Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân

Chương 145: Thú chũi cảnh báo

Chương 145: Thú chũi cảnh báoChương 145: Thú chũi cảnh báo
Chương 145: Thú chũi cảnh báo
Ưng Phan chưa từng nghe về loài thú này, may mắn thú nhân kia biết ý liền nói cho hắn, thú chũi là gì.
Đây là một loài thú chuyên sống dưới lòng đất, mỗi năm chỉ ra ngoài một lần vào mùa thu để tích trữ thức ăn. Chúng không quá nguy hiểm nếu chỉ đi riêng lẻ một hai con, các thú nhân cũng không quan tâm đến thú chũi do thịt của nó không ngon, lông thì hôi. Nhưng lần này thú chũi kéo theo một bầy cả ngàn con chạy loạn khắp rừng, đi tới đâu tàn phá ở chỗ đó, rất hung hãn. Nhóm thú nhân bọn họ đi săn không may gặp phải, hiện tại một số thú nhân bị mắc kẹt không thể quay về, hắn gắng chạy về đây để báo tin cho mọi người.
Ưng Phan lập tức triệu tập các thú nhân còn lại trong tộc, gọi cả Thái Linh qua.
"Em ở đây nói chuyện với các thú nhân, tìm cách trừ khử loài động vật này, anh mang theo một số người vào rừng xem tình hình.'
"Được anh nhớ cẩn thận."
Ưng Phan mang theo các thú nhân có thể hóa hình chạy về phía khu rừng mà thú nhân bị thương chỉ.
Thái Linh ở lại hỏi thật kỹ các đặc điểm của loài thú chũi, rôi nhờ thú nhân có tay nghê vẽ giỏi nhất trong bộ lạc họa theo.
Khi hình vẽ hoàn thành cô phát hiện vẻ bề ngoài của con thú chũi rất giống chuột, chỉ là thân dài hơn, miệng nhọn hơn, răng nanh mọc thẳng đứng nhô ra phía trước khá giống mũi khoan, màu tím nhạt, hai mắt xanh lè, đuôi có gai màu đỏ trông khá dữ tợn.
"Các anh có biết nguyên nhân vì sao thú chũi nổi điên không?" Thái Linh hỏi.
Các thú nhân lạc loại cực kỳ rành về các loài động vật trong khu rừng này, nhưng họ cũng không biết nguyên nhân vì sao lũ thú chũi lại nổi điên.
Thái Linh bèn đổi câu hỏi: "Các anh từng nhìn thấy lũ thú chũi nổi điên lần nào chưa?”
Một thú nhân lớn tuổi lên tiếng: "Cách đây nhiều năm, khi đó tôi còn nhỏ có một lần nhìn thấy thú chũi kéo đàn chạy như điên, tàn phá khắp nơi, sau khoảng vài ngày thì biến mất, nhưng rất nhiều loài động vật trong rừng bị chúng giết chết, thực vật bị dày xéo. Sau vài ngày chúng biến mất khu rừng đột nhiên rung chuyển."
"Cái gì?" Thái Linh đã nhận ra vấn đề, động vật nếu không bị cái gì đó kích thích tuyệt đối không nổi điên.
Các thú nhân chưa hiểu chuyện gì hoang mang nhìn cô. Thái Linh cẩn thận giải thích cho họ.
"Rất có thể lũ thú chũi cảm nhận được sắp có động đất nên mới vội vàng kéo cả đàn chạy đi tìm chỗ trú ẩn"
Cô vừa nói tới đây bên ngoài nhóm thú nhân đi cứu viện quay lại, cơ thể ai cũng đầy vết thương nhưng không có tử vong.
Ưng Phan kể lại với Thái Linh tình hình khi hắn tới nơi.'Các thú nhân đều leo lên cây trốn, lũ thú chũi rất đông nhưng không chủ động tấn công, chúng chỉ đã thương kẻ ngáng đường, nên các thú nhân không may mắn chạy kịp mới bị thương nặng như vậy.
Một thú nhân lo lắng hỏi: "Đàn thú chũi liệu có hướng về phía bộ lạc chúng ta không?”
Ưng Phán đáp: 'Hiện tại chúng đang ở khá xa, vẫn chưa xác định được hướng di chuyển cụ thể, cần theo dõi thêm, nhưng mọi người chuẩn bị tỉnh thân đi, có khả năng chúng ta phải chiến đấu với chúng, hoặc tìm cách để chúng không chạy qua bộ lạc tự chuyển hướng khác.'
Thái Linh vội nói với Ưng Phan: “Mau cử một thú nhân có khả năng bay tốt nhất lượn trên không đi theo đàn thú chũi, xem chúng chạy vê hướng nào. Em nghi sắp có chuyện xảy ra, thú chũi chắc chắn tìm ra được nơi an toàn."
Ưng Phan luôn nghe lời bạn đời của mình, không hỏi thêm liên cắt cử thú nhân bay đi theo đàn thú chũi trước sau đó mới từ từ nghe cô nói ra nguyên nhân.
Lạc Nhật ngay khi nhận được thông tin vê đàn thú này, lập tức cho Bảo Long đến bộ lạc Tà Thần hỏi thăm tin tức, sau khi nghe về động đất hắn nhớ tới một sự kiện lúc còn nhỏ.
Khi ấy cả khu rừng đột nhiên rung lên, mặt đất nứt làm đôi, sau đó có khe nứt lớn đã hình thành nên một vài con suối chảy qua rừng đến bây giờ vẫn còn. Nghĩ tới đây hắn sợ hãi chạy tới bộ lạc Tà Thân kể lại cho Ưng Phan và Thái Linh nghe.
Không khí trong hai bộ lạc bắt đầu chùng xuống, ai cũng sợ hãi đến một ngày sẽ gặp phải viễn cảnh rừng rung chuyển, đất nứt làm đôi.
Thái Linh hỏi thú nhân già bên nhóm lạc loài biết vê dị tượng thú chũi."Bác còn nhớ khoảng thời gian sau khi đàn thú chũi chạy loạn, bao lâu rừng rung chuyển không?"
"Hình như là khoảng cuối mùa thu."
Thái Linh nắm được tình hình, bây giờ cô mong suy đoán của mình là chính xác, để có thể theo chân lũ thú chũi tìm được nơi an toàn trước khi động đất xảy ra.
Hai ngày sau thú nhân được cử đi theo dõi đàn thú chũi quay về báo cáo: "Cả đàn thú chũi đều tập trung ở gần bộ lạc chúng ta.' Nghe tới đây mọi người kinh hoàng, thú chũi quá đông răng sắc nhọn, đánh được chúng nó e là cả bộ lạc đều bị hủy.
Ưng Phan mang theo Thái Linh cùng các thú nhân ra ngoài xem tình hình.
Lũ thú chũi đông nghìn nghịt tập trung dưới chân núi đá nơi bọn họ lấy đá xây nhà, ra sức đào bới rồi di chuyển sâu vào bên trong.
Thái Linh nói nhỏ với Ưng Phan: "Xem ra khu vực của chúng ta an toàn, giờ việc cân làm là tăng cường huấn luyện các thú nhân cách chiến đấu, cũng như vũ khí đề phòng ngày động đất diễn ra nhiều loài động vật trong rừng chạy tới gây nguy hiểm cho chúng ta.
Lạc Nhật biết bên đây an toàn, liên ngỏ ý xin đưa bộ lạc hắn tới đây, xây vài căn nhà tạm ở trước cùng nhau vượt qua thời khắc nguy hiểm. Ưng Phan đương nhiên đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận