Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài

Chương 62

Chương 62

Gần đây, Giang Bạch Diễm đang quay một bộ phim về gia đình, nói về một gia đình có hai ba mẹ đã ly hôn lại tái hôn, hai bên đều dẫn theo một đứa con và quá trình làm thế nào để chung sống hài hòa giữa bố dượng mẹ kế, con anh con tôi.Người đại diện vốn không thích kịch bản này mà muốn hướng cậu ấy đến một bộ phim cổ trang có quy mô đầu tư lớn.Nhưng Giang Bạch Diễm lại từ chối.Thứ nhất, vai diễn mà đối phương đưa ra chỉ là nam phụ, cái này cũng không sao, nhưng trong đầu nhân vật được xây dựng chỉ có yêu đương, không có mị lực cá nhân. Thứ hai, tuổi của cậu ấy vẫn còn nhỏ, con đường sau này càng đi sẽ càng rộng mở, cố gắng rèn luyện kỹ thuật diễn xuất trước mới là điều quan trọng.Nghệ sĩ dưới tay người đại diện không phải chỉ có mình cậu ấy, cậu ấy không cần tài nguyên này thì sẽ có người khác cần, chút nữa người đại diện sẽ đưa tài nguyên này cho nghệ sĩ nam khác, cô ấy cảnh cáo cậu ấy: “Cậu đừng hối hận đấy.”Giang Bạch Diễm cười nói: “Tôi biết chị Trần sẽ không bỏ rơi tôi đâu.”“Thằng nhóc thối nhà cậu, đừng có khoe mẽ.” Mặc dù mắng thì mắng nhưng người đại diện vẫn giúp cậu ấy đi bàn hợp đồng với bộ phim gia đình kia.Bọn họ vừa để lộ thông tin ra, nguồn vốn đầu tư của bộ phim đó lập tức trở nên dồi dào hơn, đạo diễn lại vận dụng thêm các mối quan hệ của mình, mời hai diễn viên quốc dân trung tuổi có độ nổi tiếng khá cao diễn vai ba mẹ.Tuổi thực tế của bọn họ tầm khoảng trên dưới năm mươi, về cơ bản, những bộ phim mà bọn họ diễn đều là thế hệ ba mẹ, nhân vật được xây dựng đều tương đồng nhau, đều xoay quanh cặp ba mẹ thúc giục con cái kết hôn hoặc cặp bố mẹ chồng có quyền có thế.So sánh các kịch bản, trong bộ phim về gia đình này vai diễn của cậu ấy chính là một nửa diễn viên chính, nhân vật được xây dựng rất phong phú, cậu ấy cũng thấy rất hài lòng.Còn vai diễn em gái thì đã bị Thái Đồng Nhi nhận rồi.Lúc đó Giang Bạch Diễm cũng hơi ngạc nhiên, bà chị này không mang tiền đầu tư vào đoàn làm phim để đánh bóng tên tuổi mình, chạy đến đây làm cái gì? Chị Trần nghe ngóng một hồi, mới biết được vai diễn lúc trước của cô ta bị người ta cướp mất, hiện tại đang rảnh rỗi.Công ty của cô ta cân nhắc một thời gian, biết được bộ phim của Giang Bạch Diễm vẫn chưa xác nhận vai nữ chính, trong lòng vô cùng vui vẻ, đây không phải là cơ hội tuyệt vời cho bọn họ xào CP sao? Bọn họ sẽ để lộ thông tin nói đây là nam nữ chính, đến khi hot lên rồi thì nói đây là anh em con ba mẹ kế, như vậy vừa thu được độ hot vừa không để lại tai họa ngầm.Thái Đồng Nhi cũng rất hài lòng.Kỹ thuật diễn xuất của cô ta cũng bình thường nhưng diễn phim cổ trang lại khá tốt, thế nhưng cô ta vẫn luôn bị người ta mắng là bình hoa, vai diễn cô em gái bằng tuổi mình lần này coi như là diễn chính mình nên chắc cũng không có vấn đề gì.Đến lúc đó thì lên bài viết nói kỹ thuật diễn xuất của mình đã tiến bộ rồi, thật hoàn hảo.Về phần đạo diễn… Ôi, đầu năm nay phải đối mặt với một cô công chúa tự mang tiền đầu tư vào, khó có người có thể giữ vững được lòng mình, tạm được thì cho qua, dù sao thì Thái Đồng Nhi cũng được coi là một tiểu hoa có độ hot khá cao, có thêm gương mặt đẹp thì vẫn chiếm ưu thế hơn.Chị Trần mắng sau lưng mấy câu, nhưng trong ngành này những chuyện như thế đã quá quen thuộc rồi, còn có thể làm gì được?Cứ vậy đã khai máy rồi.Ngoại cảnh của bộ phim gia đình không nhiều lắm, đa phần đều quay ở trường quay phim, tiến độ quay từng ngày đều rất tốt, mọi chuyện đều rất ổn, cho đến nửa tháng trước.Hôm đó là sinh nhật Thái Đồng Nhi, fans của cô ta gửi tặng rất nhiều món quà, còn có cả bánh ngọt. Mọi người trong đoàn làm phim cũng lên tiếng chúc mừng rồi mọi người cùng chia bánh ăn.Một buổi náo nhiệt như thế, cho dù Giang Bạch Diễm không muốn tham gia cũng phải tham gia. Cậu ấy không có ba mẹ dìu dắt, không có người làm chỗ dựa, muốn nổi tiếng thì phải nhiệt tình giúp đỡ mọi người, làm gì có tư cách mà tùy hứng, vì vậy nên cậu ấy chúc mừng rất thật lòng.Không ngờ ngày hôm sau, sau khi quay phim xong trở về nhà, trên chiếc gương ở trong phòng đột nhiên xuất hiện mấy chữ bằng máu.‘Don’t talk to her.’ (Không được nói chuyện với cô ấy.)Lúc ấy chị Trần sợ đến mức hít sâu một hơi khí lạnh, trợ lý đánh bạo bước lên sờ thử mới thở phào, đây chỉ là thuốc màu.Chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ, chị Trần tỉnh táo lại, cũng không để lộ chuyện này, chỉ tự mình đi xem camera giám sát, không ngờ camera giám sát lại bị hỏng, không điều tra được cái gì, đành phải đổi sang một căn phòng khác.Lại qua được mấy ngày, bộ phim anh em con ba mẹ kế này đã đi đến hồi kết, đây cũng là một chi tiết khá đắt của cả bộ phim, đạo diễn rất coi trọng cảnh diễn này, từ sớm đã nhắc nhở Giang Bạch Diễm, bảo cậu ấy tập diễn với Thái Đồng Nhi nhiều hơn.Gương mặt của Giang Bạch Diễm lập tức biến thành màu mướp đắng.Thái Đồng Nhi ca hát, nhảy múa thì còn được chứ đóng phim thì cô ta thật sự không có thiên phú, diễn vẻ hoạt bát, đáng yêu thì còn diễn đạt ba phần, nhưng chỉ cần đến đoạn miêu tả khúc mắc trong nội tâm nhân vật thì lập tức sụp đổ.Chính cô ta cũng tự biết điều đó nên chưa đợi Giang Bạch Diễm kiếm cớ, cô ta đã nói cảm ơn rồi bắt đầu luôn.Cậu ấy đành phải đồng ý.Sau khi tập diễn xong, trong ly cà phê ngày hôm sau lập tức có một mùi vị rất lạ.Giang Bạch Diễm bình tĩnh đưa ly cà phê đó cho chị Trần đi xét nghiệm, kết quả thu được là trong ly cà phê đó có bỏ thêm chất tẩy rửa.Nửa đêm, có một tờ giấy được nhét vào khe cửa: ‘You will regret it.’ (Mày sẽ phải hối hận.)Lần này, chị Trần cũng không thể bình tĩnh được nữa: “Nhất định phải tra rõ chuyện này.”Giang Bạch Diễm nhìn chị ta, không hề lên tiếng.Đúng như dự đoán, chị Trần lập tức gọi điện thoại, thế nhưng bên kia lại bảo đừng để lộ chuyện này: “Nếu để lộ chuyện này thì mặt mũi đoàn làm phim cũng mất hết, tình cảm hai bên cũng bị ảnh hưởng.”Giang Bạch Diễm gặp rắc rối trong đoàn làm phim, các fans đều đổ hết lên đầu đoàn làm phim. Nếu như vậy thì cũng không có gì đáng nói vì thực sự là do đoàn làm phim làm không tốt nên mới để cho người lạ trà trộn vào trong.Nhưng tờ giấy lại đề cập đến Thái Đồng Nhi, chỉ cần xử lý không ổn thì mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối.Chị Trần tức giận, Giang Bạch Diễm lại nói: “Tôi biết rồi, để tự tôi nghĩ cách.”Sau đó, cậu ấy lập tức gọi điện cho Giản Tĩnh, nhờ cô giúp đỡ.Chị Trần không ngờ cậu lại làm vậy, nghi ngờ hỏi: “Tại sao lại gọi cô Giản tới?”“Đoàn làm phim của bộ ác quỷ ở ngay bên cạnh.” Giang Bạch Diễm nói: “Chị ấy đến đây cũng không có ai nghi ngờ.”Chị Trần nhìn thẳng vào cậu ấy: “Chỉ có thế? Cậu nên biết, trước mắt công ty không hy vọng cậu xảy ra chuyện liên quan đến chuyện tình cảm.”Nghệ sĩ nam dựa vào các fans nữ để kiếm tiền, hơn nữa Giang Bạch Diễm còn khá nhỏ tuổi, một khi đã yêu đương thì không khác gì tự chui đầu vào rọ. Không những không thể giải thích rõ với các fans mà chỉ sợ, ngay cả công ty cũng muốn bỏ qua cậu ấy.Giang Bạch Diễm gật đầu: “Tôi biết.”“Vậy tại sao lại là cô Giản?” Chị Trần khó hiểu hỏi.“Bởi vì, chị ấy rất giỏi.” Giang Bạch Diễm cười tít mắt, ngón tay bay múa trên bàn phím, gửi tin nhắn đi.‘Cô Giản, mau tới cứu tôi.’Giản Tĩnh biết đoàn làm phim ‘Bác sĩ ác quỷ’ và đoàn làm phim của Giang Bạch Diễm ở gần nhau, vì vậy cô lập tức gọi điện cho đạo diễn. Sau khi hỏi thăm đối phương, cô nói cho ông ấy biết mình đã viết xong phần hai, nghe nói phim đã bắt đầu quay, hỏi ông ấy không biết cô có thể đến tham quan một chút hay không.“Cháu chưa được xem quay phim truyền hình bao giờ.” Cô nói như vậy.Đạo diễn Hoàng và cô hợp tác với nhau khá hợp, mặc dù cũng sợ cô khoa chân múa tay nhưng vẫn lên tiếng đồng ý: “Tất nhiên, lúc nào cũng hoan nghênh cháu.”Giản Tĩnh lập tức thông báo cho Khang Mộ Thành, sau đó cô lập tức đi thăm đoàn làm phim.Các bộ phim hiện nay, không phải là phim truyền hình thì cũng là phim chiếu rạp, bộ phim ‘Bác sĩ ác quỷ’ cũng không ngoại lệ, vì vậy nó được quay luôn trong trường quay phim.Lần đầu tiên Giản Tĩnh được tới đoàn làm phim nên nhìn chỗ nào cũng thấy mới lạ.Trường quay phim đều ở ngoại thành, được cải tạo từ các nhà xưởng, cửa ra vào quanh năm suốt tháng đều bị bao vây bởi các phóng viên và người hâm mộ, chỉ chờ chụp hình các ngôi sao lúc họ đi làm và tan làm.Giản Tĩnh vừa mới xuống xe, bên cạnh đã có người lên tiếng hỏi: “Cô đến thăm đoàn làm phim nào đấy?”“Làm sao cô biết tôi đến thăm đoàn làm phim?” Cô tò mò hỏi.Người đó nói: “Vừa nhìn đã biết rồi.”Lại có một ông chú đang hút thuốc ló đầu ra khỏi xe, quan sát cô tỉ mỉ, bỗng nhiên cười nói: “Tôi biết, cô đến thăm đoàn làm phim ‘Bác sĩ ác quỷ’.”Giản Tĩnh nhướng mày: “Anh biết tôi?”“Cô chính là cô Giản đúng không.” Ông chú cười cười, giọng điệu có vẻ tự hào: “Những người ở trong giới này, chỉ cần đã lộ mặt thì tôi đều biết, gần đây cô Giản rất nổi tiếng, tất nhiên là tôi biết cô rồi.”Giản Tĩnh cười cười, cũng không cho là thật, chỉ giả bộ tò mò hỏi: “Mọi người đứng ở cửa ra vào làm gì vậy?”“Làm việc.” Ông chú nói: “Nếu không thì ai muốn chạy đến cái nơi đồng không mông quạnh này.”Giản Tĩnh lập tức hất cằm lên, hướng về phía mấy cô gái đứng cùng nhau ở đằng xa: “Bọn họ cũng thế à?”“À, đó là các trạm tỷ.” Ông chú tiện tay chỉ chỉ, đây là fan của tiểu hoa, kia là fan của tiểu thịt tươi, nắm rõ như lòng bàn tay, giống như đó là các loại rau được trồng trong vườn nhà mình.Giản Tĩnh cẩn thận quan sát, phát hiện đa phần các fans, phóng viên đều bị bảo vệ ngăn ở bên ngoài, nhưng có một vài cô gái gọi một cuộc điện thoại, lập tức có người ra đón dẫn vào.“Vì sao các cô ấy được đi vào?” Cô hỏi thăm.Ông chú thấy thế nhưng cũng không than phiền: “Cô có quan hệ thì cũng có thể vào.”Vừa dứt lời, trợ lý của đạo diễn Hoàng lập tức chạy đến đón người: “Cô Giản, mời cô đi bên này.” Anh ta quẹt thẻ ra vào, sau đó dẫn Giãn Tĩnh đi vào: “Thật ngại quá, để cô phải đợi lâu rồi.”“Không sao, tôi cũng vừa mới đến. Làm phiền anh phải đi một chuyến rồi.” Giản Tĩnh cũng rất khách sáo.Đi vào bên trong, chỉ thấy từng khu xưởng rất rộng lớn, khắp nơi đều chồng chất đủ loại thiết bị, người mặc quần áo và đeo trang sức cổ trang, hoặc cận đại, hoặc hiện đại đi tới đi lui, vô cùng náo nhiệt. Dọc theo đường đi còn có cả phòng nghỉ, WC, cửa hàng, trông chẳng khác nào một khu công viên.“Đây là lần đầu tiên cô Giản đến thăm đoàn làm phim đúng không.” Trợ lý rất giỏi bắt chuyện, mở miệng giới thiệu liên hồi: “Thực ra, quay phim và công trường khá giống nhau, đều rất lộn xộn.”Trường quay phim của bộ phim ác quỷ cũng không xa lắm, các cảnh quay đều ở trong bệnh viện, đạo diễn Hoàng đang chỉ đạo quay phim.Biên kịch Hứa đang ngồi trên chiếc ghế gấp ở bên cạnh, trong tay lật kịch bản, hết xóa lại sửa. Trong thế giới này, địa vị của biên kịch tương đối cao, trách nhiệm của họ cũng rất lớn, bình thường họ đều phải đi cùng đoàn làm phim để có thể điều chỉnh kịch bản kịp thời.“Biên kịch Hứa.” Giản Tĩnh lên tiếng chào ông ta.“Tĩnh Tĩnh đến rồi.” Biên kịch Hứa và cô quen biết từ lúc hai người cùng nhau chạy trốn khỏi biệt thự Dư Huy, về sau hai người lại cùng tham gia dự án cải biên tác phẩm ‘Bác sĩ ác quỷ’ nên đã rất thân thuộc: “Đến đúng lúc lắm, hôm nay quay cảnh ác quỷ giết người đấy.”Trái tim mà ác quỷ ăn bắt buộc phải là trái tim của người độc ác, vì vậy trước khi giết người sẽ có một loạt nghi thức tinh lọc, tế số lỗi lầm mà người chết đã làm để chứng minh ‘thức ăn’ của mình rất sạch sẽ, đây được coi là một cảnh rất đắt trong phim.Giản Tĩnh cười nói: “Vậy cháu đến thật đúng lúc.”Cô cũng không làm phiền đạo diễn Hoàng, chỉ đứng bên cạnh xem.Chỉ thấy đèn vụt sáng, tấm bảng NG vang lên, trong nháy mắt, trường quay lặng ngắt như tờ, diễn viên lập tức tiến vào trạng thái.“Có lẽ anh cảm thấy mê mang vì cảnh ngộ của mình, nhưng đừng sợ, cừu non thân yêu…” Ngón tay thon dài của nam diễn viên diễn vai ác quỷ lướt lưỡi dao phẫu thuật sắc bén, giống như một vị cha sứ thân thiết đang mỉm cười.Giản Tĩnh lập tức bị cuốn vào trong cảnh diễn của anh ta, mãi cho đến khi diễn viên đọc xong lời thoại, cô mới tỉnh táo lại: “Diễn tốt thật đấy.”Biên kịch Hứa cười ha ha: “Người đạo diễn Hoàng chọn, nếu không có kỹ thuật diễn thì làm sao có thể lọt vào mắt ông ấy?”Nhưng đạo diễn Hoàng vẫn thấy không hài lòng, nghe thấy giọng nói của biên kịch Hứa thì ông ấy quay đầu lại nhìn, vẫy tay gọi bọn họ: “Biên kịch Hứa, Tĩnh Tĩnh, mau tới đây.”Ông ấy chiếu lại đoạn vừa rồi, quay ra hỏi bọn họ: “Hai người cảm thấy thế nào?”Biên kịch Hứa nói: “Tạm được.”Giản Tĩnh lại nói: “Cháu không hiểu lắm, chú quyết định là được.”Đạo diễn Hoàng hỏi rất thật lòng, cũng thấy rất hài lòng với đáp án này, gật đầu với cô: “Vậy được rồi.”Vì thế, cảnh này đã quay xong.Giản Tĩnh không muốn quấy rầy công việc của bọn họ, cô nháy mắt với biên kịch Hứa, hai người đi đến chỗ ít người nói chuyện.Biên kịch Hứa khen cô: “Cháu làm tốt lắm, đạo diễn Hoàng là người một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng đấy. Về sau còn muốn hợp tác, nếu không có việc gì thì cũng đừng tìm ông ấy.”“Cháu hiểu, các tác giả đều không thích bị người ta chỉ chỏ này nọ.” Giản Tĩnh không kiêu ngạo, chỉ hơi do dự, cô thấp giọng hỏi: “Thật ra, cháu có một việc muốn chú giúp đỡ.”Cô nói ngắn gọn về chuyện mà Giang Bạch Diễm đang gặp phải, muốn nhờ ông ta giới thiệu, tránh khiến cho người nọ nghi ngờ.Chuyện này chỉ là cái nhấc tay mà thôi, biên kịch Hứa lập tức đồng ý. Chỉ có điều, ông ta ở trong giới giải trí nhiều năm nhưng chưa bao giờ thấy ai nhờ tác giả đến tra án, không khỏi lắm miệng hỏi một câu: “Cháu đi đường xa tới đây, có phải quan hệ của hai người khá tốt?”Giản Tĩnh nháy mắt mấy cái: “Chuyện này… Rất thú vị.”Biên kịch Hứa thấy vẻ mặt cô không giống như đang giả vờ, lúc này mới trầm ngâm nói: “May là chú cũng quen đạo diễn Mao ở trường quay bên cạnh, chúng ta cùng đi sang thăm xem.” 

Bạn cần đăng nhập để bình luận