụa, cô ấy kéo chiếc nhẫn trên tay Chu Quốc Lương xuống, nắm trong lòng bàn tay rồi giả vờ hôn mê.Chu Quốc Lương không ngờ cô ấy sẽ tỉnh dậy nên bị giật mình, chưa tỉnh táo lại nên nhất thời không nhận ra. Đợi đến khi ông ta nhận ra bị mất nhẫn mới đi tìm, nhưng làm thế nào cũng không tìm được.Ông ta không biết, cô gái mở van thổi bể bơi, thả khí ra, bứt tóc quấn vào chiếc nhẫn rồi ném vào trong bể, đồng thời viết mật mã ở góc tường để nhắc nhở.Nhưng cô ấy làm xong lại sợ làm rõ ràng như vậy sẽ bị phát hiện, bèn ráng chống đỡ thân thể lạnh cứng, đâm rách ngón tay viết lung tung mấy chữ bằng máu lên trên tường để che giấu.Quả nhiên, Chu Quốc Lương nhìn thấy bể bơi thoát hơi, nước chảy đầy đất, đang muốn thu dọn thì thấy chữ bằng máu bôi trên tường, ông ta đâu còn xem kỹ nữa, vội vàng cạo lớp ngoài của tường.Mà đúng lúc này, cô gái toàn thân ướt đẫm nằm trong hoàn cảnh nhiệt độ thấp rốt cuộc không chịu đựng được nữa, qua đời.Chu Quốc Lương thở phào một hơi, làm y như cũ phá hủy khuôn mặt của cô ấy, chờ một lúc lâu, tới khi nhận được tin nhắn cắt điện mới vội vàng bỏ thi thể đi.Đến tận lúc này, ông ta đã gây ra tổng cộng ba vụ án, ông ta tự nhận là không có sơ hở nào, đã muốn thu tay lại rồi, ai ngờ ngày đó đi ngang qua quán bar 2077 nhìn thấy Vạn Viễn, ông ta chỉ cảm thấy người này rất giống vợ lúc thường ngày, bị dọa đến mức ba hồn mất bảy phách.Một khi đã làm người ác thì sẽ không thể thu tay lại được nữa.Chu Quốc Lương bị dọa sợ, biết rõ Vạn Viễn không thể nào là Cung Lộ, nhưng ông ta vẫn lừa người say khướt lên xe, kéo đến căn cứ bí mật để giết.Đợi đến khi người đã chết, ông ta chợt phát hiện không ổn.Mẹ nó, lại là người đàn ông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận