Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1039: Lời Mời!

Chương 1039: Lời Mời!Chương 1039: Lời Mời!
"Chăm chỉ tu luyện mấy chục năm, còn không bằng trực tiếp mở ra một gói kinh nghiệm công pháp từ bên trong quầng sáng." Khóe miệng Lục Huyền hiện lên một tia cười khổ, nhưng rất nhanh, hắn lại lập tức lắc đầu, trong lòng trở nên vô cùng bình thản.
"Chỉ một mình ta mới có thể thu hoạch được quầng sáng, chăng phải nó chính là thiên phú của ta sao?" Trong lòng hắn nghĩ như vậy, rồi chỉ hận bản thân không thểmởra _ thêm mây gói kinh nghiệm tâm đặc thể ngộ của Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp} rồi từ đó lĩnh ngộ được thần thông bên trong.
Môn công pháp này chính là công pháp hạch tâm bổn nguyên của Huyền Thiên tông, có thể tu hành đền Kết Đan viên mãn, khi tu hành đến trình độ tỉnh thông còn có khả năng lĩnh ngộ ra thần thông từ trong đó. Đáng tiếc, quầng sáng màu trắng thứ ba lại không ẩn chứa phần . thưởng như mong muôn của hắn, bởi vì nó vừa cho ra một giọt Thanh Tủy Ngọc Dịch lục phẩm.
Lục Huyền có chút thất vọng, sau đó mang theo thu hoạch tràn đầy trở lại trong tiểu viện.
Phong Uyên Tinh Vực.
Hóa thân Lăng Cổ của Lục Huyền đang ở bên trong linh điền chăm chỉ bổi dưỡng cho rãt nhiều loại linh thực tà dị, Nhục Linh Thần thì sôi nổi đi theo phía sau hắn, thỉnh thoảng lại nhét vào trong miệng mình một khối huyết nhục ẩn chứa linh lực phong phú.
"Lăng đạo hữu, tại hạ Cửu Anh lão nhân, đến đây bái phỏng đạo hữu một chút."
Ánh mắt hóa thân Lăng Cổ khẽ lóe lên, linh thức đảo qua, chợt phát hiện có một lão nhân gây nhỏ đang đứng bên ngoài động phủ. Lão nhân này có tu vi Kết Đan trung kỳ, trên người truyển đến một loại khí tức tử vong mục nát, nhưng gương mặt lại cực kỳ bóng loáng non mịn, giống như trẻ con mới sinh.
Lăng Cổ âm thầm vận chuyển linh khí trong cơ thể, mở trận pháp ra, chắp tay với lão giả gầy nhỏ kia. "Bái kiến Lăng đạo hữu."
"Cửu Anh đạo hữu." Hắn dùng giọng nói khàn khàn trả lời.
Dường như Cửu Anh lão nhân đã _ sớm hiểu rõ tính cách của Lăng Cổ, nên cũng không có ý kiên gì đồi với loại phản ứng này của hẳn. "Lăng đạo hữu không mời ta tiến vào động phủ một lần sao?"
Vừa nghe câu này, trong thức hải của hóa thân Lăng Cổ lập tức xuất hiện tầng tầng lớp lớp ý niệm, trong nháy mặt hắn đã lựa chọn một cái: "Được. "
Hắn đưa lão giả gầy nhỏ kia tiến vào tiền viện, mảnh linh điển phía sau đã bị một tầng sương mù nồng đậm ngăn cách, linh thức khó có thể dò xét được.
"Ngưỡng mộ đại danh của Lăng đạo hữu đã lâu, vân luôn muốn tới bái phỏng đạo hữu một phen, cuối cùng hôm nay cũng tìm được cơ hội. Nghe nói Lăng đạo hữu rất ít khi gặp mặt tu sĩ khác, lão phu có vinh hạnh đặc biệt này, đúng là đại hạnh."' Trên mặt Cửu Anh lão nhân hiện lên nụ cười ngây thơ thuần khiết như trẻ nhỏ.
Hóa thân Lăng Cổ khẽ gật đầu, trong thức hải bắt đầu xuất hiện những suy nghĩ khác nhau, nhưng cuối cùng, hắn vẫn lựa chọn trầm mặc không nói.
"Đúng rồi, Lăng đạo hữu, ngươi có biết tin tức của vị Ngọc Diện chân nhân ở động phủ gần đây không? Vừa rồi ta có đi ngang qua động phủ của hắn, nhưng lại không có một bóng người, dường như hắn đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi." Cửu Anh lão nhân lộ vẻ mặt tràn đầy tò mò, lập tức dò hỏi Lăng Cổ Đạo. "Muốn giết ta, bị ta phản sát." Hóa thân Lăng Cổ nhẹ giọng nói, tựa như chuyện giêt chêt một vị Kết Đan Chân Nhân cũng chỉ là một chuyện nhỏ đổi với hắn thôi.
Cửu Anh lão nhân lộ vẻ mặt sững sờ, dường như lão không quá thích ứng đối với sự thẳng thắn của Lăng Cổ: "Lăng đạo hữu đúng là người sát phạt quyết đoán, không tệ không tệ."
Lão nói xong, vội vàng uống một ngụm linh trà trong chén, lấy đó để che giấu sự xấu hổ của mình.
Cửu Anh lão nhân không nói gì, hóa thân Lăng Cổ cũng giữ im lặng, khung cảnh xung quanh lập tức rơi vào một loại bầu không khí yên tĩnh quỷ dị.
“Thực lực Lăng đạo hữu cao như thể, nêu có cơ hội ngươi có muôn cùng tại hạ đi thăm dò bí cảnh, tìm kiểm cơ duyên hay không?" Lão giả nhỏ gầy thoáng dừng một chút, sau đó lên tiếng hỏi Lăng Cổ.
"Có nơi nào xuất hiện linh dịch liên quan đến Hoàng Tuyền hay không?" Dường như lời này của Cửu Anh lão nhân đã kích hoạt một từ khóa nào đó trong đầu Lăng Cổ, khiển đôi mặt của hăn hơi sáng lên, thậm chí còn chủ động hỏi thăm Cửu Anh lão nhân.
"Linh dịch liên quan đến Hoàng Tuyền? Đó chính là bảo vật tương đồi hiểm thây, Lăng đạo hữu muôn nó là định sử dụng vào việc gì?" Cửu Anh lão nhân hiểu kỳ hỏi, nhưng câu trả lời lão nhận được lại là đôi mắt Lăng Cổ lạnh lùng nhìn lướt qua.
"Là lão phu mạo muội rồi, ta không nên hỏi đạo hữu một việc cơ mật như thể, kính xin đạo hữu thứ lôi. " Cửu Anh lão nhân vội vàng vươn cánh tay trắng nõn ra, vô vô lên ót, trong giọng nói mang theo vài phần xin lỗi.
"Không sao." Lăng Cổ hờ hững trả lời.
"Nhưng nói đến loại linh dịch liên quan đến Hoàng Tuyển mà Lăng đạo hữu cần, thì đúng là lão phu có nghe thấy. " Cửu Anh lão nhân biết rõ tính cách của tu sĩ thanh niên lai lịch thần bí, thực lực cường đại trước mặt này, nên cũng không thừa nước đục thả câu, dứt khoát nói thăng: "Ở chô sâu bên trong Quỷ thành tại tầng thứ bảy của Phong Uyên Tỉnh Động, có một con sông ngẩm, nghe đồn nó chính là nhánh sông Hoàng Tuyền, nhưng vân chưa được nghiệm chứng. Chỉ có điều bên trong nước sông lại có vài phần tương tự với Hoàng Tuyển trong truyền thuyết. "
"Nếu có cơ hội thích hợp, Lăng đạo hữu có nguyện cùng tại hạ và những đạo hữu khác cùng đi thăm dò chồ sâu bên trong Quỷ Thành hay không?"
"Được." Lăng Cổ khàn giọng trả lời, hăn lập tức ghi chép từng lời nói và hành động đã trao đổi với Cửu Anh lão nhân vào trong thức hải.
Bởi vì ngay từ đầu hắn vẫn luôn duy trì trạng thái trầm mặc ít nói, lại cộng thêm lần này, lão giả gầy nhỏ đã đạt được mục đích kết bạn nên cũng không dừng lại lâu, chỉ nói chuyện phiếm một hổi liền cáo từ rời đi.
Hóa thân Lăng Cổ nhớ lại lời dặn của Lục Huyền, linh thức đảo qua toàn bộ động phủ, sau khi xác nhận không có bất cứ điểm dị thường gì, mới mở hai tòa đại trận phòng hộ ngũ phẩm ra, trở lại trong viện, tiếp tục tu luyện công pháp thượng đẳng ( Huyết Thần Kinh ) .
Đương nhiên là Lục Huyền không hề hay biêt tât cả những chuyện vừa xảy ra ở bên trong động phủ tại Phong Uyên Tinh Động, nhưng hóa thân Lăng Cổ đã có đủ sức lực tự vệ, lại được hắn dạy dỗ nhiều lần, đối với phần lớn tình huống đều có phương pháp đôi phó riêng, hắn cũng không cần phải lo lắng đến những chuyện nó có thể gặp phải. Giờ phút này, ở bên ngoài động phủ tại Lôi Hỏa Tỉnh Động cũng đang nghênh đón một vị khách không mời mà đền. Đó là một con thảo mộc tỉnh quái có thực lực Kết Đan. Tinh linh này có bốn chiếc cánh mỏng dài, trên người truyền đến rất nhiều loại mùi hương thơm ngát của linh hoa, các nơi trên thân thể như tứ chỉ và đỉnh đầu đều có một đóa hoa lộng lây đang lặng yên nở rộ. Trong ánh mắt nàng nhìn về phía Lục Huyền lại ánh lên vài phần hảo cảm.
"Các hạ chính là Lục Huyền Lục đạo hữu?" Nàng mỉm cười hỏi Lục Huyền. "Chính là tại hạ." Lục Huyền nhẹ nhàng gật đầu, ôn hòa đáp lại. "Vậy là tốt rồi, ta chính là Hoa Linh Sứ Giả của Bách Hoa Cung, nghe nói Lục đạo hữu có tạo nghệ cực kỳ tỉnh thâm trên phương diện linh thực nhât đạo. Ta phụng mệnh cung chủ Bách Hoa Chân Quân, đến đây mời Lục đạo hữu tới tham gia Bách Hoa yến được bản cung cử hành vào ba tháng sau." Thảo mộc tỉnh linh mỉm cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận