Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1193: Du Hành Không Gian!

Chương 1193: Du Hành Không Gian!Chương 1193: Du Hành Không Gian!
Lục Huyền tu luyện môn Quan Tưởng Pháp này đã nhiều năm, bởi vậy linh thức vượt trội hơn hẳn tu sĩ cùng giai, hiện giờ có thêm hai gói kinh nghiệm này, hắn lại càng thêm hiểu rõ môn Quan Tưởng Pháp thần diệu này hơn.
Ba gói kinh nghiệm tâm đắc lĩnh hội Tinh Hà Trận Đồ đã giúp Lục Huyền tiến triển nhanh chóng trên phương diện trận đạo, hiện giờ cũng có phong phạm của một vị đại sư trận đạo rồi.
Món bảo vật cuối cùng là một khối linh quáng lục phẩm tên là Vẫn Tinh Thiết, đó là phần tỉnh hoa sau khi thiêu đốt thiên ngoại lưu tỉnh, là tài liệu thượng đẳng để luyện chế pháp khí cao giai. Lục Huyền cất kỹ khối linh quáng này rồi chậm rãi bay xuống. Hắn truyền tin cho Mộc đạo nhân, mời đối phương tới uống mấy chén Lục Ngưng Lộ mới ủ chế, cũng thuận tiện nhận lấy mười trái Tinh Thần Quả này. Trước khi đối phương đi tới, hắn còn cố ý dặn dò ông ta thu thập nhiều linh chủng Tinh Thần Quả hơn, lần sau lại mang tới một thể.
Lần này, hắn bồi dưỡng mười gốc Tinh Thần Quả chẳng những toàn bộ thuận lợi thành thục mà phẩm chất từng trái cũng không tệ, khẳng định là có thể khiến nhóm lãnh đạo cao tầng trong thương hội hài lòng. Và tất nhiên là sau đó, bọn họ cũng sẽ dốc sức đi thỏa mãn chút yêu cầu nho nhỏ ấy của Lục Huyền.
“Trong động phủ càng ngày càng có nhiều linh thực, phải di dời vài loại quan trọng tới động thiên không trọn vẹn mới được.” Linh thức của Lục Huyền đảo qua khắp động phủ, khẽ lầm bẩm một câu. Dù động thiên không trọn vẹn nằm ở nơi hẻo lánh, đường xá xa xôi, dễ gặp phải nguy hiểm hơn Lôi Hỏa Tinh Động nhiều, nhưng linh khí bên trong lại càng thêm tinh thuần nồng đậm, rất thích hợp để đám linh thực thất phẩm kia sinh trưởng. “Thương Long Mộc do Thiên Thương Chân Quân giao cho ta bồi dưỡng thay, thỉnh thoảng đối phương sẽ tới xem tiến độ linh thực sinh trưởng, nên cứ để lại Lôi Hỏa Tỉnh Động sẽ tốt hơn.”
“Còn hai gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng, trong môi trường đặc biệt như Lôi Hỏa Tinh Động, chúng cũng có thể sinh trưởng phát triển không hề thua kém ở bên trong động thiên không trọn vẹn, nên có thể để chúng lại chỗ này.” Lục Huyền thầm nghĩ. Cuối cùng, hắn đã quyết định sẽ di dời năm gốc linh thực thất phẩm gồm Bát Trọng Cung, Song Sinh Bạch Liên, Khinh Hồng Tiên Vũ, Không Thiền Mộc và Nhiên Đăng Cổ Thảo tới động thiên không trọn vẹn. Ngoài ra, hai gốc linh chủng lục phẩm cực kỳ hiếm thấy là Hoàng Lương Mộc và Trùng Đồng Hoa cũng được hắn mang theo.
Trong Lôi Hỏa Tinh Động còn lại hai gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng, một gốc Thương Long Mộc, bên phía Phong Uyên Tinh Động thì có Hoàng Tuyền Bất Tử Thụ và Phật Mẫu Ma Chủng vẫn chưa gieo trồng.
“Vậy là trong bất tri bất giác ta đã tích góp được nhiều linh thực thất phẩm như vậy rồi?” Lục Huyền không khỏi líu lưỡi một phen.
Trong đám linh thực thất phẩm này, có loại hắn bồi dưỡng thay người khác, có loại hắn dựa vào ôm đùi cường giả mà có được, có loại hắn mua với giá cao từ bên trong hội đấu giá, quá trình để nhận được mỗi loại đều không dễ dàng.
“Nếu để tu sĩ khác biết ta đang nắm giữ nhiều loại linh thực cao giai như vậy, không biết bọn họ sẽ ghen tị tới mức nào đây.”
Linh thực sư cảnh giới Kết Đan bình thường có thể gieo trồng nhiều loại linh chủng ngũ phẩm lục phẩm đã không tệ, không giống Lục Huyền, riêng linh thực thất phẩm cũng có hơn mười gốc. “Chờ đám linh thực thất phẩm này thành thục, đoán chừng số bảo vật cao giai ta có sẽ ngang bằng với những tông môn cỡ lớn ngoài kia.” Lục Huyền âm thầm phỏng đoán, trong lòng không khỏi tràn đầy hi vọng về tương lai của mình.
“Gì mà đại đạo gian nan trắc trở, rõ ràng là đại đạo thông suốt, một bước lên mây nha.” Hắn khẽ cười, sau đó cẩn thận di dời mấy loại linh thực đã xác định được vào trong Thao Trùng Nang.
Thao Trùng Nang có thể làm chậm lại quá trình xói mòn sinh cơ của linh thực, nhờ thế mà giảm tổn thất xuống mức thấp nhất.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, Lục Huyền dặn dò Thảo Khôi Lỗi nhớ trông chừng động phủ thật tốt rồi phi thân tiến về hư không. Trong tay hắn cầm một tấm lệnh bài kỳ dị, trên lệnh bài có một mũi tên linh khí nhỏ, mũi tên như ẩn như hiện, một mực chỉ dẫn hắn đi về phía động thiên không trọn vẹn.
Đợi sau khi tiến vào hư không, Lục Huyền thả Hoa Mị Nô ra, để nó giám sát tình hình xung quanh, xác nhận không có bất cứ dị thường gì, một đôi cánh chim màu trắng bạc mới chui ra từ hai bên sườn, nhẹ nhàng vỗ một cái, toàn thân đã như lưu tỉnh xẹt qua hư không.
Được Sất Lôi Dực lục phẩm tăng phúc, Lục Huyền nhanh chóng cảm nhận được sự thoải mái trước giờ chưa từng có, như thể hắn vừa một lần nữa giành được tự do sau khi ở thật lâu bên trong lồng chim vậy. Nhưng càng tiến vào sâu trong hư không, tốc độ của Lục Huyền càng giảm xuống. Chỗ sâu trong hư không có rất nhiều cương phong càn quét khắp mọi nơi, với tốc độ của Lục Huyền cũng không thể tránh né hết được, chỉ có thể dựa vào nhục thân kiên cường chống đỡ. Từng luồng cương phong đen thui như dao găm quét qua người, mang đến cho Lục Huyền một chút đau đớn âm ỉ.
Ở thời điểm hiện tại, hắn đã tiêu hóa toàn bộ Thái Tuế Nhục ăn vào từ nhiều năm trước, thân thể có năng lực tự lành rất mạnh, nên chẳng mấy chốc cảm giác đau nhói rất nhỏ kia đã biến mất.
Tâm niệm vừa động, xương cốt toàn thân trực tiếp chuyển thành màu vàng ròng, dường như trong cơ thể có một tiếng phượng hót thanh thúy vang lên, một luồng hư ảnh phượng hoàng gần như không thể nhận ra trực tiếp bao phủ hắn vào bên trong.
Sau khi thúc giục Lưu Ly Xích Phượng Cốt, cương phong gần như không còn ảnh hưởng gì với hắn nữa, nhưng đương nhiên là từ nháy mắt ấy, tốc độ tiêu hao linh lực trong cơ thể cũng sẽ gia tăng lên rất nhiều. May mà Ngũ Tạng Tàng Nguyên Miếu đã dung nhập vào trong cơ thể có công hiệu cất giữ lượng lớn nguyên khí tinh thuần. Từng tia nguyên khí tinh thuần từ bên trong lục phủ ngũ tạng không ngừng chảy ra, tụ tập lại ở khí hải đan điền, hóa thành từng giọt linh dịch màu xanh nhạt, nhanh chóng bổ sung linh lực cho cơ thể hắn.
“Linh lực đã tiêu hao gần ba phần, nguyên khí trong Ngũ Tạng Tàng Nguyên Miếu cũng tiêu hao khoảng một nửa. Để phòng ngừa tình huống bất ngờ, ta nhất định phải tiếp tế một phen.” Xưa nay Lục Huyền vẫn luôn cẩn thận nên ngay khi phát hiện trạng thái của bản thân có chút suy giảm, hắn đã nhanh chóng dừng lại, tâm niệm vừa động, một bộ cơ quan phòng ốc nhỏ bằng cái đầu đứa bé đã xuất hiện trước mặt. Các loại kết cấu tỉnh xảo phức tạp nhanh chóng vận chuyển, thoáng chốc cơ quan phòng nhỏ này đã phóng to lên, biến thành một căn phòng dài rộng cao hơn một trượng. Đường vân mặt ngoài nhanh chóng sáng lên, hình thành từng đạo cấm chế cao giai có năng lực phòng hộ cường đại.
“Vào phòng an toàn nghỉ ngơi một lát đã. Thiên Cơ Ốc không hổ là cơ quan dị bảo lục phẩm do Thiên Cơ Môn chế tạo, ở bên trong có cảm giác an toàn cực kỳ mạnh.” Lục Huyền ngồi xếp bằng trong căn phòng trống trải, lập tức vận chuyển tâm pháp, nhanh chóng khôi phục linh lực.
Thiên Cơ Ốc vẫn không ngừng vận chuyển, các loại trận pháp, cấm chế đầu đã mở ra, mang đến cho Lục Huyền cảm giác yên tâm cực kỳ dù đang ở trong hoàn cảnh ẩn chứa vô vàn nguy hiểm như vậy, thậm chí hắn còn có thời gian để đi thưởng thức cảnh tượng kỳ dị bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận