Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài
Chương 334
Giản Tĩnh xoay cái nĩa trên tay, giọng nói nhỏ nhẹ: "Sao lại là anh?""Chúng ta có duyên thật đấy." Tông Dã đến ngồi trên chiếc ghế dài đối diện cô, nhờ chậu cây cảnh bên cạnh che chắn thân hình: "Lần nào gặp em, tôi cũng đều có kết quả may mắn."Vẻ mặt cô lạnh lẽo: "Tôi thì hoàn toàn ngược lại."Lần đầu tiên gặp Tông Dã, Tư Anh Kiệt phải chịu khổ trong trận Tu La, lần thứ hai gặp anh ta, vụ tấn công khủng bố ở Paris gây thương vong vô số, lần thứ ba gặp anh ta, tiêu mất bảy triệu…Lần thứ tư này… "Tôi vẫn nên tránh xa anh ra một chút thì tốt hơn." Cô nói.Tông Dã mỉm cười, hormone của cáo đực lại tràn trề: "Nghe tôi nói xong cũng không muộn."Giản Tĩnh trừng mắt: "Nếu như chỗ này sắp phát nổ, tôi sẽ cảm ơn anh sau đó lập tức bỏ chạy.""Lần này không liên quan đến người bình thường, nhưng em sẽ cảm ơn tôi thôi." Tông Dã chắc chắn nói.Giản Tĩnh hơi động lòng, cô đoán: "Vị khách trong phòng chờ VIP đó à?"Anh ta khẽ gật đầu.Chết tiệt. Giản Tĩnh chửi thầm một câu, cô lập tức đứng dậy, Khang Mộ Thành vẫn còn ở trong phòng nghỉ."Đừng vội, nghe tôi nói hết đã." Tông Dã kéo cô, đi thẳng vào vấn đề: “Là một sĩ quan quân đội cấp cao của một nước nào đó, chuẩn bị ngồi chuyến bay bảo đảm trở về nước."Quân nhân nhà nước? Giản Tĩnh khẽ nhíu mày."Chúng tôi cho rằng, người nào đó bên cạnh ông ta là…" Lời nói đã đến miệng lại nuốt xuống, Tông Dã mỉm cười: "Biệt hiệu là A."Nhưng mà, cái Giản Tĩnh tò mò không phải biệt hiệu A, mà là: "Người nào đó?" Cô suy nghĩ: "Người nào đó là ai?"Tông Dã không trả lời, mà chỉ lấy ra một tờ báo: "Xem cái này."Giản Tĩnh nhận lấy.Đây là báo của địa phương, lại là bản tiếng Anh, trên góc của một miếng đậu phụ viết tiêu đề như sau: [Đêm qua làng X đột ngột bùng phát trận chiến hỏa lực ác liệt, siêu trùm ma túy lại một lần nữa bỏ trốn.]Đại ý là: Tam Giác Vàng có một trùm ma túy, trong mười năm gần đây gây ra tội ác chồng chất, trên tay dính rất nhiều mạng người, ma túy do băng nhóm này sản xuất đã hại không biết bao nhiêu gia đình ly tán, nhà tan cửa nát.Cảnh sát nhiều lần muốn bắt người này nhưng người này sống mà chẳng nương tay cho ai, chạy trốn qua các biên giới khiến cho hành động bắt giữ thất bại vì nhiều lý do.Cho đến bây giờ, cảnh sát vẫn không biết người này là nam hay nữ, gầy hay béo, bao nhiêu tuổi, theo lời khai của nhóm đồng bọn bị bắt, người này trong tập đoàn được gọi là ‘boss’, chỉ có nhân vật số hai và nhân vật số ba biết dáng vẻ của người này, vô cùng thần bí.Tin tức cuối cùng, người biên tập cho biết, mặc dù vụ án vẫn đang được điều tra, nhưng ‘boss’ vô cùng giảo hoạt, có lẽ lần này cũng vẫn dùng rổ múc nước, công dã tràng.Giản Tĩnh đọc báo xong, cô nhíu chặt mày.Tông Dã nói: "Tôi có thể nói cho em biết, lần hành động bắt giữ này không giống bình thường, chỉ được thành công, không được thất bại.""Vì sao?"Anh ta kể lại chi tiết từ đầu đến cuối cho Giản Tĩnh.Ban đầu, người này đi vào vùng Vân Nam, từng nhiều lần bị cảnh sát Trung Quốc đuổi bắt, có một lần suýt chết, thế nên mới ôm hận trong lòng, quyết định trả thù cảnh sát Trung Quốc, thể hiện bản lĩnh của mình với nhiều thế lực trong Tam Giác Vàng.Đầu năm nay, khi nghe nói có người ở bên ngoài tới nghe ngóng về chuyện của mình, người này bèn lập một kế hoạch trả thù.Người này dụ cảnh sát đang dò hỏi tin tức vào trong hang ổ, lấy thủ đoạn tàn ác nhất để giết hại, còn phái tay sai tra được thân phận của cảnh sát, giết chết vợ con của anh ấy.Trong chốc lát, người này có tiếng tăm lớn ở Tam Giác Vàng, có rất nhiều người đến nhờ cậy.Mà phía Trung Quốc đương nhiên vô cùng căm phẫn, quyết tâm dù thế nào cũng phải diệt trừ người này, trấn áp vùng biên giới.Giản Tĩnh lạnh toát cả người, lập tức hỏi: "Boss là A ư?""Nhân vật đứng đầu là A, nhân vật số hai là B và nhân vật số ba là C." Tông Dã chậm rãi nói: "C đã bị bắt, thẩm vấn nửa tháng, cuối cùng cũng bằng lòng chỉ ra và xác nhận A nhưng đây lại là một cái bẫy."Anh ta cố gắng kể ngắn gọn nhưng chỉ với vài câu ít ỏi cũng khiến cho người ta khiếp sợ: "Cả nhóm gần như thất bại hoàn toàn, ba người chết tại chỗ, những người còn lại đang nằm trong phòng chăm sóc tích cực, vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm."Anh ta ngừng lại một chút rồi nói tiếp: "Cho đến nay, đã có hơn mười người thương vong."Giản Tĩnh giật mình, hoảng sợ."Hành động này vốn dĩ đã xem như thất bại nhưng một người nằm vùng đã liều chết truyền tin tức, A vượt qua đường biên giới, rất có thể sẽ hội họp với một nhân vật cao cấp, thông qua con đường chính phủ để lẩn trốn về nước."Trong sân bay ồn ào, giọng nói của Tông Dã nhỏ nhẹ, không cẩn thận chú ý thì hoàn toàn không nghe rõ."Đây là tin tức từ tối hôm qua, sáng hôm nay lúc tôi đến đây chỉ cách chuyến bay mười lăm phút, tôi còn tưởng sẽ không kịp nữa, không ngờ mình khá may mắn." Tông Dã nói: "Đây là cơ hội tốt nhất."Anh ta viết mấy chữ trên bàn, nói: "Người bị bắt ở đâu thì sẽ bị xét xử ở đó, một khi A về nước, cho dù bắt được người này thì người ở phía sau cũng sẽ nộp tiền bảo lãnh cho người này, chỉ có bị bên thứ ba bắt mới có thể tránh được thế lực của người này, dẫn độ người này về nước."Giản Tĩnh đã hiểu đại khái.Cô hỏi: "Anh mong muốn tôi giúp anh tìm được người này?""Đúng vậy." Tông Dã thừa nhận: "Phòng chờ VIP đã bị giám sát chặt chẽ, một biến động nhỏ cũng có thể làm kinh động đến mục tiêu, tôi cần một người giúp đỡ."Giản Tĩnh do dự, không nói.Nói một cách công bằng, cô không có lý do gì để từ chối, loại như A bớt được người nào hay người đó. Thứ duy nhất khiến cô băn khoăn là lập trường của Tông Dã."Tôi dựa vào cái gì để tin anh?" Giản Tĩnh hỏi thẳng.Tông Dã gật đầu: "Nghi ngờ hợp lý."Giản Tĩnh nhún vai.Anh ta suy nghĩ trong giây lát, nói: "Chờ tôi một chút, lát nữa em sẽ biết.""Vậy tốt nhất là anh nhanh lên." Bít tết đã được làm xong và để vào hộp cơm, Giản Tĩnh cầm lên rồi lập tức rời đi. Tất nhiên là cô không tin tưởng Tông Dã lắm, nhưng có lẽ tin tức của anh ta không phải là giả.Mau chóng để Tổng giám đốc Khang tránh đi thì tốt hơn.Nhưng khi trở lại phòng chờ VIP, Giản Tĩnh lại băn khoăn - Cô phải nói với Khang Mộ Thành thế nào đây?Khang Mộ Thành chú ý đến vẻ mặt bối rối của cô.Có lẽ Giản Tĩnh chưa bao giờ để ý, mỗi khi cô muốn đi làm chuyện gì đó nhưng lại không biết giải thích với anh ấy như thế nào, hoặc là sợ anh ấy biết điều gì thì sẽ lộ ra vẻ mặt bối rối như vậy.Đôi lông mày khẽ nhíu lại, nếu không nhìn kỹ thì rất khó để nhận ra sự thay đổi nhỏ này, cô mím môi, khoé miệng hơi nhếch lên, như một cái đuôi nhỏ nặng nề, rất giống nét mặt không vui của trẻ con.Loại vẻ mặt có một không hai độc quyền này, Khang Mộ Thành nhìn thấy lập tức nắm chắc.Cô lại muốn làm gì?Khanh Mộ Thành chờ cô mở miệng, nhưng cô bối rối một lúc lâu, giữa chừng nhận một cuộc điện thoại nhưng vẫn không nói gì."Em muốn làm gì?" Anh ấy đóng máy tính xách tay lại, chủ động làm rõ.Giản Tĩnh nhìn anh ấy."Nói đi, anh có thể làm thì sẽ làm." Anh ấy bình tĩnh nói.Giản Tĩnh: "Chủ tịch ở một mình trong phòng…"Phòng nghỉ ngơi VIP ở sân bay cung cấp một số loại dịch vụ khác nhau: Khách hàng VIP thông thường có thể sử dụng phòng nghỉ ngơi công cộng, khu thương mại, khu dành cho trẻ em, khu ăn uống, khu vui chơi giải trí, tùy ý sử dụng đã có thể thỏa mãn nhu cầu nghỉ ngơi của đa số người.Nếu là khách hàng VVIP thì có thể yêu cầu một phòng nghỉ ngơi riêng hoặc là phòng nghỉ ngơi gia đình nhưng mà số lượng có hạn, thường là tới trước thì được, hết rồi thì chỉ có thể chờ.Cuối cùng là siêu VIP, thường là vương thất, chính phủ cấp cao của một đất nước nào đó hoặc là những người cực kỳ giàu có, họ có phòng nghỉ ngơi độc lập, không khác gì phòng khách sạn năm sao.Về của cải, không còn nghi ngờ gì nữa chủ tịch Khang là hạng nhất. Nhưng mà sở thích ban đầu của bà là mua nhà, nếu như bất động sản có các loại cấp bậc như công ty hàng không, chắc chắn bà là một khách hàng lớn siêu cấp.Bình thường thường ngày đi ra ngoài, mẹ con nhà họ Khang rất giản dị, lâu như vậy rồi cũng vẫn là hạng hai. Nhưng mà Chủ tịch Khang có thân phận là đại sứ quảng bá văn hóa, chấp nhận lời mời của nhiều chính phủ, chỉ cần điều kiện cho phép, đãi ngộ của bà luôn rất tốt.Hôm nay sếp lớn đã chiếm một phòng duy nhất, Chủ tịch Khang được đưa đến phòng nghỉ gia đình, có một phòng ngủ, một phòng khách và một phòng vệ sinh riêng biệt.Cho dù xảy ra hỗn loạn cũng rất khó ảnh hướng đến phòng nghỉ, khá an toàn.Khang Mộ Thành nhíu mày: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?""Bây giờ vẫn chưa có chuyện gì xảy ra." Cô thành thật nói.Anh nhìn cô chằm chằm.Giản Tĩnh buồn phiền: "Em không lừa anh.""Anh biết." Anh trầm mặc chốc lát, nói: "Được rồi, anh đi ngay đây, còn em thì sao?"Cô nói: "Em đi uống tách cà phê."Khang Mộ Thành: "Thế còn con chó thì sao?""Anh đưa đi."Anh gật đầu, thu dọn đồ đạc rồi rời đi.Giản Tĩnh thở dài một hơi, cô chán nản ngồi phịch xuống ghế sofa, tâm trạng buồn bực.Đối với cô mà nói, sự quan tâm và yêu quý của Khang Mộ Thành là vô cùng quý giá. Trên thế giới này, người mà cô không muốn làm tổn thương nhất chính là anh ấy.Thế mà, hoàn toàn ngược lại.Khang Mộ Thành không muốn trải qua nỗi đau mất ‘cô’ một lần nữa, mong cô bình an và hạnh phúc, nhưng cô lại không kìm nổi lòng mà dấn thân vào nguy hiểm hết lần này đến lần khác, hơn nữa còn không có dự định dừng lại.Phải làm thế nào đây?Cô không thể vì người khác mà từ bỏ lý tưởng và thú vui của mình, vậy nên mong chờ anh ấy nhượng bộ thì giống như những lần trước.Nhưng lần này, anh vậy vẫn sẽ nhượng bộ ư?Nếu không thì sao?Buồn bực."Thưa cô, nước chanh bạc hà có ga của cô." Một người phục vụ mặc đồng phục bưng một ly nước có đá đi tới.Giản Tĩnh ngước mắt lên nhìn thấy một cái tai nghe kiểu lọt tai không dây được giấu dưới khay.Cô lặng lẽ giấu vào trong tay, giả vờ sửa sang lại tóc âm thầm nhét tai nghe vào tai. Rất nhanh, trong tai nghe truyền đến giọng nói của Tông Dã: "Tôi nói ngắn gọn, mục tiêu là một nhà bốn người, dẫn theo mười hai nhân viên, chúng ta cần nhanh chóng xác nhận thân phận của A."Giản Tĩnh nói: "Là những người nào?""Mục tiêu có bốn cảnh vệ nam, vợ của ông ta, hai nữ cảnh vệ, cô giúp việc, gia sư và bốn vệ sĩ thuê chuyên nghiệp.Giọng nói trong tai nghe vang lên không ngừng, điện thoại cũng truyền đến ảnh đồng bộ.Giản Tĩnh nghiên cứu kỹ lưỡng hình ảnh theo dõi của sân bay.Nhân vật quan trọng cũng chính là một sĩ quan cấp cao của nước nào đó là một người đàn ông trung niên năm mươi sáu tuổi, vóc dáng trung bình, da hơi đen, mặt mũi không có gì đặc biệt.Ông ta vào sân bay trước, hai vệ sĩ chuyên nghiệp đi tới tuần tra, xác nhận xem có gì bất thường hay không.Sau đó, hai cảnh vệ nam mở đường ở phía trước, bảo vệ bên cạnh mục tiêu, bốn người là quân đội cải trang thành nhân viên bảo vệ, tuy rằng mặc thường phục nhưng đều cao to, vẻ mặt cảnh giác.Đằng sau là vợ của sếp lớn, so với sự bình thường của chồng, bà vợ xinh đẹp hơn nhiều, vóc dáng đầy đặn, mặt mũi cân đối, hai tay dắt hai đứa con, thoạt nhìn dịu dàng, hiền lành.Hai đứa con một trai một gái, bé gái lớn hơn một chút, khoảnh mười một, mười hai tuổi, bé trai nhỏ hơn, khoảng năm, sáu tuổi, đi đường còn nhảy nhót, tung tăng.Hai nữ cảnh vệ vẫn luôn đi sau ba người, cũng tận tâm và có trách nhiệm.Sau đó là cô giúp việc và gia sư, đều là nữ. Cô giúp việc hơn bốn mươi tuổi, ngoại hình trung hậu, gia sư ăn mặc rất sành điệu, giỏi giang, ưu tú, hai người cười nói rất tự nhiên.Đi cuối cùng là hai người vệ sĩ thuê khác, họ vừa đi vừa nhìn xung quanh, để tránh có người bám đuôi và tập kích.Nhìn từ camera giám sát, người nào cũng biểu hiện rất tự nhiên, không có ai vụng về, không có khác biệt gì lớn, hoặc là lo được lo mất, căng thẳng quá.Giản Tĩnh xem đi xem lại mấy lần nhưng vẫn không thể xác định được kẻ tình nghi: "Tôi nhìn không ra.""Thế này không lạ, A rất giỏi ngụy trang, mười mấy năm nay cũng không thể chụp được bức ảnh nào của người này." Tông Dã nói: "Nhưng thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa, cần phải hành động xong trước khi máy bay cất cánh."Giản Tĩnh hỏi: "Các anh hiểu A bao nhiêu?""Hai mươi năm trước A tham gia vào một băng nhóm buôn bán ma túy. Tám năm trước, tên cầm đầu chết trong một cuộc vây quét, người này bị trúng đạn nhưng may mắn chạy thoát, mua chuộc được đội ngũ của tên cầm đầu, bắt đầu tự lập băng nhóm riêng. Bởi vì qua lại thân thiết với sếp lớn nên mới năm năm đã có danh tiếng.""Người này có bản tính ác độc, đã từng hành hạ thuộc hạ phản bội và người thân của họ đến chết. Một khi thành viên nằm vùng bị nghi ngờ thì sẽ lập tức bị trừng trị trước mặt mọi người. Nhưng đồng thời người này còn làm đường, xây dựng nhà máy ở quê, mở rộng mối quan hệ, rất nhiều người dân địa phương đều là công nhân của nhà máy của người này và người thân cũng trở thành cơ sở ngầm của người này.""Năm ngoái, cảnh sát từng lập kế hoạch bao vây hang ổ của người này nhưng trước khi hành động lại bị lộ tin tức, cuối cùng không làm được gì."Cô hơi ngạc nhiên.Tông Dã nói: "Theo tình hình trước mắt, A ít nhất cũng ba mươi tuổi, không rõ giới tính, giỏi ngụy trang, từng bị súng bắn bị thương, qua lại thân thiết với sếp lớn, có tin đồn A thậm chí từng hối lộ hoàng tộc."Giản Tĩnh nghĩ một chút, cô hỏi tiếp: "Sĩ quan cao cấp này có lai lịch gì?""Kinh nghiệm đi lính của ông ta hết sức bình thường, nhưng rất được vua tin tưởng, vợ của ông ta là em họ của vương phi nên thường xuyên ra vào cung điện."Giản Tĩnh: "..."Thảo nào phải hành động trước khi máy bay cất cánh, nếu như thả về thì có thể bắt được mới lạ đấy."Có thể loại trừ người nào không?""Rất tiếc, không có."Có vẻ như đây là một công trình lớn đấy.Giản Tĩnh uống hai hớp nước chanh rồi đứng dậy làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận