Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 114: Hợp Tác!

Chương 114: Hợp Tác!
Thời gian gần đây, Lục Huyền đã cảm nhận được những cơn sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt chảy trong phường thị vốn đã không mấy an toàn này rồi. Không ngừng có tu sĩ bị dị hóa, ngay cả tiểu đội trưởng đội tuần vệ của Chấp Pháp đường là Vương Sơn cũng bị tà ma ô nhiễm, thậm chí là mới đây, bên trong phường thị còn xuất hiện dị trùng, khiến cho linh thực bị ô nhiễm.
Đủ các loại dấu hiệu cho thấy tình trạng phòng vệ của tòa phường thị này đang phát sinh biến hóa, thủng trăm ngàn lỗ, ngày càng có nhiều tà tu, tà ma như con đỉa bủa vây và hút máu.
Vô Cấu Ngọc xuất hiện... Ít nhất cũng khiến Lục Huyền tránh né được công kích của tà ma, bảo vệ tốt bản thân. Còn những thứ khác thì giao lại cho các đại gia tộc, thế lực lớn trong phường thị. Bởi đối với Lục Huyền, việc quan trọng nhất trước mắt vẫn là trồng linh thực.
Hắn tìm một sợi dây đỏ thanh mảnh, cẩn thận buộc miếng ngọc phù trong suốt kia lên, treo trước ngực mình.
Một cảm giác lạnh như băng truyền ra từ trong lồng ngực, đã giúp đầu óc Lục Huyền có thể duy trì trạng thái tỉnh táo. Mặt khác, phía trên ngọc phù còn có một mảnh linh quang vô hình vô sắc nhẹ nhàng lướt qua, quét sạch luồng khí tức vẩn đục trên người hắn.
Sau khi năm quả Xích Vân Tùng kết xuất trên cây Xích Vân Tùng nhất phẩm này đều bị hái hết, gốc linh thực này cũng mất đi tác dụng của nó rồi.
Theo sự hiểu biết của Lục Huyền, thông thường linh thực được chia làm ba loại.
Loại thứ nhất là thành thục một lần, sau khi thành thục sẽ mất đi hiệu quả. Loại này thường gặp ở linh thực cấp thấp, ví dụ như Linh Huỳnh Thảo, Thực Nguyệt Quả đã từng hái trước đó, và bây giờ là Xích Vân Tùng. Chúng đều thuộc loại này.
Loại thứ hai có khoảng thời gian sinh trưởng nhất định. Trong khoảng thời gian này thì linh quả, linh diệp sẽ định kỳ thành thục. Hiện nay, trong các loại linh thực đang được trồng bên trong linh điền, Lục Huyền thầm suy đoán có vẻ như Thanh Diệu Linh Trà nhị phẩm thuộc về loại thứ hai.
Còn loại thức ba là linh thực tính theo năm, thời gian càng lâu, dược lực trong linh thực càng mạnh, linh thực cao cấp thường được xếp vào loại này.
Đương nhiên, chủng loại linh thực vốn muôn hình muôn vẻ, Lục Huyền cũng không dám đảm bảo sẽ không xuất hiện loại hình linh thực khác.
Hắn đặt hai quả Xích Vân Tùng vào cùng với ba quả còn lại, định tìm cơ hội đi bán chúng nó ra. Hạt tùng ẩn chứa linh lực phong phú, lại có mùi vị thơm ngon độc đáo, đặc biệt được các nữ tu sĩ ưa chuộng. Loại kém nhất trong tay Lục Huyền cũng là phẩm chất tốt, hắn dự đoán sẽ bán được một cái giá tốt.
Mấy ngày kế tiếp, ngoại trừ bồi dưỡng linh thực như thường lệ, lại đi nuôi dưỡng Hồng Tu Lý và Đạp Vân Linh Miêu, Lục Huyền đều đặt trọng tâm vào Giao Đằng cùng với cây Huyết Linh Diệp đang dần trở lại bình thường.
Bích Thủy Mãng không hổ là yêu thú nhị phẩm, công hiệu của máu nó mạnh hơn nhiều so với Song Dực Kim Lân Xà hắn từng mua được ở Vạn Bảo Lâu.
Sau khi đổ huyết dịch đỏ xanh của Bích Thủy Mãng xuống bề mặt Giao Đằng, phải mất hơn một ngày, những đường hoa văn màu xanh pha với đỏ trên sợi dây leo kia mới dần dần biến mất.
Một bình máu Bích Thủy Mãng có thể dùng được mười mấy ngày.
Lục Huyền phỏng đoán, chuyệ này sẽ mang đến áp lực khá lớn cho phụ thân của Dư Kiệt. Đúng là bọn họ có bí thuật săn bắt yêu thú loại rắn, nhưng cũng chỉ có tu vi Luyện Khí tầng sáu mà thôi, thời gian dài săn giết yêu thú nhị phẩm cũng không dễ dàng như vậy.
Gốc Huyết Linh Diệp được Lục Huyền dốc lòng chăm sóc, đã khôi phục chừng bảy - tám phần, nhưng trên phiến lá rộng kia lại có một dấu tích nhìn như vết sẹo, có vẻ không được cân đối cho lắm. Hiện giờ nó đã đạt đến giai đoạn thành thục rồi, Lục Huyền cũng không chờ đợi thêm nữa, lập tức hái nó xuống.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, không thấy quầng sáng màu trắng nào xuất hiện.
Hơn nữa, chất lượng của Huyết Linh Diệp vừa được hái xuống là loại kém. Đây đúng là lần đầu tiên có linh thực phẩm chất kém như vậy xuất hiện trong linh điền.
Lục Huyền cũng không để chuyện này vào trong lòng, bởi xét cho cùng, Huyết Linh Diệp có thể khôi phục đã rất tốt rồi, mà hắn cũng không tốn quá nhiều công sức và thời gian để bồi dưỡng tỉ mỉ cho nó.
Chữa trị thành công gốc Huyết Linh Diệp bị bệnh, Lục Huyền cẩn thận cất nó vào túi trữ vật, rồi nóng lòng đi tới nội đường bên trong Bách Thảo Đường.
Có khoảng hai mươi - ba mươi vị Linh thực sư hợp tác với Bách Thảo Đường. Bọn họ không có bản lĩnh tùy thời nắm giữ được trạng thái của linh thực như Lục Huyền, bởi vậy, đứng trước mối họa lần này, tất cả chỉ có thê bị động phòng ngự.
Mà làm như vậy, đương nhiên số lượng linh thực bị bệnh sẽ càng ngày càng nhiều.
Lục Huyền vừa bước vào Bách Thảo Đường, Hà quản sự đang kiểm kê linh dược trên quầy đã liếc thấy hắn: "Lục tiểu tử, linh thực trong linh điền nhà ngươi không xảy ra vấn đề gì chứ?"
"Đa tạ Hà lão quan tâm, tất cả vẫn bình thường, linh thực trong linh điền không xuất dấu hiệu bị xâm nhập ô nhiễm." Lục Huyền nghe lão giả gầy gò quan tâm đến mình như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp.
"Không sao là tốt rồi, cây Huyết Ngọc Tham và Huyết Linh Diệp bệnh biến kia đâu? Ngươi nghiên cứu ra được gì không?" Hà quản sự nghe được câu trả lời của Lục Huyền, thì thở phào nhẹ nhõm một hơi rồi hỏi.
Lục Huyền cười cười, hắn không nói gì chỉ lấy một gốc linh thực từ trong túi trữ vật ra: "Linh thực mới thành thục, lão nhân gia ngài nói cái giá đi!"
"Đây là..." Ánh mắt lão giả thoáng ngưng tụ lại.
Mặc dù gốc linh thực trước mắt có vẻ bề ngoài rất xấu xí, phẩm chất lại kém cỏi, nhưng với người có kinh nghiệm phong phú như lão, chỉ cần liếc mắt nhìn một cái, cũng có thể phát hiện ra thứ này chính là Huyết Linh Diệp.
Theo lão được biết, loại linh thực Lục Huyền đang hợp tác gieo trồng với Bách Thảo Đường chính là Linh Huỳnh Thảo và Huyết Ngọc Tham, nói cách khác, gốc linh dược này...
"Ngươi thực sự khôi phục được gốc Huyết Linh Diệp bị bệnh nặng kia trở về trạng thái bình thường rồi sao?" Hà quản sự khiếp sợ nói.
Phải biết rằng, Bách Thảo Đường bọn họ không chỉ có một Linh thực sư bồi dưỡng ra được linh thực tam phẩm, nhưng tại thời điểm những người này đối mặt với cảnh linh thực bị ô nhiễm xâm lấn, thì gần như tất cả đều bất lực bó tay.
Trong đó, hai cây linh thực được lấy ra kia chính là cây bị bệnh tương đối nghiêm trọng, sau nhiều lần cố gắng, cũng không cải thiện được gì.
Mà Lục Huyền chỉ là tán tu Linh thực sư, lại có thể khôi
Chuyện này… bảo lão không kinh ngạc sao được?
"Khụ khụ!" Lão khẽ ho nhẹ một tiếng để che giấu sự hớ hênh của mình.
"Gốc linh thực này có nhiều chỗ bị hư hỏng lắm, linh lực ẩn chứa bên trong thấp hơn bình thường, chỉ là linh thực loại kém, miễn cưỡng dùng hai mươi lăm linh thạch thu nó vậy!" Lão không muốn nhìn dáng điệu đắc ý của Lục Huyền ở trước mặt mình, đành giả vờ không quan tâm, sau đó bình tĩnh nói.
"Ha ha, vậy cảm ơn Hà lão, ta còn muốn hợp tác một chút với lão nhân gia ngài đây. Nhưng xem ra ngài không để mấy cây linh thực loại kém này vào trong mắt, ta chẳng còn cách nào khác, đành phải từ bỏ ý định ban đầu vậy."
"Hợp tác? Ngươi muốn hợp tác gì với lão đầu già yếu như ta?" Hà quản sự giao hai mươi lăm linh thạch cho Lục Huyền, rồi tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận