Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1167: Thảo Khôi Lỗi Đột Phá!

Chương 1167: Thảo Khôi Lỗi Đột Phá!Chương 1167: Thảo Khôi Lỗi Đột Phá!
“Uống mừng chiến thắng!” Mọi người đồng thanh hô to, trên mặt không giấu nổi hưng phấn sau trận đại chiến.
“Lần này lão phu được các vị đạo hữu tương trợ nên đã đổi được một món pháp khí lục phẩm từ Thiên Tinh Động, trong lòng vô cùng cảm kích!” Quách Bỉnh Thu cười nói. “Chỉ tiếc dù chúng ta liên thủ nhưng vẫn kém một bậc so với thế lực khác, không đổi được bảo vật Cửu Thiên Nguyên Dương Xích thất phẩm kia.”
“Nhưng không sao, mỗi người đầu có thu hoạch phong phú cũng rất không tệ rồi.”
“Nếu tà ma lại xâm nhập thêm lần nữa thì tốt, lần này nhất định tại hạ sẽ chuẩn bị thật chu đáo để đổi được món bảo vật mình yêu thích từ Thiên Tinh Động kia!” “Đạo hữu ăn nói cẩn thận chút, ngươi phải biết trận chiến vừa rồi đã có rất nhiều tu sĩ chết thảm trong tay tà ma, nếu để thân bằng hảo hữu của bọn họ nghe được lời này hẳn là trong lòng sẽ không vui vẻ gì đâu.”
“Cũng đúng, tại hạ nói mà không suy nghĩ, xin đạo hữu chớ trách.” “Haizz, hai vị hảo hữu ta kết bạn nhiều năm cũng một chết một bị thương trong trận chiến lần này đó.”
Mọi người bàn tán ầm T, người thì kích động thảo luận về các loại bảo vật đổi được từ Thiên Tinh Động, người lại đấm ngực giậm chân hô hào mình để lỡ mất bảo vật, người lại rơi vào cảm giác bi thương vì mất đi thân bằng hảo hữu, thậm chí khi nhắc tới đủ các loại tà ma hành tung quỷ dị, thực lực cường đại, trong lòng vẫn có chút sợ hãi. Có thể thấy chuyến săn giết tà ma này đã để lại bóng ma thật sâu sắc cho rất nhiều tu sĩ, chưa biết chừng chuyện này còn làm bọn họ sinh ra tâm ma.
Lục Huyền ngồi một góc có vẻ không hợp với cảnh tượng trước mắt, hoàn toàn không thể nào tham gia vào chủ đề này. Nhưng hắn vẫn khá là vui vẻ tự tại, thoải mái hưởng dụng những món mỹ vị hiếm thấy trên bàn.
“Niềm vui nỗi buồn của tu sĩ và tu sĩ đầu không giống nhau, ta chỉ cảm thấy bọn họ quá ồn ào.” Trong lòng hắn xuất hiện một suy nghĩ. Trong lúc chè chén say sưa, một thanh niên tu sĩ có tướng mạo chất phác đi tới chỗ Lục Huyền.
“Lục đạo hữu, sao lại ở đây uống rượu giải sầu một mình vậy? Nào nào, tới uống mấy chén cùng tại hạ!” Thanh niên kia mang theo hơi say, cười nói với Lục Huyền.
“Các vị đạo hữu đều có kinh nghiệm tham dự săn giết tà ma, thảo luận đều là chủ đề liên quan đến việc này, Lục mỗ không chen vào được.” Lục Huyền cười đáp.
“Cũng đúng.” Thanh niên kia gật đầu, sau đó, một thanh phi kiếm hàn khí lẫm liệt xuất hiện trước mặt đối phương, mang theo sương trắng nhàn nhạt xuyên qua bên cạnh hai người.
“Lục đạo hữu thấy thanh phi kiếm ngũ phẩm ta đổi được từ Thiên Tinh Động lần này thế nào? Đây chính là thứ ta phải liều mạng, săn giết bảy - tám con tà ma mới đổi được đấy.” Ánh mắt thanh niên chăm chú nhìn phi kiếm trước mặt, dáng vẻ yêu thích không muốn rời tay.
“Không tệ, không hổ là Trương đạo hữu, có thể đổi được dị bảo bậc này từ Thiên Tinh Động, Lục mỗ bội phục.” Trong lòng Lục Huyền thầm oán cách thay đổi chủ đề cực kỳ gượng gạo của thanh niên, nhưng trên mặt vẫn hợp thời để lộ ra vẻ hâm mộ cực kỳ, nhằm thỏa mãn tâm lý muốn khoe khoang của đối phương. “Ha ha, nếu lần sau còn có cơ hội như vậy Lục đạo hữu nhớ đừng bỏ lỡ.” Thanh niên kia sang sảng cười nói.
“Nhất định nhất định.” Lục Huyền cũng phụ họa theo gã. Chờ sau khi buổi tụ hội nhỏ này kết thúc, hắn không ở lại lâu, đã lên tiếng cáo biệt một đám tu sĩ rồi trở lại động phủ của mình.
Nửa tháng trôi qua, hắn vẫn ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực.
Trong khoảng thời gian đó, Diệp Huyền Ngân cũng liên lạc với hắn rồi tìm tới một lần nữa, để Bách Độc Phệ Tâm Trùng hút dị độc tà ma trong cơ thể nàng, ăn một bữa no nê.
Sau khi nàng rời đi, Lục Huyền lập tức hỗ trợ độc trùng giải độc, có kinh nghiệm hút dị độc lần trước, rõ ràng là lần này khả năng kháng độc của Bách Độc Phệ Tâm Trùng đã được tăng cường, Lục Huyền chỉ cần đứng một bên chờ nó khôi phục như bình thường là được.
Hôm đó, lúc hắn đang ở trong linh điền bồi dưỡng một vùng Vạn Tượng Thảo rộng lớn, đột nhiên lại phát hiện linh khí trong động phủ vừa phát sinh một chút động tính dị thường.
Linh thức đảo qua, chỉ thấy Thảo Khôi Lỗi vẫn đang đi tuần tra xung quanh linh điền ngày qua ngày không ngừng nghỉ lại đột nhiên dừng bước, đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích. Ở thời điểm hiện tại, khúc Thiên Niên Cổ Thụ Tâm loang lổ dấu vết màu xanh biếc trên ngực nó cũng chỉ còn lại một đoạn nhỏ. Từng luồng lục quang nhẹ nhàng lưu chuyển trên thân thể màu xanh xám của Thảo Khôi Lỗi, dường như bên trong đang ẩn chứa một mảnh sinh cơ bừng bừng, kích thích hai cây Tiễn Đằng đeo trên bờ vai nó giương cao, dường như đang vận sức chờ phát động.
Lục quang lần lượt chảy qua thân thể của Thảo Khôi Lỗi, khiến từng sợi thừng màu xanh xám kia lần lượt đứt gãy, hóa thành vô số mảnh cỏ non bay múa đầy trời.
Đột nhiên một lực hút cực lớn truyền đến từ khối u to trên đỉnh đầu Thảo Khôi Lỗi, nó điên cuồng hấp thu linh khí thảo mộc xung quanh như cá voi hút nước, rất nhanh đã hình thành một vòng xoáy linh khí. Hấp thu linh khí từ thảo mộc càng ngày càng nhiều, vô số những mảnh cỏ nhỏ vốn đã phân hóa lúc trước, lại nhanh chóng tụ tập với nhau, hình thành nên từng sợi thừng màu xanh biếc, chậm rãi tạo thành thân thể mới của Thảo Khôi Lỗi.
“Chẳng biết linh khí thảo mộc trong động phủ có đủ hay không?” Lục Huyền nhìn thanh thế to lớn vẫn không giảm chút nào của vòng xoáy linh khí, trong lòng biết Thảo Khôi Lỗi đã đến thời khắc mấu chốt để đột phá phẩm giai, vì thế mới lập tức lẫy ra một chiếc hồ lô nhỏ màu xanh biếc từ trong túi trữ vật. Miệng hồ lô hướng xuống, từng sợi linh khí xanh biấc tỉnh thuần đến tận cùng lập tức bay từ bên trong ra, được linh thức của hắn khống chế dung nhập vào vòng xoáy linh khí phía trên Thảo Khôi Lỗi.
Rất nhanh, phần linh khí bên trong đã đổ ra một phần, khiến cho linh khí của vòng xoáy chuyển thành màu xanh biếc, tràn đầy sinh cơ nồng đậm. Có luồng linh khí được Thần Mộc Thanh Hồ áp súc chuyển hóa nhiều năm gia nhập vào, Thảo Khôi Lỗi lập tức như hổ thêm cánh, tốc độ hấp thu linh khí đột nhiên tăng mạnh.
Mấy hơi thở sau, vòng xoáy tiêu tán, một bộ khôi lỗi hoàn toàn mới đã xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Vẫn là dáng vẻ đầu lớn tứ chi dài nhỏ như trước, trên đỉnh vẫn có một cục u cực lớn, chỉ khá là thân hình vốn có màu xanh xám giờ đã biến thành một mảnh xanh biấc, những sợi thừng cỏ kết nối trên thân thể nó lại càng thêm chặt chẽ, với những sợi lục quang như ẩn như hiện bên trên, càng tăng thêm vài phần sinh động cho Thảo Khôi Lỗi.
Lục Huyền tập trung tỉnh thần vào nó, một ý niệm lập tức xuất hiện trong đầu. [Thảo Khôi Lỗi, vốn là sản phẩm khôi lỗi cấp thấp đến từ Thiên Cơ Môn, sau khi hấp thu lượng lớn Nạp Linh Thảo Châu tam phẩm và một khúc Thiên Niên Cổ Thụ Tâm lục phẩm, đã đột phá nhiều lần, trực tiếp tấn thăng thành khôi lỗi ngũ phẩm đặc biệt.]
[Khôi lỗi có linh trí nhất định, tỉnh thông nhiều loại thuật pháp hệ Mộc, có ý tưởng gần như chấp niệm với chuyện tuần tra linh điền.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận