Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1182: Tam Thi Trùng!

Chương 1182: Tam Thi Trùng!Chương 1182: Tam Thi Trùng!
Mọi người đầu bình tĩnh nhìn theo bóng dáng Lục Huyền tiến vào bên trong vòng bảo hộ linh khí, trong lòng cũng không quá để ý đến. Chỉ đơn giản là vừa rồi đệ tử chân truyền của đại tông lẫn Nguyên Anh Chân Quân đầu bó tay không tìm ra biện pháp chữa trị đám linh thú dị biến này, nhiều nhất cũng chỉ có thể chạm tới một chút manh mối không đáng kể, thì đoán chừng Lục Huyền cũng khó thoát khỏi kết cục tương tự.
Dưới những ánh mắt chăm chú nhìn xuống, Lục Huyền giả vờ kiểm tra qua loa cho đám linh thú dị biến đang bị vây khốn, sau đó lấy một trái linh quả từ bên trong túi trữ vật ra, cưỡng ép nhét vào miệng linh thú.
“Lục đạo hữu đang làm gì thế?” Tần Sơn không nhịn được nên tò mò hỏi.
“Có lẽ hắn định dùng linh quả để kéo gần khoảng cách với linh thú? Hạ thấp phòng bị của chúng chăng?” Thanh Mộc Tinh Chủ nhẹ giọng suy đoán.
“Với linh thú ở trạng thái bình thường, phương pháp này cũng không có bao nhiêu hiệu quả, huống chỉ là lúc chúng đã đánh mất lý trí thế này? Rõ ràng là vẽ vời cho thêm chuyện.” Bách Thú lão nhân khẽ cười, nét mặt có vài phần khinh bỉ.
Theo ông ta nhận thấy, hành động này của Lục Huyền chỉ là giả vờ giả vịt ở trước mặt ba vị Tinh Chủ thôi chứ không có bất cứ ý nghĩa thực tế nào cả.
“Chẳng lẽ cho nó ăn một trái linh quả là có thể phát hiện ra căn bệnh của chúng sao?” Mặc kệ mọi người nghĩ thế nào, sau khi Lục Huyền cho linh thú dị biến ăn linh quả, tâm thần của hắn lập tức ngưng tụ trên thân nó.
Một ý niệm lóe lên trong thức hải của hắn. [Ngân Quang Hổ, linh thú ngũ phẩm, tốc độ cực nhanh, có thể thi triển độn thuật kỳ dị, thực lực đứng đầu trong số các yêu thú cùng giai, đã bị Tam Thi Trùng xâm nhập, thần trí dần mất đi.]
(Tam Thi Trùng, một loại ma trùng sinh ra trong cơ thể tà ma trung và cao giai, do Tam Thi sau khi bị chặt đứt, diễn hóa mà thành. Thứ này vô hình vô sắc, hành tung quỷ dị, linh thức của tu sĩ Nguyên Anh cũng khó lòng phát hiện ra được.]
(Tam Thi Trùng cực thích yêu thú có linh trí đơn giản, thân thể cường đại, nó có thể võ thanh võ tức xâm nhập vào cơ thể yêu thú, dung nhập thần hồn của yêu thú, chiếm cứ thân thể dùng làm chất dinh dưỡng.]
[Ngâm dưới linh dịch linh tuyền chí dương, Tam Thi Trùng mới không còn chỗ trốn, bị buộc phải hiển lộ thân hình.
“Quả nhiên có liên quan tới tà ma! Tam Thi Trùng... Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy thứ này, xem giới thiệu thì đúng là loài hiếm thấy trên đời. Thân thể càng cường đại, linh trí càng đơn giản thì sức hấp dẫn với nó lại càng lớn, chẳng trách nó chỉ xâm nhập vào cơ thể yêu thú, còn đám tu sĩ bên trong Thiên Tinh Động lại không có bất cứ điểm dị thường nào.” Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ.
“Lục tiểu hữu, tình hình thế nào rồi? Có phát hiện được gì không?” Cách đó không xa, Lôi Hỏa Chân Quân thản nhiên hỏi một câu.
Sau khi đệ tử chân truyền Tần Sơn của Vạn Thú Tông và Nguyên Anh Chân Quân Bách Thú lão nhân phải lui bước, ba vị Tinh Chủ đã không ôm bao nhiêu hi vọng, sở dĩ bọn họ vẫn để Lục Huyền tiến lên kiểm tra chỉ vì muốn hoàn thành quá trình đầy đủ, không để hắn phải tới một chuyến không công thôi. “Văn bối đã có chút manh mối.” Lục Huyền thản nhiên đáp.
“Hả?” Mọi người ngẩng phắt đầu dậy nhìn hắn.
Vừa nghe được lời này của Lục Huyền, cõi lòng vốn đã chết lặng của đám tu sĩ Thiên Tỉnh Động lại dấy lên một tia hi vọng.
Nét mặt Bách Thú lão nhân lại chất đầy vẻ kinh hãi đến không dám tin tưởng vào tai mình. Ông ta tự nhận thấy bản lĩnh của mình trên ngự thú nhất đạo đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, nếu không Thiên Tinh Động cũng không vượt ngàn dặm xa xôi, cố ý mời ông ta tới đây. Nhưng ngay cả một người như ông ta cũng hết đường xoay sở, không tìm được đầu mối, trước tình huống dị thường của đám linh thú cao giai này, vậy mà thanh niên tu sĩ xuất thân tán tu trước mắt lại tìm được căn nguyên của bệnh tật đó rồi?
“Tiểu hữu nhanh nói đi, vì sao đám linh thú này lại trở nên như vậy?”
Chỉ trong nháy mắt, ba tia sáng đã xuyên qua cấm chế của vòng bảo hộ linh khí, đi tới trước mặt Lục Huyền. Ba vị Tỉnh Chủ tu vi đầu không thấp hơn Nguyên Anh trung kỳ, đang dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào Lục Huyền.
Bởi vì đám linh thú cao giai này rất quý giá, nên sau khi nghe được lời Lục Huyền nói, biết hắn đã có chút manh mối để chữa trị rồi, thì ngay cả tâm cảnh của một vị cường giả như Nguyên Anh Chân Quân cũng sinh ra dao động không nhỏ.
“Vãn bối trời sinh đã có lực cảm ứng rất mạnh với linh thực linh thú, lại trải qua nhiều năm say sưa nghiên cứu rất nhiều sách cổ, trong đầu chợt ngẫu nhiên nhớ tới một loại ma trùng sống ẩn mình trong đám tà ma, có thể gây ảnh hưởng khiến linh thú xuất hiện phản ứng dị thường như thế. Ma trùng kia tên là Tam Thi Trùng, chỉ đám tà ma trung và cao giai mới có thể diễn hóa sinh thành, cực kỳ hiếm thấy. Nó vốn vô hình vô sắc, hành tung quỷ dị, cực kỳ thích xâm nhập vào cơ thể yêu thú, chiếm cứ nhục thân lẫn thần hồn của đối phương.” Lục Huyền chậm rãi nói, giọng điệu cực kỳ chắc chắn.
“Tam Thi Trùng?” Lôi Hỏa Chân Quần khẽ nhíu mày. Với tu vi cảnh giới của ông ta mà cũng chưa từng nghe nói tới loại ma trùng này. Nhưng thấy Lục Huyền tự tin như thế, trong lòng ông ta cũng có nhiều hơn mấy phần hi vọng.
“Lục tiểu hữu có cách nào tách rời và tiêu diệt Tam Thi Trùng hay không?”
“Có, tục truyền rằng chỉ cần ngâm yêu thú đã bị Tam Thi Trùng xâm nhập vào trong linh dịch hoặc linh tuyền chí dương là có thể ép nó phải hiển lộ ra ngoài, dù thứ này vô hình vô sắc nhưng với thần thức của ba vị tiền bối, khẳng định là có thể tìm ra được ngay.” Lục Huyền khẽ cười nói.
“Linh tuyền linh dịch chí dương? Lúc trước, ta từng thu được lượng lớn Lôi Cực Dương Dịch ở bên trong Lôi Cơ Động, vừa hay có thể dùng thử xem sao.” Lôi Hỏa Chân Quân khẽ gật đầu. Ngay sau đó, một chiếc bình ngọc màu trắng bạc cao hơn nửa trượng đã lập tức xuất hiện giữa không trung, trên bình ngọc có hoa văn dị thú lôi điện, thậm chí còn mơ hồ có thể nghe được từng tiếng sấm động từ bân trong truyền ra.
Tiếng nước chảy cuồn cuộn vang lên, một dòng sông nhỏ màu trắng bạc từ miệng bình trút xuống. Bên trong là một mảnh trắng xoá, nếu ngưng thần nhìn kỹ mới phát hiện thứ này vốn không phải nước sông mà là vô số tia chớp cực nhỏ.
Lôi linh quá mức bạo ngược, dù Lục Huyền có Phá Vọng Đồng Thuật) tăng cường linh thức nhưng nhìn lâu vẫn cảm thấy hơi đau nhói.
Không lầu sau, thứ này đã ngưng kết thành một giọt linh dịch có đường kính hơn một trượng ngay trên không trung, đứng từ xa cũng có thể cảm nhận được uy thế kinh khủng bên trong.
“Lôi Cực Dương Dịch? Đây chính là linh dịch lục phẩm khá hiếm thấy, lấy ra nhiều như vậy để phân tách Tam Thi Trùng chưa chắc đã tồn tại, Lôi Hỏa đạo hữu đúng là phóng khoáng mà.” Nhìn một đống Lôi Cực Dương Dịch lớn như vậy, hai mắt Bách Thú lão nhần bên cạnh lập tức trợn trừng lên.
Dù ông ta cũng là Nguyên Anh Chân Quân nhưng cả về thực lực lẫn tài sản đều kém hơn Lôi Hỏa Chân Quân vốn là Tinh Chủ trực tiếp quản lý cả một tòa Tinh Động không biết bao nhiêu lần, vừa trông thấy cảnh tượng này, trong lòng ông ta đã cảm thấy vô cùng ganh ty.
Bạn cần đăng nhập để bình luận