Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1169: Yêu Cầu Để Tiến Vào Động... _

Chương 1169: Yêu Cầu Để Tiến Vào Động... _Chương 1169: Yêu Cầu Để Tiến Vào Động... _
“Ta đã đột phá Kết Đan hậu kỳ được hai năm rưỡi, cũng đến lúc đi hỏi thăm về khu động thiên không trọn vẹn trong tay khí linh tiền bối rồi.” Trong đầu Lục Huyền chợt nảy ra một suy nghĩ như vậy, hắn bèn gửi một tấm phù lục đưa tin cho Trương Cửu Tông, nhờ gã chuyển lời thay mình, nói hắn muốn bái kiến khí linh tiền bối.
Xưa giờ khí linh bảo lâu kia vẫn như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, chỉ có một số ít cao tầng trong thương hội mới có phương pháp liên lạc với nó.
Không lâu sau Trương Cửu Tông đã có câu trả lời, đối phương hẹn Lục Huyền ba ngày sau tới phân lâu của thương hội bên trong Trích Tỉnh Lâu chờ đợi. Lục Huyền không có ý kiến gì khác, hắn rời khỏi Lôi Hỏa Tinh Động, tiến vào Trích Tinh Lâu.
Đi vào phân lâu của thương hội không lâu, Lục Huyền đang chờ đợi bên trong một nhã thất, đột nhiên ngẩng phắt đầu lên, nhìn về một phía. Chỉ thấy một tia bảo quang từ khe hở hư không bắn ra nhanh như chớp, rơi xuống trước mặt Lục Huyền. Thân hình quen thuộc của khí linh lập tức hiển lộ, cái đầu nhọn, càng xuống thấp thân thể càng thêm đầy đặn, giống như đường cong mềm mại của một tòa bảo tháp.
“Bái kiến khí linh tiền bối.” Lục Huyền kính cần hành lễ. “Miễn đi, không cần làm những lễ nghi phiền phức này.” Khí linh không kiên nhẫn nói: “Nói đi, tìm ta có chuyện gì, ta đang bận tổ chức một buổi đấu giá tài liệu tà ma, nếu ngươi không có chuyện gì quan trọng ta sẽ tức giận đấy.”
Hai tay khí linh bảo tháp chống bên hông, lại không tự chủ được mà trượt xuống dưới, hừ lạnh một tiếng, nói. “Hội đấu giá tài liệu tà ma? Có linh chủng liên quan đến tà ma hay không?”
“Có mấy hạt, đến lúc đó ngươi cứ qua xem là biết.” Khí linh vung tay, có chút không kiên nhẫn nói, nhưng đột nhiên, nó khựng lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lục Huyền.
“Kết Đan hậu kỳ... Tốc độ tu luyện của thằng nhãi nhà ngươi cũng nhanh đấy!” Khí linh cảm khái một câu. Trong ấn tượng của nó, hình như Lục Huyền vừa đột phá đến Kết Đan trung kỳ chưa được bao lâu, giờ đã tiếp tục đột phá rồi?
“Hì hì, gặp được chút kỳ ngộ nho nhỏ cộng với vận khí không tệ nên may mắn đột phá mà thôi.” Lục Huyền cười gượng, nói qua loa về kỳ ngộ của mình.
“Vậy thì phúc duyên của ngươi cũng thâm hậu đấy.” Khí linh cất giọng véo von nói.
Nó là khí linh của pháp bảo cao giai, quanh năm đầu đi du lịch khắp chư thiên giới vực, nhận được không biết bao nhiêu cơ duyên bảo vật, nên không có mấy hứng thú với kỳ ngộ của một tu sĩ Kết Đan. Huống chỉ Lục Huyền là khách khanh trong thương hội do nó gây dựng, nó nhìn người này cũng thuận mắt, bởi vậy cũng không quá để ở trong lòng.
“Tiền bối... Động thiên không trọn vẹn lúc trước ngài nói...” Lục Huyền lộ vẻ mặt nịnh nọt nói.
“À, ngươi không nói ta cũng sắp quên mất rồi!” Khí linh giơ một bàn tay nhỏ bé bằng ván gỗ lên, dùng sức võ võ cái đầu nhọn.
“Yên tâm, chuyện ta đã hứa với ngươi thì đương nhiên nó vẫn là của ngươi, ta còn muốn ngươi bồi dưỡng linh thực thay ta đó!” Nó trấn an Lục Huyền: “Nhưng không biết thực lực của ngươi có đủ để tới được khu động thiên không trọn vẹn kia không.” “Xin tiền bối cứ nói, vãn bối sẽ xem mình có thể thử một lần hay không.” Lục Huyền nghiêm mặt, trầm giọng nói. “Trong quá trình tiến vào động thiên không trọn vẹn kia, ngươi sẽ phải đối mặt với những thứ như cương phong, âm lôi, thiên hỏa trong hư không, cần phải có một thân thể cực mạnh mẽ mới có thể bình yên vượt qua được những kiếp số nọ.”
Lục Huyền khẽ gật đầu.
“Ta có Lưu Ly Xích Phượng Cốt thất phẩm, cộng với Thái Tuế Nhục lục phẩm, cũng từng ăn không biết bao nhiêu linh quả linh nhưỡng gia tăng cường độ thân thể, chuyện này không thành vấn đề.” “Ngoài ra, vì vết nứt không gian trải rộng khắp hư không nên không thể sử dụng trận pháp truyền tống tới động thiên không trọn vẹn kia được, chỉ có thể tự mình bay tới nơi đó mà thôi, nên ngươi cần phải có tốc độ cực nhanh cùng với linh lực thâm hậu đủ để phi hành liên tục suốt một quãng đường dài.”
“Có Sất Lôi Dực gia trì, chắc là rất ít tu sĩ Kết Đan đủ sức vượt qua tốc độ của ta.”
“Về phần phi hành liên tục... Ngũ Tạng Tàng Nguyên Miếu đã hoàn toàn dung nhập vào cơ thể ta rồi, đến giờ ta cũng chưa biết cực hạn của bản thân ra sao, vậy thì điều kiện này cũng không thành vấn đề.”
“Còn nữa, khắp nơi bên trong hư không đầu là vết nứt không gian, lại cộng thêm các loại tinh thú thần bí một mực ẩn nấp trong các ngôi sao xung quanh, thậm chí còn có cả tà ma thường xuyên qua lại. Bởi vậy ngươi cần phải có linh thức cực kỳ cường đại để sớm phát hiện ra chúng, từ đó tránh né nguy hiểm.”
“Ta vốn tu luyện Tinh Thần Tự Tại Quan Tưởng Pháp, lại có Uẩn Thần Thiếp không ngừng tấm bổ thần hồn, linh thức cũng là số một số hai trong số các tu sĩ cùng cấp, thêm nữa vùng hư không ngoài kia chính là sân nhà của Hư Không Yểm Mục, tiến vào nơi ấy, nó càng có thể phát huy tác dụng ra điều tra của mình, chuyện phát hiện tà ma vẫn không thành vấn đề.” Lục Huyền thầm nghĩ.
“Còn nấu thật sự không tránh được chuyện giao chiến với tinh thú, tà ma thì trong người Lục mỗ vẫn có mấy món bảo vật phòng thân. Bởi vậy mọi sự đều đã sẵn sàng, chỉ còn thiếu động thiên.” “Tiền bối, trên những phương diện này, tuy vấn bối không dám nói là mình rất mạnh, nhưng để du lịch trong hư không lại tuyệt đối không thành vấn đề.” Lục Huyền dừng lại một lát, sau đó dùng giọng điệu thành khẩn nói với khí linh tiểu nhân.
“Nếu không thành vấn đề, vậy ta sẽ dẫn ngươi tới chỗ động thiên không trọn vẹn kia một chuyến ~” Khí linh nghe vậy, thân thể bảo tháp khẽ lắc lư, sau đó một tia bảo quang bay ra, cuốn Lục Huyền vào một vùng không gian kỳ di.
Lục Huyền kinh ngạc nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy xung quanh là một vùng mênh mông vô định, không nhìn thấy bất cứ vật gì, chỉ có từng tia linh quang áp sát hai bên thôi. Lại dõi mắt nhìn về phía xa, xuyên qua tầng linh quang mênh mông ấy, là có thể bắt gặp đủ các loại cảnh tượng hư vô xẹt qua mí mắt mình.
“Không ngờ tốc độ lại nhanh như vậy, không hổ là khí linh của pháp bảo cao giai.” Mặt ngoài đồng tử của Lục Huyền lập tức xuất hiện một tầng ánh sáng mờ mịịt, chỉ khi thi triển Phá Vọng Đồng Thuật) hắn mới thoáng thấy rõ cảnh tượng chân thật bên ngoài.
Dưới tốc độ cao của khí linh, các loại cương phong, thiên hỏa, thần lôi, ngôi sao thiên thạch, lỗ đen hư không... đều hóa thành từng đường cong hư vô, nhanh chóng biến mất.
“Ách, tiền bối, có câu nói ta cũng không biết có nên thổ lộ hay không... Tiền bối dẫn ta đi qua đó hẳn là muốn để ta làm quen với con đường đi tới động thiên không trọn vẹn kia, nhưng với tốc độ quá cao, không nhìn rõ được bất cứ thứ gì như này thì chỉ sợ lần sau vẫn bối đến đây... trong đầu vẫn mù mờ, không biết đường như cũ.” Lục Huyền truyền âm nói với khí linh.
Linh quang trước mặt hắn chớp động, thân ảnh nho nhỏ của khí linh đã hiện ra: “Đúng rồi, suýt chút nữa ta đã quên mất chuyện này rồi.”
Trên ngũ quan quái dị của nó lập tức lộ ra vẻ giật mình chợt hiểu, nó nhanh chóng giơ cánh tay gỗ dài nhỏ lên, các đường cong hư vô bên ngoài linh quang lập tức từ hư chuyển thực, hóa thành các loại dị tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận