Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1046: Lục Mỗ Đúng Là Người Tốt!

Chương 1046: Lục Mỗ Đúng Là Người Tốt!Chương 1046: Lục Mỗ Đúng Là Người Tốt!
Trên thực tế, gốc Hóa Long Thảo _ này vôn là thứ hiểm thây trên thê gian, chỉ có ở Long tộc mới ngâu nhiên tìm được một - hai gốc, thực sự không ngờ Lục Huyền chỉ là một linh thực sư Kết Đan sơ kỳ, lại có thể dê dàng phân biệt ra nó như vậy. Thậm chí phương pháp bồi dưỡng cũng nói ra được vài phần sơ lược đại khái.
"Lục tiểu hữu không hổ là khách khanh của Hải Lâu thương hội, trình độ linh thực tuyệt đổi là có một không hai trong nhóm tu sĩ cùng cấp, thậm chí còn có khả năng không hề thua kém rât nhiều vị Nguyên Anh Chân Quân."
"Đợi sau khi Bách Hoa yến kết thúc, tiểu hữu đừng vội rời đi, đến lúc đó lão phu sẽ giao cho ngươi một gồc cây non linh mộc thất phẩm, tiểu hữu có nguyện tiếp nhận hay không?" "Có thể cống hiến sức lực vì tiền bổi, vãn bối vô cùng vinh hạnh!" Lục Huyền vội vàng bày tỏ thái độ. "Được, chỉ tiết hợp tác cụ thể ra sao cứ chờ sau này lại thương lượng cho kỹ." Thiên Thương Chân Quân truyền âm nói với Lục Huyền.
Tất cả những chuyện này diễn ra cực kỳ nhanh chóng, cộng thêm có Nguyên Anh Chân Quân ra mặt, mọi người dưới đài đều không dám có chút ý kiển nào.
Cứ như vậy, ba món linh dược Lục Huyền mang ra, chỉ còn lại một gốc Tịnh Bình Liêu. Lục Huyền ở lại trên đài gỗ một hổi, lại có mấy vị Kết Đan Chân Nhân ra giá hỏi thăm, nhưng những món bảo vật bọn họ dùng để trao đổi lại không làm hắn cảm thầy hứng thú.
Rơi vào đường cùng, hắn đành phải mang theo Tịnh Bình Liễu trở lại bên trong đám người.
"Chúc mừng Lục đạo hữu, không chỉ đổi được bảo vật mình ngưỡng mộ trong lòng, còn nhận được cơ duyên lớn bằng trời, được Nguyên Anh Chân Quân coi trọng. " Ở phía sau hắn, Lương Vĩnh truyền âm tới, trong giọng nói có một tia hâm mộ nồng đậm.
Ngọc Lâm tán nhân ở xa xa cười cười với Lục Huyền, trên mặt cũng hiện lên vẻ hâm mộ.
"Đạo hữu quá khen, chỉ là vừa lúc ta được Thiên Thương tiền bối thưởng thức, ngài ây mới động viên Lục mô vài câu thôi." Lục Huyền thuận miệng bịa ra một câu chuyện để giải thích.
Trên đài, tiểu hội trao đổi bảo vật vân được tiếp tục tiền hành, nhưng tâm tư của Lục Huyền đã bị gốc linh mộc thất phẩm trong miệng Thiên Thương Chân Quần mang đi mẫt rồi, hắn chỉ lặng lẽ ngồi một chô hào hứng nhìn những loại linh dược linh chủng được mọi người lẫy ra. Phần lớn đều là những loại bình thường, không thể khơi gợi được hứng thú của hãn.
"Lục đạo hữu, tại hạ Mạc Nhân, gốc Tịnh Bình Liêu trong tay đạo hữu có tác dụng rất lớn với ta, không biết đạo hữu có thể bán cho tại hạ hay không? Ngoại trừ hạt linh chủng ngũ phẩm kia ra, ta có thể bù thêm linh thạch, hoặc là đan dược pháp khí." Đột nhiên, một lão giả Kết . Đan sơ kỳ len lén đền bên cạnh hăn, nhỏ giọng hỏi.
"Hóa ra là Mạc đạo hữu, Lục mô cũng muôn bán Tịnh Bình Liêu, nhưng trong quá trình bổi dưỡng nên loại linh thực hiêm thầy này, ta đã hao phí không ít thời gian, tỉnh lực và tài nguyên, nếu không thể nhận được hạt linh chủng mà mình ngưỡng mộ, sẽ không cam lòng." Lục Huyền nửa thật nửa giả nói. "Thêm hai vạn linh thạch hạ phẩm nữa thì sao? Giá tiền này đã rất có thành ý rồi, khẩn cầu Lục đạo hữu cho tại hạ một chút tình mọn, coi như ta nợ đạo hữu một cái nhân tình đi." Lão giả do dự thật lâu, trên mặt hiện lên vẻ kiên quyết, sau đó nói với Lục Huyền.
"Cái giá này đúng là khôngtệ, _ nhưng kính xin Mạc đạo hữu thứ lôi, Lục mồ cần nhất vần là linh chủng hoặc là bảo vật liên quan." Lục Huyền kiên định nói.
Đối với hắn, hai vạn linh thạch đã không được coi là cái gì ghê gớm lắm nữa rổi, mà linh chủng cao giai lại là hàng trân quý hiểm thây, tự nhiên phải ưu tiên cân nhắc tới chúng nó trước. "Lục đạo hữu ngươi!" Lão giả không khỏi nghẹn lời.
"Không bằng như vậy đi, Mạc đạo hữu."
"Gốc Tịnh Bình Liễu này, ta cứ giữ lại cho đạo hữu trước, đạo hữu có thể đi tìm kiếm phương pháp ngưng chủng hoặc linh chủng cấp cao, nếu tìm được, có thể đến Trích Tỉnh lâu của Thiên Tinh Động tìm một tiểu điểm tên là 'Có Một Tiệm Tạp Hóa' rồi bảo chủ cửa hàng kia liên lạc với ta." Lục Huyền không muôn trở mặt với người khác, bởi vậy mới cho đôi phương một biện pháp điều hòa.
Nếu từ đầu đến cuối, hắn vẫn khăng khăng không chịu bán Tịnh Bình Liễu, chỉ sợ lão giả kia sẽ mạo hiểm ra tay chặn đánh, cướp đoạt nửa đường. Mặc dù Lục Huyền không sợ loại chuyện này phát sinh, nhưng có cơ hội bán cho đôi phương một cái nhân tình, sau đó nhận được một hạt linh chủng hoặc là phương pháp ngưng chủng cao cấp, đương nhiên sẽ tôt hơn phát sinh tranh châấp không đáng có rồi.
"Lục mỗ đúng là người tốt." Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Quả nhiên, vừa nghe được đề nghị này của Lục Huyền, thoáng cái vẻ mặt lão giả đã trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều.
"Đa tạ Lục đạo hữu, tại hạ nhất định sẽ tìm được bảo vật mà đạo hữu ngưỡng mộ trong lòng. " Ảnh mắt lão trở nên kiên định nói. "Được, vậy chúc Mạc đạo hữu cầu được ước thấy." Lục Huyền mỉm cười nói.
Sau khi tiểu hội giao lưu linh dược kết thúc, Lục Huyền truyền âm cho Ngọc Lâm tán nhân cùng với Lương Vĩnh một tiểng, bảo hai người bọn họ chờ mình một hổi. Hai người này vồn rãt có hảo cảm đổi với Lục Huyền, hơn nữa tất cả những gì phát sinh ở trong yến tiệc đều rơi cả vào trong mắt, đương nhiên đã vui vẻ gật đầu đồng ý.
Bên trong một gian nhà trúc thanh nhã, Thiên Thương Chân Quân tiện tay bày ra một đạo câm chê, ngăn cách hai người với ngoại giới.
"Lục đạo hữu, trình độ linh thực của ngươi đã làm lão phu bội phục, cho nên muốn giao cây non linh mộc thất phẩm kia cho ngươi bồi dưỡng. Chuyện là lão phu đã tu hành đền thời khắc mấu chốt, một lần bế quan sẽ kéo dài tận mây chục tới hơn một trăm năm, trình độ trên phương diện linh thực cũng khá bình thường, lại cộng thêm bản thân chỉ là một tán tu, không có đệ tử tộc nhân thay mình bổi dưỡng _ nó. Bởi vậy lúc trước mới thuận thể bày ra một bài khảo nghiệm nho nhỏ, cuối cùng đã tìm được Lục tiểu hữu ngươi." Thanh âm già nua của Thiên Thương Chân Quân truyền vào trong tai Lục Huyền.
"Vẫn bối nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của tiền bối!" Lục Huyền cổ găng đè nén cảm giác vui sướng trong lòng, sau đó nặng nề cúi đầu hứa hẹn.
"Được, vậy ta an tâm rồi. Nhưng trước khi giao linh mộc cho ngươi, ta nhất định phải nói rõ ràng trước đã. Nếu Lục tiểu hữu bổi dưỡng thành công, lão phu nhât định sẽ cảm tạ cực kỳ sâu dày. Mặt khác, giá trị của linh mộc thất phẩm không thấp, Lục tiểu hữu nhất định phải lập lời thể tâm ma. Không thể chiếm linh mộc thất phẩm kia làm của riêng, không được chuyển _ nhượng cho tu sĩ khác dù bằng bât cứ cách nào, nhât định phải dùng thái độ chân thành nhất để bổi dưỡng linh mộc." Thiên Thương Chân Quân liệt kê kỹ càng những yêu cầu của mình.
"'Vãn bối không có ý kiến." Những điều kiện này đều là điều kiện bình thường đến không thể bình thường hơn được, đương nhiên là Lục Huyền vui vẻ tiếp nhận.
Hắn bắt đầu dựa theo điều kiện của Thiên Thương Chân Quân, để lập xuống lời thể Tâm Ma, nếu như vi phạm, thần hồn câu diệt.
Thiên Thương Chân Quân nhẹ nhàng gật đầu.
"Sau này nếu xuất quan, lão phu sẽ tìm thời gian đi tới bái phỏng Lục tiểu hữu. Ở đây ta có một tấm phù lục đưa tin, bên trong ẩn chứa một sợi khí tức bản nguyên của ta, nều Lục tiểu hữu gặp phải thời khắc sinh tử tồn vong, cũng có thể cầu cứu lão phu. ˆ Đến đây, gã đưa cho Lục Huyền một tâm phù lục màu đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận