Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1127: Chỉ Mong Hắn Tới Thăm Th... _

Chương 1127: Chỉ Mong Hắn Tới Thăm Th... _Chương 1127: Chỉ Mong Hắn Tới Thăm Th... _
Sau đó, linh lực khš động, một đạo kiếm quang đằng đằng sát ý lao ra.
“Dường như ta vừa có lĩnh ngộ mới về Sát Sinh Kiếm Kinh, nếu uống đủ nhiều Hoàn Chân Kiếm Dịch, có lẽ thiên phú kiếm đạo sẽ tăng lên không ít.” Trong lòng hắn lại âm thầm cảm khái.
“Sau Viên Ma Tửu, cuối cùng ta cũng nhận được một loại linh nhưỡng ngũ phẩm mới rồi. Đáng tiếc là không có phối phương linh nhưỡng tương ứng. Không biết có thể nhận được phối phương bên trong quầng sáng phần thưởng đến từ nhóm Thiên Lôi Kiếm Thảo còn lại hay không?” Lục Huyền thầm nghĩ trong lòng.
Sau nhiều lần cải tiến, cuối cùng hắn đã nhận được tổng cộng là hai mươi gốc Thiên Lôi Kiếm Thảo tứ phẩm, sau khi thu hoạch ba gốc, vẫn còn mười bảy gốc sắp sửa thành thục.
“Để lại mười gốc dùng để ngưng chủng, bảy gốc khác lại nhìn xem có thể bổ sung được bao nhiêu Thiên Lôi Kiếm, cùng với có thể mở ra gói kinh nghiệm phối phương Hoàn Chân Kiếm Dịch hay không.”
Còn phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa những gốc Thiên Lôi Kiếm Thảo còn lại mới thành thục, Lục Huyền cũng không vội, sau khi bồi dưỡng một phen, hắn đã quay trở lại tiểu viện.
Hắn khoanh chân ngồi trên tấm bồ đoàn bạch ngọc đặt trong một gian phòng u tính. Chỉ thấy ở chỗ sâu bên trong đan điền, một chiếc gương ngọc nho nhỏ đang bồng bềnh chìm nổi giữa vùng khí hải màu xanh nhạt. Chiếc gương ngọc này có màu tím sậm, bên trong tuôn ra từng tia lôi hỏa rất nhỏ, nhìn qua cực kỳ bá đạo cương mãnh, chúng trực tiếp chèn ép lấn áp các loại pháp bảo khác như Khổng Tước Minh Vương Kiếm, Thao Trùng Nang đang được ôn dưỡng trong đan điền, sau đó đẩy đối phương vào một góc hẻo lánh.
Nó chính là bảo vật Nam Minh Lôi Hỏa Giám thất phẩm, lực sát thương cực mạnh, bên trong ẩn chứa ngàn vạn tia Nam Minh Lôi Hỏa. Trước mắt, nó cũng là món bảo vật có tính công phạt mạnh nhất trong nhóm bảo vật Lục Huyền từng lấy được từ bên trong quầng sáng màu trắng.
Hắn đã đặt nó ở trong đan điền uẩn dưỡng suốt mấy năm nay rồi, chỉ cần thêm một chút thời gian nữa là có thể hoàn toàn luyện hóa nó trở thành pháp bảo trung giai.
“Dưới tình huống bình thường, chỉ Nguyên Anh Chân Quân mới có thể luyện hóa được pháp bảo trung giai, trường hợp của ta chỉ đơn thuần là vừa vặn nhận được một món bảo vật thất phẩm, lại vừa vặn có linh thức cùng với linh lực vượt xa tu sĩ cùng cấp nên mới may mắn tế luyện thành công thôi.” Lục Huyền có chút khoe khoang nghĩ thầm.
Nếu có thể tế luyện Nam Minh Lôi Hỏa Giám thành pháp bảo trung giai thì thực lực của hắn sẽ trực tiếp tăng lên không ít. Tế luyện xong, Lục Huyền lại chuyển qua tu hành Thần Tiêu Chân Pháp một hồi, xong xuôi mới đi vào đan thất. Vừa mới tiến vào, trên bờ vai trái đã truyền đến cảm giác hơi khác thường, tựa như có vật thể rất nhỏ nào đó vừa rơi xuống, nhưng quay đầu nhìn lại, trước mắt trống không, chẳng phát hiện ra bất cứ vật gì.
“Nhóc con này, có phải đã lâu rồi ngươi không được thưởng thức đan độc nên đói bụng rồi phải không?” Trong cảm giác của Lục Huyền, Dược Trĩ với trạng thái trong suốt đang nằm trên bờ vai hắn, yếu ớt nhúc nhích mấy cái chân.
Cũng đúng thôi, trong khoảng thời gian này hắn tương đối bận rộn, đã khá lâu rồi không đi tới đan thất luyện chế đan dược, làm cho Dược Trĩ trước giờ vốn không cần phải lo lắng đến chuyện ăn uống, thực sự hụt hãng, không sao thích ứng được, ngay cả thân hình trong suốt của nó cũng xẹp đi một chút rồi.
Lục Huyền thoáng trấn an Dược Trĩ một phen rồi mới đi vào đan thất.
Ở vị trí trung tâm đan thất có đặt một chiếc hỏa lô ba chân sáu tai màu vàng ròng, mặt ngoài hỏa lô có khắc họa đủ các loại đường vần hình hoa cỏ trùng cá kỳ dị, chỗ sâu bên trong hỏa lộ lại có một ngọn lửa thuần trắng đang lẳng lặng thiêu đốt. Đây chính là bảo vật loại hình phụ trợ Nguyên Dương Chân Hỏa Lô lục phẩm, bên trong ẩn chứa không ít Nguyên Dương Chân Hỏa, có thể gia tăng một chút phẩm chất và xác suất thành công khi luyện chế đan dược, pháp khí.
Sau khi Lục Huyền có được món bảo vật này, hắn vẫn thường mang nó ra để luyện đan luyện khí.
Hắn tĩnh tâm ngưng thần, lấy ra đủ các loại linh dược đã sớm chuẩn bị sẵn từ trước, bắt đầu luyện chế đan dược. Nửa canh giờ sau, Lục Huyền có phần mệt mỏi bước ra khỏi đan thất.
“Luyện chế được chín lô Trúc Cơ Đan, sáu lô Địch Trần Đan, nhiêu đây đã đủ để cửa hàng tạp hóa bên kia bày bán một đoạn thời gian khá dài rồi.” Trong lòng hắn nghĩ thầm. Hôm sau, ngay khi hắn đang ở trong linh điền xem xét trạng thái của mỗi một gốc linh thực, thì đột nhiên ở bân ngoài động phủ lại truyền đến một giọng nói ôn hòa: “Lục đạo hữu, Trương mỗ lại tới xin mấy chén linh nhưỡng uống đây.” Vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc này, trên mặt Lục Huyền đã xuất hiện một nụ cười vui vẻ. Người đến chính là Trương Cửu Tông của Hải Lâu thương hội, hai người bọn họ kết bạn đã nhiều năm, giao tình không tệ. Gần như mỗi lần Trương Cửu Tông đi tới động phủ của Lục Huyền, là kiểu gì cũng mang đến cho hắn các loại linh chủng quý hiếm.
Lục Huyền còn ước gì gã có thể thường xuyên đi tới uống thêm mấy chén linh nhưỡng nữa kìa.
“Trương đạo hữu, đã lâu không gặp, mau vào đi.” Thân hình hắn lóe lên, thoáng cái đã đi ra bên ngoài trận pháp, mời Trương Cửu Tông tiến vào động phủ.
“Vừa hay gần đây, ta mới có được một loại linh dịch ngũ phẩm, đạo hữu có thể đánh giá thử xem sao.” Lục Huyền cười nói.
Hắn và Trương Cửu Tông đi vào trong sân, để đối phương ngồi nghỉ ngơi, còn mình nhanh chóng đi bưng linh quả và hai chén kiếm dịch từ trong phòng ra.
“Ồ? Thứ đang lấp lánh sáng trong linh dịch này là một loại kiếm khí nào đó ư?” Trương Cửu Tông cực kỳ tinh mắt, đã nhanh chóng phát hiện ra đặc điểm dị thường của Hoàn Chân Kiếm Dịch rồi không nhịn được mà khẽ ồ lên một tiếng.
“Không sai, mùi vị của thứ này không tệ, còn có thể tăng lên một chút cảm ngộ trên phương diện kiếm đạo.” Lục Huyền giới thiệu sơ lược cho đối phương.
“Lục đạo hữu quá khách khí rồi, trân bảo thế này, tại hạ nhất định phải thưởng thức thật tốt mới được.” Trương Cửu Tông cảm khái một tiếng, sau đó nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ linh dịch màu xám bạc trong chén. “Đúng là có phong vị khác thường.” Gã nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận sự kích thích đến từ những tia kiếm khí nhỏ bé trên đám nụ vị giác của mình rồi đưa ra đánh giá.
“Hôm nay Lục đạo hữu cho ta nếm thử một loại linh dịch quý giá như thế, Trương mỗ đây cũng không thể làm đạo hữu thất vọng được.” Trương Cửu Tông ra vẻ thần bí nói với Lục Huyền.
“Lời này của Trương đạo hữu là có ý gì?” Trên mặt Lục Huyền lộ vẻ tò mò hỏi. “Mời đạo hữu xem.” Trương Cửu Tông phất tay một cái, hai gốc linh tham non đã xuất hiện trước mặt hai người. Cây non cao không đến ba tấc, toàn thân thuần một màu trắng, có cảm giác chúng được ngưng kết từ vô số nguyên khí tỉnh thuần. “Chẳng lẽ đây là Nguyên Linh Tham?” Lục Huyền nói ra suy đoán của mình.
“Ha ha, Lục đạo hữu không hổ là linh thực sư nổi danh Ly Dương cảnh, chỉ vừa liếc mắt đã nhận ra gốc linh thực dị vực này rồi.” Trương Cửu Tông sang sảng cười nói. “Chủ yếu là lúc trước, ta từng ủy thác thương hội đi tìm kiếm loại linh thực ngũ phẩm này giùm ta, hôm nay nhìn thấy nó lại chợt nhớ đến việc này, sau đó tự nhiên mà đoán ra chủng loại của linh tham thôi.” Lục Huyền khiêm tốn nói một câu, ánh mắt nhìn về phía hai cây non Nguyên Linh Tham kia đã mang theo vài phần nóng bỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận