Bị Xem Là Tà Thần Ở Thế Giới Thú Nhân
Chương 98: Lời hứa
Chương 98: Lời hứa
Ưng Phan khá ngạc nhiên khi Mã Điểu muốn đi theo bọn họ, nhưng hắn không thích mang theo các thú nhân từng ghét bỏ và xa lánh họ, nếu đem những người này lên cùng một vùng đất với mình, e là sau này họ sẽ lần nữa lặp lại bi kịch như vùng đất cũ.
Mục đích vượt biển của cả nhóm là gì, Ưng Phan không quên - họ ra đi tìm vùng đất mới. Ngoài tìm kiếm một nơi ở mới, còn tìm một hoàn cảnh mới, tránh xa những con người cũ.
Ưng Phan nói thẳng: "Chúng tôi là thú nhân Tà thân, trừ khi mấy người chấp nhận chúng tôi, không còn dùng lệ cũ đối đãi thì hãy đi theo, còn không ở lại đây đi, bắt đầu cuộc sống mới ở nơi này cũng không tệ.
Nếu bọn họ có thể thuần phục được các giống cái Bích Ngư, thì sống ở các rạn san hô không khác gì vùng đất liền nhỏ này là hoàn toàn có thể.
Ưng Phan để lộ thêm một tin tức: "Nhóm giống cái của mấy người hiện đang ở gần đây, hóa hình bay một chút là có thể gặp họ."
Vi nghe thấy câu này liên khó chịu, không ngờ thú nhân Tà thần lại nắm rõ vị trí của nhóm giống cái bọn họ đến vậy, trong khi thú nhân Hùng Điểu thì chẳng biết đã đi đâu.
"Đúng là một lũ vô dụng!" Vị chửi.
Nói xong Ưng Phan quyết đoán quay người bước đi, mặc các thú nhân Mã Điểu phía sau kêu tên hắn.M u a e b oo k g i a r e l ien he Z A LO : 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7
Vi nghe và nhìn thấy Ưng Phan làm vậy, cô ta khoái chí. Lũ Mã Điểu dám phản bội lại bộ lạc được thần thú chúc phúc như Hùng Điểu thì đi đâu cũng sẽ bị ruông bỏ thôi, chờ lũ thú nhân Tà thần rời đi, cô ta phải chỉ trích sỉ nhục để bọn chúng biết nơi đây ai mới là thú nhân đáng để chúng đi theo. "Chúng tôi muốn đi theo mấy người, nếu nhóm cậu mang theo chúng tôi, chúng tôi hứa từ nay sẽ từ bỏ lề thói cũ, tôn trọng thú nhân Tà thân như những thú nhân bình thường.'
Lời này vừa vang lên, toàn bộ thú nhân có mặt ở đó đều bàng hoàng đến mức không nói nên lời. Lần đầu tiên trong đời họ được nghe một thú nhân bình thường mở lời công nhận thú nhân Tà thần, còn nguyện đi theo đã vậy thề hứa sẽ tôn trong họ.
"Mẹ kiếp!" Vi nhịn không được đấm mạnh vào thân cây, tức đến mức khuôn mặt vặn vẹo xấu xí.
"Phí cậu đang nói gì đó?' Một thú nhân Mã Điểu lên tiếng, hắn không ngờ một thú nhân trong tộc mình lại dám nói những lời đó.
Sau nhiều chuyện trong lòng họ thú nhân Tà thần không còn đáng ghét như xưa, nhưng để đến mức phải hứa là tôn trọng và muốn đi theo họ thì các thú nhân Mã Điểu chưa từng nghĩ đến.
"Đúng vậy cậu đang nói gì thế, mau nói lại đi, chúng ta sao có thể thề hứa trước mặt một thú nhân Tà thần được kia chứ?"
Mã Văn đứng bên cạnh Ưng Phan nãy giờ vẫn chưa thể thoát khỏi sự ngạc nhiên do Phí mang lại. Hắn cùng tộc Mã Điểu, nhưng kể từ khi bị biến thành thú nhân Tà thân hắn đã không còn liên quan gì đến các tộc nhân Mã Điểu, hôm nay việc cứu giúp Mã Điểu hay không, hắn không can dự, tất cả đều do Ưng Phan quyết định.
Nào ngờ Phí lại nói những lời ấy.
Đột nhiên Mã Văn cười, toàn bộ thú nhân mã Điểu ở kia chưa thể chấp nhận thú nhân Tà thân, nhưng chỉ cân một người chấp nhận và hứa sẽ tôn trọng họ vậy là đủ.
Mã Văn lên tiếng: "Phí cảm ơn cậu."
Phí giật mình nhìn Mã Văn, đây từng là người cùng tộc với bọn họ, nhưng đã bao lâu rồi hai người chưa nhìn nhau. Người ta nói gì nhỉ, Thú nhân Tà thần là những kẻ xấu xa, mang theo ô uế và tội lỗi, những điều đó đã ăn sâu vào máu hắn, khiến hắn ghét bỏ và không nhìn Mã Văn sau khi hắn ta bị buộc tội, nhưng giờ nhìn lại, Mã Văn đang cười, ngoài dấu khắc ở mi tâm, Mã Văn dường như không thay đổi, vẫn như xưa trông rất đôn hậu.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
"Mã Vẳằn..." Phí run rẩy gọi.
Ưng Phan không vì một lời nói của riêng một cá nhân mà chấp nhận dễ dàng, đã qua rồi cái thời một chút yêu thương liên đánh gục hắn. Hắn lạnh lùng nói lại lân nữa: "Hãy suy nghĩ thật kỹ, một khi đi theo thú nhân Tà thần, mấy người cũng chẳng khác gì chúng tôi, là thú nhân Tà thần bị ruồng bỏ, rồi mai sau muốn quay lại làm thú nhân bình thường chẳng ai chấp nhận nữa đâu."
Lời này quả nhiên làm cho những thú nhân có ý định đi theo họ chùng chân lùi lại, nhưng ngạc nhiên thay Phí vẫn tiến lên, bước lại gân Ưng Phan, kiên định nói: "Họ không theo anh, tôi theo.
Hắn không phải là thú nhân đầu tiên đưa ra ý định quy phục Hùng Điểu, nhưng chắc chắn là thú nhân đầu tiên quy phục thú nhân Tà thần.
Mấy thú nhân còn lại của Mã Điểu liên tục chất vấn hắn.
"Cậu định bỏ lại chúng tôi mà đi sao?”
"Chúng ta chỉ còn mấy người, cậu không cùng chúng tôi phục hồi lại tộc Mã Điểu ư?"
Phí quay qua nói với thú nhân kia: "Ở lại đây rôi chúng ta sẽ đi vê đâu, chờ Hùng Điểu tới cứu vớt sao? Bây giờ họ đang ở đâu chúng ta cũng không biết, hơn nữa nếu họ tới thì thế nào, chúng ta đi theo họ sẽ được gì, mọi người quên cách Hùng Điểu đối xử với chúng ta rồi sao? Họ xem chúng ta chẳng khác gì kẻ hâu mà sai khiến, còn không cho chúng ta vào ở cùng với họ, đây chẳng phải là khinh miệt là tách rời chúng ta khỏi họ còn gì nữa. Một bộ lạc cố tình đối xử với chúng ta như thế mà mọi người còn muốn chờ đợi và đi theo ư? Ai theo thì theo, tôi không theo!"
Hắn đã quá mệt mỏi khi phải phục tùng mọi mệnh lệnh của thú nhân Hùng Điểu, cũng sợ hãi việc phải sống bơ vơ giữa rừng khi không có bộ lạc, vậy thà đi theo thú nhân Tà thần, làm một nhóm thú nhân lang thang khắp nơi còn hơn. Hơn nữa đến nơi này đã rời khỏi vùng đất cũ, ở đây chẳng còn ai biết thú nhân Tà thần là gì, chưa chắc Tà thần đã khó sống.
Lời của hắn không đã động được các thú nhân cùng tộc Mã Điểu, ngược lại khiến hai thú nhân Lang Điểu lung lay.
Chưa chờ các thú nhân Mã điểu đưa ra quyết định, hai thú nhân Lang Điểu đã lên tiếng: "Ưng Phan mang chúng tôi đi cùng đi, chúng tôi chẳng còn gì, nên sẽ tôn trọng thú nhân Tà thần."
Ưng Phan nhìn họ, cùng tộc nên hắn không muốn làm căng, chỉ cần họ tôn trọng thì hắn sẽ mang họ đi, nhưng không có ý định hợp nhất lâu dài, hắn nói: Được tôi sẽ mang thú nhân hứa tôn trọng chúng tôi lên bờ, còn sau đó mấy người muốn đi đâu thì đi, chúng tôi không quản."
Nghe được lời này các thú nhân Mã Điểu khác bỗng sáng mắt, họ không muốn theo thú nhân Tà thân nhưng vẫn muốn thoát khỏi đây.
"Cậu nói thật? Một thú nhân Mã Điểu hỏi.
Ưng Phan thở dài đáp: "Chỉ cần tôn trọng chúng tôi, đừng nói mấy lời sỉ nhục và làm hại chúng tôi, tôi sẽ đưa mấy người lên bờ, sau đó ai muốn đi đâu thì đi đó, chúng ta không còn liên quan."
Các thú nhân Mã Điểu ngược lại chấp nhận điều này.
Phí thở phào, họ không đi theo Ưng Phan cũng không sao, chỉ cần rời khỏi đây là được, nhưng Phí lại âm thâm nói với chính mình, hắn muốn đi theo nhóm thú nhân Tà thân, các anh em hắn muốn làm gì kệ họ, hắn đã quá mệt mỏi khi phải gông mình để hòa hợp với Hùng Điểu, thà buông thả với một nhóm thú nhân khác còn hơn.
Cuối cùng Ưng Phan mang theo hai thú nhân Lang Điểu và nhóm Mã Điểu hóa hình bay lên không trung. Kim chở theo Ngọc dưới sự chỉ dẫn của cô bay vê một phương.
Vi nhìn theo bóng dáng các thú nhân bay đi, mắt híp lại, khuôn mặt để lộ ý tà ác: "Thú nhân Mã Điểu đừng để ta gặp lại mấy người, nếu không đừng trách sao ta độc ác!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận