Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1146: Ẩn Thiền Xác!

Chương 1146: Ẩn Thiền Xác!Chương 1146: Ẩn Thiền Xác!
Sau khi hấp thu gói kinh nghiệm, trình độ chế tạo loại linh nhưỡng tứ phẩm này của Lục Huyền càng tiến thêm một bước, xác suất thành công có thể nói là cực kỳ khủng bố, phẩm chất cũng cao hơn hẳn so với những loại linh nhưỡng tứ phẩm khác đang xuất hiện trên thị trường.
Hơn hai mươi gốc Băng Huỳnh Thảo còn lại, tất nhiên sẽ là nguyên liệu dùng để ngưng kết linh chủng, thông qua chúng, Lục Huyền có thể ổn định thu hoạch phần thưởng tu vi.
Sau khi đột phá đến cảnh giới Kết Đan hậu kỳ, Lục Huyền cũng không vì vậy mà dương dương tự đắc, hắn vẫn chăm chỉ đi kiểm tra đám linh thực mọc khắp nơi bên trong linh điền.
Vào những lúc như vậy, thi thoảng hắn cũng gặp được con Thảo Khôi Lỗi treo Tiễn Đẳng trên vai, để khen thưởng cho công lao miệt mài của nó, hắn sẽ lấy một viên Nạp Linh Thảo Châu từ trong túi trữ vật ra, nhét vào cái bướu to màu xám trên đầu Thảo Khôi Lỗi.
Nhìn thân thể Thảo Khôi Lỗi nhanh chóng biến thành màu xanh lục, Lục Huyền mới hài lòng và tiếp tục đi kiểm tra các loại linh thực còn lại. Trong một khu vực linh điền tương đối vắng vẻ, Yêu Quỷ Đằng trực tiếp phân hoá ra rất nhiều xúc tu xám trắng, không ngừng mấp máy, liên tục uốn éo bên dưới màn chướng khí màu phấn hồng. “Sau khi Mê Tiên Đào thành thục nhiều lần, thời gian cần thiết để kết xuất linh đào mới càng ngày càng dài, số lượng càng ngày càng ít, hẳn là gốc linh thực này đã đi đến điểm cực hạn của vòng đời rồi.” Lục Huyền nhìn những trái linh đào màu phấn trắng như ẩn như hiện bên trong tầng chướng khí màu hồng, không khỏi cảm khái một câu. Dù sao Mê Tiên Đào cũng chỉ là linh thực tam phẩm, hắn đã thu hoạch linh đào từ nó rất nhiều lần, nó không thể cứ sống mãi mà không có điểm cuối được.
Hắn dự định trong quãng thời gian này sẽ nghiên cứu một số phương pháp ngưng chủng linh đào, xem có thể cải tiến loại linh quả có phần đặc sắc này thành linh thực phẩm giai cao hơn không. Đang lúc hắn miên man nghĩ ngợi thì đột nhiên trước mắt lại có một luồng quang mang màu trắng bạc lóe lên. Lục Huyền cực kỳ tinh mắt, chỉ liếc một cái đã nhận ra luông quang mang ấy chính là tàn ảnh do một gốc linh chỉ bay cực nhanh qua, lưu lại. Gốc linh chỉ nọ có màu trắng bạc, nhìn rễ cây bên dưới giống hệt một đôi chân dài quái dị, tần suất hoạt động cực nhanh, tốc độ cực kỳ kinh người.
“Phi Lôi Chi lại vượt ngục à? Lôi Long Hống đâu rồi?” Lục Huyền vừa chớm nghĩ tới đây đã thấy một luồng quang mang màu trắng bạc khác chợt lóe lên trước mặt. Trên thân thể Lôi Long Hống tuôn ra từng tia lôi quang, đang nhanh chóng theo sát sau lưng Phi Lôi Chi lục phẩm.
Dù Phi Lôi Chi có tốc độ cực nhanh, lại sắp tiến vào thời khắc thành thục, theo lẽ thường, tốc độ của nó sẽ nhanh hơn Lôi Long Hống vẫn chỉ là một con ấu thú nhiều. Nhưng Lôi Long Hống không phải linh thú bình thường, nó có huyết mạch đặc biệt, trời sinh đã nắm giữ bí pháp lôi độn, dù tốc độ sinh trưởng chậm hơn Phi Lôi Chi rất nhiều nhưng vẫn có thể áp chế đối phương gắt gao.
Mấy hơi thở sau Lục Huyền đã nhìn thấy Lôi Long Hống ngậm một gốc linh chỉ màu trắng bạc tiến vào bên trong cấm chế do Lục Huyền bày ra. Với mục tiêu giam giữ kiểu buông lỏng, để Phi Lôi Chi có thể thỏa thích giải phóng thiên tính nên Lục Huyền cũng không cố ý đi tăng cường tầng cấm chế do mình tiện tay bày ra lúc trước, quyết định cho nó có đủ cơ hội vượt ngục chạy ra bên ngoài.
Dù sao thì xung quanh động phủ này cũng có Vạn Chướng Huyền Tỉnh Trận lục phẩm bao vây, lại có Lôi Long Hống canh giữ sát sao, không phải lo nó sẽ chạy mất. Đương nhiên cũng không thể bỏ qua sức hấp dẫn của hai gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm với Phi Lôi Chi, chính vì chúng nó mà gốc linh chi này vẫn luôn tìm kiếm mọi cách để vượt ngục.
“Dù có mở khu động phủ này thì với bản tính của Phi Lôi Chi, nó cũng không thể từ bỏ được hai gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng kia.” Trong lòng Lục Huyền nghĩ thầm.
“Ồ? Không Thiền Mộc đã trưởng thành rồi?” Đi vào khu vực linh điền trung tâm, Lục Huyền chú ý tới Không Thiền Mộc trồng chưa đến hai năm đã phát sinh những biến hóa rõ ràng. Với chiều cao không đến ba thước, trên thân cây bán trong suốt kia vừa đột nhiên sinh ra một vết nứt mờ. Vết nứt lặng lẽ lan tràn, hơi nhô ra bên ngoài, có cảm giác bên trong đang có một thứ gì đó muốn chui ra.
“Đây là... lần đầu tiên lột da của Không Thiền Mộc? Cũng có nghĩa là gốc linh mộc cổ quái này đã chính thức trở thành linh thực nhất phẩm rồi?” Lục Huyền cẩn thận quan sát gốc linh thực kỳ dị hắn vừa có được trong buổi đấu giá lúc trước kia.
Nếu là linh thực không có phẩm cấp bình thường, thì ở trong khu động phủ ẩn chứa linh khí tinh khiết, lại cộng thêm linh nhưỡng phì nhiêu tẩm bổ, rất có thể nó sẽ trưởng thành chỉ trong vòng một - hai tháng thời gian. Nhưng khoảng thời gian gốc Không Thiền Mộc này cần để lột xác thành linh thực nhất phẩm lại kéo dài hơn một năm.
“Có lẽ tình huống này còn liên quan tới chuyện Không Thiần Mộc là linh thực cao cấp, nhưng cũng có khả năng quá trình lột da của nó không giống như quá trình một gốc linh thực phổ thông phát triển từ hạt giống đến khi thành thục.”
Trong lúc Lục Huyền đang âm thầm suy đoán, linh thức của hắn lập tức cảm nhận được một tồn tại bán trong suốt vừa lặng yên chui ra từ bên trong vết nứt, lớp vỏ cây và thân cây ban đầu giống như cánh ve sấy khô rơi rụng trên mặt đất, lại trực tiếp vỡ vụn thành vô số bột mịn.
Đồng thời một quầng sáng màu trắng hơi lập lòe vừa lặng lẽ xuất hiện..
“Lần đầu tiên đã vô thanh vô tức hoàn thành như vậy?” Lục Huyền mỉm cười, sau đó giơ tay nhẹ nhàng chạm vào quầng sáng màu trắng kia. Một ý niệm chợt lóe lên trong đầu.
[Không Thiền Mộc lột xác thành linh thực nhất phẩm, thu hoạch bảo vật Ấn Thiền Xác nhị phẩm.] Ý niệm trong đầu biến mất, một bộ xác ve bán trong suốt cực lớn đã xuất hiện trong tay Lục Huyền. Cái xác ve này được ẩn giấu rất tốt, nếu không cẩn thận tìm kiếm kỹ càng sẽ hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của nó.
“Lần gần đây nhất ta thu được bảo vật nhị phẩm là lúc nào nhỉ?” Trong ấn tượng của Lục Huyền, đã rất nhiều năm rồi hắn không mở ra một món bảo vật nhị phẩm nào, nhìn cái xác ve cực lớn trên tay, trong lòng chợt xuất hiện một ý niệm hoang đường. Tâm thần ngưng tụ trên đó, hắn lập tức biết được mọi tin tức chỉ tiết có liên quan đến cái xác ve này.
[Ẩn Thiền Xác, bảo vật nhị phẩm, có được khi loại kỳ - trùng cấp thấp mang tên Ấn Linh Thiền lột xác, năng lực ẩn nấp không tệ, có thể dung luyện nó vào pháp khí cùng loại với áo lụa để gia tăng hiệu quả ẩn nấp ]
Sau lần lột da đầu tiên của Không Thiền Mộc, phần thưởng từ quầng sáng của nó không vượt quá dự kiến của Lục Huyền. Thế nhưng trong lòng hắn lại không có lấy một chút thất vọng nào, ngược lại còn nhiều thêm vài phần chờ mong. Dù sao thì vừa lột xác thành linh thực nhất phẩm, đã có thể tuôn ra bảo vật nhị phẩm như Ấn Thiền Xác này rồi, thì nếu nó lột xác thêm mấy lần nữa, đoán chừng phần thưởng sẽ cực kỳ khả quan đầy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận