Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1017: Gặp Lại Cố Nhân Thiên Kiếm...

Chương 1017: Gặp Lại Cố Nhân Thiên Kiếm...Chương 1017: Gặp Lại Cố Nhân Thiên Kiếm...
Ngày cử hành hội đấu giá ngày càng đến gần, nhóm tu sĩ cấp cao từ mười tám Tỉnh Động cùng với những nơi khác cũng bắt đầu chạy tới đây, khiên cho số lượng tu sĩ cấp cao bên trong Trích Tỉnh lâu đã tăng lên rõ rệt, thậm chí Lục Huyền còn phát hiện được sự tổn tại của Nguyên Anh Chân Quân.
"May mà trong tay ta có đủ linh thạch." Khóe miệng hắn nhêch lên, bàn chân ung dung đi vào con đường đá xanh rộng rãi, ôm theo tâm trạng nhàn nhã đi dạo bồn phía. Rât nhanh, hăn đã tiên vào khu vực tán tu bày quầy bán hàng. Lục Huyền tùy ý quan sát, chỉ cần trông thây có tài liệu yêu thú thích hợp là lập tức mua đi, chờ sau này quay về động phủ sẽ chăn nuôi đám linh thú cùng với linh thực tà dị. Đột nhiên, ánh mắt hắn ngưng lại, chăm chú nhìn vào một quầy hàng phía trước. Trên quầy hàng có bày rất nhiều tài liệu yêu thú, phẩm chất đều không tầm thường, đại bộ phận đều là tứ phẩm. Nhưng thứ hấp dân ánh mắt của Lục Huyền lại không phải là hàng loạt nguyên liệu trên quầy hàng, mà là bản thân chủ quầy hàng.
Chủ quán mặc trên người một bộ áo xanh, khí chất hiền hòa, phía sau còn đeo một cái hộp kiểm màu đen. "Thẩm Diệp sư huynh..." Trong lòng Lục Huyền chấn động, hắn thực sự không ngờ mình lại gặp được đồng tông sư huynh ở chỗ này. Hắn lập tức thu lại tâm thần, lặng yên đi tới bên cạnh vị tu sĩ hiển hòa kia.
"Thẩm sư huynh, đã lâu không gặp. " Nghe câu nói quen thuộc này, thân hình Thẩm Diệp khẽ run lên, trên mặt lập tức lộ vẻ vui sướng, vội vàng xoay đầu lại. "Lục sư đệ!" Gã kinh hô thành tiếng, đồng thời linh thức cũng chú ý tới khí tức thâm sâu như biển của Lục Huyền, cặp đồng tử không khỏi nở to ra.
"Không, nên gọi ngươi một tiếng Lục chân nhân mới phải. " Gã hít sâu một hơi, vẻ mặt phức tạp nói. Trên nét mặt kia có vui sướng, có khiếp sợ, cũng có ngoài ý muôn và hâm mộ vô cùng.
"Thẩm sư huynh đừng khách khí như vậy, ở trong mắt Lục mô, ngươi vân luôn là sư huynh của ta. Cứ gọi Lục sư đệ đi, nghe như vậy càng thân thiết và thuận tai hơn một chút." Lục Huyền mỉm cười nói. "Được, vậy ta không khách khí nữa, Lục sư đệ." Thẩm Diệp nghe vậy, tâm trạng của lập tức buông lỏng hơn không ít. Sau khi gã phát hiện Lục Huyền đã tiến vào cảnh giới Kết Đan, biết rõ thân phận của hai người cách xa nhau, mới vội vàng sửa lại cách xưng hô, tránh để mạo phạm tới đôi phương, nhưng nêu Lục Huyền cứ cố ý muốn duy trì mối quan hệ cũ, gã cũng nghe lời. Trong lòng ngậm ngùi không thôi, tựa như thoáng cái bản thân đã trở lại quãng thời gian bình yên bên trong tông môn khi trước.
"Thẩm mỗ cũng thực sự không ngờ, lại đụng phải Lục sư đệ ở trong Trích Tỉnh lâu này, càng không ngờ sư đệ đã tấn chức Kết Đan!" Thẩm Diệp ôm theo trăm mối cảm xúc ngổn ngang nói.
Gã còn nhớ rõ lần đầu mình gặp được Lục Huyền ở trong tông môn, khi ây đôi phương còn chưa đạt đền cảnh giới Trúc Cơ, bởi vì cực kỳ thưởng thức trình độ bổi dưỡng Kiếm Thảo của Lục Huyền, hai người mới kết xuông một môi giao tình sâu đậm.
Sau khi tông môn gặp phải biến cố trọng đại, một đám đệ tử Trúc Cơ bọn họ cũng tan tác, môi người đi một ngả. Lúc chia tay, Thẩm Diệp đã có tu vi Trúc Cơ viên mãn, khoảng cách đền Kết Đan chỉ còn một đường, mà Lục Huyền lúc ấy chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, tu vỉ hai bên chênh lệch không ít. Thật sự không ngờ khi lại một lần nữa gặp mặt nhau, Lục Huyền đã trở thành một vị Kết Đan Chân Nhân rổi!
"Tu sĩ và tu sĩ hội ngộ đúng là việc vui."
Vừa nghĩ tới sự chênh lệch giữa hai người, dù tâm chí Thẩm Diệp có kiên định đến mây, cũng thiêu chút nữa đã vỡ nát đạo tâm.
"Sư đệ ta khá may mắn mà thôi." Lục Huyền thấp giọng nói: “Vừa tới Ly Dương cảnh không bao lâu, ta đã may mắn đột phá đến cảnh giới Trúc Cơ viên mãn, về sau vì thuận tiện tu hành, bổi dưỡng linh thực, ta đã hao hêt toàn bộ số linh thạch trên người thuê một tòa động phủ thượng đẳng ở trong Thiên Tính Động."
"Linh khí trong động phủ không hề thua kém khu vực trung tâm của tông môn trước kia, tu vi tiến triển nhanh chóng, đồng thời ta còn dùng linh thực đổi được lượng lớn đan dược cao giai tăng trưởng linh lực. Dưới cơ duyên xảo hợp, trình độ linh thực của ta được Hải Lâu thương hội nhìn trúng, khi còn ở giai đoạn Trúc Cơ, đã cực kỳ may mẫn trở thành khách khanh của thương hội, sau đó nhận được rât nhiều tài nguyên tu hành từ thương hội."
"Chờ thời cơ thích hợp, ta cũng thử đột phá Kết Đan, không ngờ ngay lần đầu tiên đã thành công tấn thăng cảnh giới Kết Đan rồi." Lục Huyền nửa thật nửa giả giải thích với Thẩm Diệp.
"Lục sư đệ, đoạn đường này ngươi đi cũng quá thuận buổm xuôi gió rồi." Trong mắt Thẩm Diệp hiện lên vẻ hâm mộ cực kỳ.
Nghe trong miệng Lục Huyền, sẽ có cảm giác hăn một đường đột phá đến cảnh giới Kết Đan này cũng không gặp phải gian nan hiểm trở gì, khiển cho một người biết rõ nôi khó khăn khi tấn chức như Thẩm Diệp cảm thấy hâm mộ vô cùng. "Nhưng với trình độ linh thực của sư đệ, được Hải Lâu thương hội nhìn trúng, rồi đạt được thành tựu như ngày hôm nay cũng là chuyện đương nhiên."' Gã bình ổn lại tâm trạng, chậm rãi nói.
Từ lúc còn ở bên trong Thiên Kiếm Tông, người sư đệ trước mắt vốn toàn tâm toàn ý đổ dồn vào linh thực nhất đạo này đã mang đền cho gã vô số niềm vui sướng bất ngờ, thì lây tạo nghệ linh thực xuất chúng của hắn, dù tiền vào khu vực Trung Châu, cũng chắc chắn sẽ trổ được hêt tài năng.
"Thẩm sư huynh, tình hình gần đây của ngươi thể nào?"' Lục Huyền tò mò hỏi.
"Tạm ổn thôi, nhưng không thể bằng sư đệ được." Thẩm Diệp cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ nói.
"Lúc ấy sau khi rời khỏi tông môn, ta đã lựa chọn đến một khu phường thị cỡ lớn ở Ly Dương cảnh, trở thành một tán tu. Dựa vào bản lĩnh kiểm thuật của bản thân, cũng coi như lăn lộn ổn thỏa."
"Với kiếm đạo tỉnh xảo của sư huynh, hăn là làm gì cũng thuận buổm xuôi gió." Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Lúc còn ở bên trongThiên Kiếm Tông, Thẩm Diệp chính là lãnh đạo cao tầng của Kiểm Đường - đường điện lớn nhất tông môn, bản thân gã vồn tỉnh thông kiêm đạo, lại cộng thêm những món bảo vật tông môn lưu lại trước khi di dời, khẳng định là thực lực sẽ mạnh hơn đại đa số tán tu cùng giai rất nhiều. "Sau khi tu vi đạt tới bình cảnh, ta đã chuẩn bị cho chuyện đột phá Kết Đan gần hai năm nay rồi. Lần này nghe nói Hải Lâu thương hội dự định tổ chức một hội đầu giá cỡ lớn, mới loanh quanh ở phân lâu gần đây, xem có thể mua được bảo vật gia tăng xác suât Kết Đan, sau đó trùng kích cảnh giới Kết Đan hay không. Cũng thuận tiện bán một Ít tài liệu yêu thú mình săn giêt được ở nơi này, nhưng thực sự không ngờ lại đụng phải Lục sư đệ ngươi ở nơi đây." Thẩm Diệp ôn hòa nói. "Thì ra là thế, sư đệ chúc Thẩm sư huynh có thể đột phá một lần tấn thăng Kết Đan!" Lục Huyền thành khẩn nói.
"Đúng rồi, Thẩm sư huynh, sau khi ngươi tiền vào Trung Châu, có bắt được liên lạc với các sư huynh đệ khác trong tông môn hay không? Sư huynh cũng hiểu rõ ta đấy, ta vốn là kẻ luôn đặt toàn bộ tâm trí lên đám linh thực trong động phủ của mình, rãt ít khi ra ngoài, càng không cần phải nói đến chuyện đi thăm dò bí cảnh, cho nên nhiều năm như vậy, vân một mực không nhìn thấy nhóm đồng môn còn lại. " Hắn hỏi Thẩm Diệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận