Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1205: Âm Dương Thần Tề Đan!

Chương 1205: Âm Dương Thần Tề Đan!Chương 1205: Âm Dương Thần Tề Đan!
“So với lần trước, tuy vẫn chưa đạt tới trình độ đột phá gông cùm xiầng xích huyết mạch nhưng rõ ràng là đã tăng lên không ít.” Hai mắt Lục Huyền đảo qua đám linh thú đang hùng hục cắn nuốt linh thảo, khẽ lầm bẩm nói. Đối với mấy con linh thú phẩm giai thấp, hiệu quả của Vạn Tượng Thảo trở nên rõ ràng hơn hẳn, đồng tử của Đạp Vân Linh Miêu càng thêm xanh biếc, phảng phất như một hồ nước sâu không thấy đáy, không ngừng tản ra lục quang sâu thẳm, tận hiển đặc tính thần dị của mình.
Hình thể của Nham Giáp Quy cũng lớn hơn trước không ít, nhìn như một ngọn núi nhỏ, trên cái mai rùa nặng nề có những đường hoa văn nhàn nhạt màu xám đen, càng gia tăng thêm cảm giác dữ tợn. “Hử? Cái bụng của ngươi lại lớn hơn à?” Lục Huyền nhìn cái bụng càng ngày càng tròn vo của chim mập, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
“Không có đâu, giờ ta có thể bay rất nhanh đấy.” Chim mập nhanh chóng truyền tới một ý niệm, sau đó vội vàng dang đôi cánh màu xanh nhạt của mình ra, trực tiếp bay xuyên qua động phủ giống như một tia sáng màu xanh. “Đúng là tốc độ nhanh hơn một chút, kỳ quái thật đấy.” Lục Huyền nhìn tốc độ nhanh hơn rõ ràng so với lúc trước của chim mập Phong Chuẩn, trong lòng không khỏi lắc đầu.
Một đám linh thú ăn Vạn Tượng Thảo xong là nhao nhao trở lại hang ổ của mình, nỗ lực hấp thu yêu lực tỉnh thuần nồng đậm ẩn chứa bên trong linh thảo, sau đó chậm rãi mà ổn định tinh luyện huyết mạch trong cơ thể mình.
Lục Huyền cẩn thận cảm nhận tình trạng của chúng, sau khi thấy con nào cũng bình thường, hắn mới yên tâm tiếp tục đi kiểm tra linh điền.
Chớp mắt đã qua hơn mười ngày.
Vào ngày hôm ấy, khi hắn đang thi triển Linh Vũ Thuật tưới tắm cho Băng Huỳnh Thảo, đột nhiên lại cảm nhận được linh khí trong khu vực linh điền trung tâm vừa phát sinh một chút dao động dị thường rất nhỏ.
Linh thức đảo qua, chỉ thấy âm dương nhị khí vốn thản nhiên lượn lờ bay từ trái linh quả hai màu trắng đen kia lên lại sinh ra biến hóa, dường như chúng tự có ý thức của mình mà chủ động dựa sát vào đối phương, dung hợp giao hội, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi.
“Điên Đảo Âm Dương Quả sắp thành thục rồi.” Trong lòng Lục Huyền tràn đầy vui vẻ.
Cùng thời điểm đó, âm dương nhị khí phía trên Điên Đảo Âm Dương Quả đang chậm rãi hạ xuống, dung nhập vào trái linh quả có hai màu trắng đen hỗn hợp nọ. Lục Huyền hồi hộp đến nín thở, tâm thần lập tức ngưng tụ trên gốc linh thực thần dị này rồi nhanh chóng phát hiện thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới đã được kéo căng, trong lòng cũng lặng lẽ thở phào một hơi. “Không biết Điên Đảo Âm Dương Quả chuẩn thất phẩm có thể mở ra phần thưởng gì từ bên trong quầng sáng đây.” Hắn cẩn thận hái linh quả xuống.
[Điên Đảo Âm Dương Quả, do hai gốc linh thực Điên Âm Quả và Đảo Dương Quả lục phẩm kết hợp lại mà thành, sau khi sử dụng có thể gia tăng linh lực trong cơ thể tu sĩ trên diện rộng, đồng thời cũng sinh ra âm dương nhị khí trong cơ thể, có thể trợ giúp tu sĩ lĩnh ngộ thần thông, bí pháp âm dương biến hóa.] “Hai gốc linh chủng lục phẩm hợp nhất kết xuất ra Điên Đảo Âm Dương Quả chuẩn thất phẩm, hiệu quả sẽ mạnh gấp mấy lần một quả riêng lẻ.” Lục Huyền quan sát kỹ càng trái linh quả trong tay nhưng không vội nuốt vào, ánh mắt lại nhanh chóng rơi xuống quầng sáng màu trắng vừa lặng lẽ hiện ra kia.
Trong lòng hắn tràn đầy chờ mong, đã vội không thể chờ nổi nữa mà giơ tay nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng. Thoáng chốc quầng sáng đã vỡ tan, trực tiếp hóa thành những điểm sáng nhỏ xíu bay đầy trời. Vô số điểm sáng phân phân hợp hợp, biến hóa tự nhiên trên không trung, chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, chúng nó đã ngưng kết thành một dòng sông ánh sáng nhỏ dài, chui vào trong cơ thể Lục Huyền.
Cùng lúc đó, một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn.
[Thu hoạch một trái Điên Đảo Âm Dương Quả lục phẩm, nhận được đan dược Âm Dương Thần Tề Đan thất phẩm.]
Ý niệm trong đầu biến mất, một viên đan dược thần dị đã xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Trong tiếng rồng ngâm hổ gầm, linh khí có hai màu đen trắng trực tiếp hóa thành hình thái long hổ, nước sữa giao hòa, đồng thời một viên đan dược cũng lộ diện, không ngừng chìm chìm nổi nổi giữa dị tượng âm dương. Chẳng mấy chốc, dị tượng long hổ trắng đen đã tiêu tán trong vô hình, toàn bộ linh khí bao phủ bên ngoài đều dung nhập vào bên trong đan dược. Lục Huyền tập trung tỉnh thần vào viên đan dược nọ, rất nhanh đã hiểu rõ mọi tin tức cặn kẽ về nó.
[Âm Dương Thần Tề Đan, linh đan thất phẩm, linh vật kết anh thượng đẳng. Nuốt đan này trong lúc đột phá cảnh giới Nguyên Anh có thể đạt đến trình độ âm dương giao hòa, khiến cho thân thể, thần hồn có xu thế gần với viên mãn, gia tăng xác suất kết anh thành công.]
“Linh vật kết anh thất phẩm?!” Dù trong lòng Lục Huyền đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng ngay tại thời điểm biết được tin tức chỉ tiết về viên đan dược này, hắn vẫn không nhịn được mà kinh hồ thành tiếng.
“Có thể trợ giúp tu sĩ gia tăng xác suất kết anh khi đột phá Nguyên Anh, loại bảo vật này đúng là quá mức trần quý.” Còn nhớ thời điểm Lục Huyền đột phá cảnh giới Kết Đan, hắn từng phải dựa vào sự hỗ trợ đến Hồng Trần Bi và Thánh Anh Đan, từ đó mới dễ dàng tấn thăng chỉ trong một lần đột phá như vậy. Nhưng hắn phải thu hoạch hàng nghìn hàng vạn quầng sáng mới nhận được hai món linh vật Kết Đan này.
Kết Đan đã như thế, đương nhiên là Nguyên Anh sẽ càng khó khăn hơn.
Qua đó, có thể cảm nhận được mức độ hiếm thấy của viên Âm Dương Thần Tề Đan thất phẩm trước mắt. Nhìn viên linh đan hai màu đen trắng trong tay, tâm trạng Lục Huyền cực kỳ sung sướng.
Hiện giờ bản thân hắn đã đạt đến cảnh giới Kết Đan hậu kỳ, dù căn cốt được các loại bảo vật như Lưu Ly Xích Phượng Cốt cải thiện nên có chút tăng lên nhưng vẫn kém xa nhóm thiên tài tu hành trong đại tông môn đại thế lực. Mặc khác, ngay cả nhóm đệ tử của đại tông đại phái thì số người có thể đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh cũng ít ỏi không đáng kể.
Nhưng hắn có quầng sáng không ngừng cung cấp tu vi, lại có thể mở ra các loại thiên tài địa bảo từ bên trong quầng sáng, nên hoàn toàn không cần lo lắng đến chuyện đột phá Nguyên Anh, hết thảy đầu đã ở trong tầm tay rồi.
Sau khi thu hoạch Âm Dương Thần Tế Đan thất phẩm, Lục Huyền trở lại tiểu viện, lấy Điên Đảo Âm Dương Quả ra. “Nên phục dụng trái linh quả này luôn hay để dành sau này?” Trên mặt hắn lộ vẻ do dự.
“Hiện giờ, trong tay ta không có một môn thần thông loại âm dương nào, nếu trực tiếp sử dụng linh quả luôn lại có phần lãng phí. Thêm nữa, đúng là trái linh quả này có thể tăng cường linh lực trên diện rộng, nhưng hiện giờ, bên trong linh điền của ta còn đang gieo trồng rất nhiều Băng Huỳnh Thảo, ngay cả hai cây Nguyên Linh Tham cũng sắp thành thục rồi, hoàn toàn không cần lo lắng đến chuyện gia tăng linh lực.” Lục Huyền thầm nghĩ như vậy, sau đó hắn đã quyết định sẽ tạm thời cất kỹ trái Điên Đảo Âm Dương Quả chuẩn thất phẩm này, chờ tìm được thời cơ thích hợp sẽ phục dụng sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận