Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1080: Vậy Ta Không Khách Khí Nữa!

Chương 1080: Vậy Ta Không Khách Khí Nữa!Chương 1080: Vậy Ta Không Khách Khí Nữa!
1554 chữ
Chương 1080: Vậy Ta Không Khách Khí Nữa!
Chỉ có Lục Huyền, dường như có thể hiểu rõ ý nghĩ an sâu trong nội tâm của nó, luôn đối xử bình đẳng với Lôi Quỷ Công, không có bắt cứ thái độ dị thường nào, thậm chí hắn còn hứa hẹn khi nào mình tiến vào dược viên sẽ mang đồ ăn ngon cho nó.
Nhiều năm như vậy, Lôi Quỷ Công vẫn luôn nhớ thương hắn, câu chuyện ngày ấy đã mang đến cho nó một chút tưởng niệm trong quãng thời gian dài dòng buồn chán của mình. Thật không ngờ, tưởng niệm lại trở thành sự thật!
Nó có chút lưu luyến không, can thận bỏ hạt sen màu trắng bạc kia vào miệng, lập tức cảm nhận được mỹ vị an chứa lôi lực tinh thuần đang nỗ tung trong khoang miệng của mình. Thật lâu sau, nó mới thở ra một hơi thật sâu, phun ra một luồng lôi khí màu trắng bạc, sau đó nhào về phía Lục Huyền, thân hình không ngừng biến mát, lại nhanh chóng xuất hiện, giống như đang muốn chơi trốn tìm với hắn.
"Tiền bối, chúng ta tiếp tục thăm dò dược viên cổ này đi." Lục Huyền truyền âm cho Thanh Giác Lôi Hủy một câu, được Lôi Quỷ Công dẫn dắt, cả hai lại tiếp tục đi tới.
So với thái độ cẩn thận chặt chẽ của lần trước, lần này hắn đã có đủ tự tin, có thể dễ dàng phá vỡ cám chế ở khắp mọi nơi, tìm được thêm mắy chục hạt linh chủng Ngũ Lôi Tịnh Đế Hoa, cùng với rất nhiều cát đá màu trắng bạc dùng để bồi dưỡng linh thực thuộc tính lôi.
Một lát sau, hắn đi tới phía trước gốc Át Mộc Thanh Lôi Đằng đã từng phát hiện ra lúc trước. Chỉ thấy bên trong lôi trì to lớn, có vô số tia lôi điện đan xen, lôi khí nồng đậm hóa thành lôi dịch, không ngừng sôi trào mãnh liệt. Ở chính giữa có một cây cột đá cao hơn một trượng, cột đá cao vút tận mây, mặt ngoài có khắc vô số những đường lôi văn kỳ dị, cùng với một cây Thanh Đằng che trời lượn vòng xung quanh cột đá. Thanh Đằng để lộ ra một loại lực lượng sinh cơ vô cùng tinh thuần nồng đậm, giữa những cành lá lại có vô số tia dị lôi màu xanh nhỏ bé không ngừng láp lánh xẹt qua. Hàng loạt dây leo rủ xuống phía dưới, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy ở phía cuối dây leo có ngưng kết ra một giọt linh dịch màu xanh biếc, linh dịch ngưng tụ mà không tan, mang đến cả cảm giác tự nhiên cùng với hủy diệt.
"Linh thực thất phẩm, không ngờ trong dược viên cổ này còn có bảo bối như thế! Khó trách ngươi lại cố ý muốn tới đây một chuyến." Thanh Giác Lôi Hủy có chút ngoài ý muốn nói.
"Van bối từng đọc được từ một cuốn điển tịch, nó nói rằng gốc dây leo này có tên là At Mộc Thanh Lôi Đằng, phía trên có thể ngưng kết ra Át Mộc Thanh Lôi Dịch với công hiệu rèn luyện nhục thân, phụ trợ tu luyện công pháp thần thông thuộc tính lôi." Lục Huyền nhẹ giọng nói.
"Lần trước khi tới dược viên này, bởi vì thời gian có hạn lại cộng thêm thực lực vãn bối thắp kém, nên chỉ thu thập được máy giọt At Mộc Thanh Lôi Dịch mà thôi, còn hoàn toàn bó tay đối với gốc linh thực bên trong lôi trì. Nhưng lần này có tiền bối đi cùng lại không giống như vậy, hi vọng tiền bối có thể trợ giúp vãn bối một tay, di dời gốc Át Mộc Thanh Lôi Đằng này đi."
"Phần lôi dịch trên đó hoàn toàn thuộc về tiền bối ngài, ta chỉ muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình một chút, trực tiếp ra tay bồi dưỡng gốc At Mộc Thanh Lôi Đằng này đến thành thục." Lục Huyền thành khẩn nói.
Gốc Át Mộc Thanh Lôi Đằng này vốn sinh trưởng bên trong Lôi trì, không có chuyên gia chăm sóc mà chỉ sinh trưởng tự nhiên, nên từ thời điểm hiện tại, đến khi nó hoàn toàn thành thục vẫn còn không ít thời gian nữa. Sau khi di dời, mặc dù không thể thu hoạch được quang sáng phần thưởng từ nó, nhưng linh quả kết xuất sau khi linh thực chín muai lại có tác dụng cực lớn đối với hắn. Thứ kia có hiệu quả cải thiện căn cốt, sẽ trợ giúp hắn nắm giữ thiên phú tu luyện lôi pháp cực mạnh. Coi như là linh quả giá trị liên thành.
"Được, vậy ta không khách khí nữa." Thanh Giác Lôi Hủy gật nhẹ đầu.
Mặc dù Át Mộc Thanh Lôi Dịch này không có tác dụng lớn với nó, nhưng vẫn có thể gia tăng thực lực cho toàn bộ tộc đàn Lôi Hống Thú.
"Mỗi người một nửa." Nó thu thập một nửa Át Mộc Thanh Lôi Dịch, để lại một nửa cho Lục Huyền.
"Đa tạ tiền bối." Lục Huyền vội vàng to vẻ cảm kích.
"Muốn di dời như thế nào, ngươi là linh thực sư, chuyện này sẽ do ngươi quyết định." Thanh Giác Lôi Hủy trầm giọng nói. Nó sợ mình sơ ý sẽ tạo thành tổn thương nghiêm trọng đối với gốc linh thực thát phẩm này, cho nên mới giao cho Lục Huyền định ra kế hoạch, nó chỉ việc đi thực hiện mà thôi.
Linh thức của Lục Huyền chậm rãi tiến sâu vào trong Lôi Trì, trong phút chốc đã cảm nhận được vô số lực lượng lôi điện không ngừng đè ép tới.
"Rễ cây Át Mộc Thanh Lôi Đằng ở dưới đáy Lôi Trì, trong quá trình di dời cần xử lý tốt rễ cây trước, nếu không sẽ gây bắt lợi cho sự trưởng thành của linh thực. Kính xin tiền bối rút sạch đống lôi khí bên trong Lôi Trì, để vãn bối chui xuống dưới đáy, rút dây leo ra." Sau khi tinh tế cảm nhận trạng thái kỹ càng của Át Mộc Thanh Lôi Đằng, Lục Huyền suy nghĩ một chút rồi mới nói với Thanh Giác Lôi Hủy.
"Vừa vặn ta cũng có thể đi vào bên trong tắm một cái." Thanh Giác Lôi Hủy lập tức thả người nhảy lên, tiến vào lôi trì rộng lớn trước mặt. Diện tích lôi trì cực lớn, thân thể như ngọn núi nhỏ của nó chìm vào bên trong vẫn còn cách cột đá một khoảng, gần như không gây ra bao nhiêu ảnh hưởng đối với nhánh dây leo kia.
Sau khi tiến vào Lôi trì, trên thân thể Thanh Giác Lôi Hủy lập tức tuôn ra một vàng hào quang màu xanh nhạt, ánh sáng kia truyền tới một luồng lực hút mạnh mẽ, giống như cá voi hút nước, nhanh chóng hấp thu lôi mang lôi khí bên trong Lôi trì.
Biến hóa này đã khiến cột đá bên trong lôi trì xuất hiện những động thái dị thường, chỉ thấy vô số lôi văn kỳ dị vừa lặng lẽ sáng lên, chỉ một thoáng chốc lôi khí bên trong lôi trì đã trở nên cực kỳ cuồng bạo, điên cuồng cọ rửa thân thể Lôi Hủy.
Dường như lôi khí càng cuồng bạo, Thanh Giác Lôi Hủy lại càng thấy sung sướng, thậm chí trong miệng nó còn phát ra từng tiếng rên rỉ chói tai, thậm chí nhờ vậy, tốc độ háp thu lôi khí lại càng nhanh hơn. "Ây dà, lúc tiến vào dược viên cổ, đã được tắm một lần rồi, bây giờ lại được hưởng thụ cảm giác sung sướng khi tắm rửa lần hai, coi như khoảng thời gian này, tiền bối trôi qua thật là thoải mái." Lục Huyền ở một bên nhìn lôi khí không ngừng trầm xuống, âm thầm nói xấu một câu.
Hiệu suất hấp thu lôi khí của Thanh Giác Lôi Hủy cực cao, chỉ một lát sau, lôi trì đã trơ trọi, chỉ còn mỗi cái đáy, có thể nhìn không sót thứ gì bên dưới. Chỉ thấy phần đáy ao được phủ lên một tầng cát đá màu trắng bạc thật dày, Át Mộc Thanh Lôi Đằng cắm rễ thật sâu trong đó, cũng không biết rễ cây đã lan tràn đến những nơi nào rồi.
"Đa tạ tiền bối." Không có lôi khí khủng bố ngăn cản, Lục Huyền nhẹ nhàng hạ xuống đáy lôi trì.
"Có lẽ phẩm chất của loại linh nhưỡng có thể gieo trồng linh thực thất phẩm này càng tốt hơn máy thứ cát đá ở đám Tiểu Lôi Đảo bên ngoài rất nhiều, cũng nên đào một chút trở về." Trong lòng nghĩ như vậy, linh thức của Lục Huyền lập tức thi triển nhau, hắn nhanh chóng khống chế đống đất cát màu trắng bạc trước mặt, để chúng bay vào trong Thao Trùng Nang của mình. Sau đó, mới trực tiếp nhỗ tận gốc At Mộc Thanh Lôi Đằng cũng cất kỹ nó đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận